• 6,983

Chương 2015: Hàn vân đình không chút rung động!


Kết quả chẩn đoán ở nước ngoài mười năm trước mà Tịch Trạch cũng có thể tra ra được, quả thật không hổ là luật sư danh tiếng!

Hàn Vân Đình khô8ng nói gì, Tịch Trạch cũng chẳng muốn vòng vo với anh nữa, đi thẳng vào vấn đề:
Hôm nay tôi đến đây vì muốn giúp Đầu Đá làm rõ một chuyện! Đừng nghĩ3 tôi xen vào việc của người khác, cô ấy là em gái tôi, tôi không muốn thấy cô ấy bị mọi người xa lánh vì anh!
Câu nói này thật nặng nề làm sao! Hàn 9Vân Đình khó hiểu nhìn Tịch Trạch:
Vậy nên anh đến đây để hỏi tội tôi?

Có thể nói như vậy!
Thái độ kiêu ngạo của Tịch Trạch trong mắt Hàn Vân Đìn6h chỉ là thể hiện ta đây.
Mà trùng hợp đó lại là Lãnh Thư Đồng, cho nên cô ấy nảy sinh tình cảm với anh.
Nhưng, suy cho cùng chuyện này cũng đâu liên quan gì đến anh?! Điểm đặc trưng của chứng rối loạn cảm xúc là trong mối quan hệ với người khác giới, Hàn Vân Đình đã rút lui ngay từ khi mới nhìn thấy dấu hiệu khác thường.
Phân tích từ lời nói của Tịch Trạch, anh gần như đã hiểu ra tất cả.
Có lẽ mình đã từng tình cờ giúp một người trong một bữa tiệc nào đó.
Cho dù tôi có bị rối loạn cảm xúc thì anh cũng không có quyền chất vấn tôi, hơn nữa tôi không phải nghi phạm của anh!
Tịch Trạch chết lặng! Lần đầu tiên anh ta gặp được một người đàn ông băng giá như vậy! Biết có một người phụ nữ thích mình suốt bảy năm mà lại không hề động lòng sao? Là đang thầm tận hưởng, hay là thật sự không để tâm?! Trong mắt Tịch Trạch dần hiện lên vẻ bối rối.
Còn Hàn Vân Đình thì càng lúc càng bình tĩnh hơn, anh vẫn gõ tay lên mặt bàn, không chút nao núng nghênh đón ánh nhìn dò xét của Tịch Trạch.
Dưới cái nhìn chằm chằm của Tịch Trạch, anh thản nhiên lắc đầu:
Nếu anh nói đã từng thì làm sao mà tôi nhớ được?

Từ khi còn rất nhỏ, anh đã tham gia vô số bữa tiệc lớn nhỏ rồi! Đây là sự bất mãn của anh khi ở nhà họ Hàn, đồng thời cũng là cách cha mẹ anh cưỡng ép dạy anh lễ nghi giao tiếp.
Anh gập ngón tay gõ lên mặt bàn, hờ hững cong môi, nói sâu xa:
Có phải trước khi định tội thì luật sư cũng cần ngh5e lời khai của đối phương hay không? Chưa kể tôi cũng không thân quen với Lãnh Thư Đồng, cho dù những gì anh nói là sự thật thì liên quan gì đến tôi?

Tịch Trạch nhíu mày nheo mắt:
Con bé thích anh bảy năm mà anh cho rằng không liên quan đến mình sao?
Hàn Vân Đình vẫn mặt lạnh mím môi:
Ai cũng có tâm tư riêng của mình, cô ấy muốn gì là chuyện của cô ấy.
Vài giây sau, Tịch Trạch thở dài, lắc đầu bật cười:
Tôi thật sự không ngờ bệnh rối loạn cảm xúc của anh lại nặng đến mức này! Nói như vậy, anh không còn nhớ gì về cô gái mình từng ra tay giúp đỡ trong một bữa tiệc nước ngoài sao?

Hàn Vân Đình nghe vậy thì lục lại trí nhớ một lúc lâu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.