Chương 2042: Anh ấy là chồng chưa cưới của tôi?
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 520 chữ
- 2022-02-19 05:10:56
Không thể không nói, anh ta đã gây gổ đánh nhau không biết bao nhiêu lần, dựa vào sức một mình đè bẹp biết bao người, nhưng rất ít khi gặp được đối th8ủ như Hàn Vân Đình.
Một Hàn Vân Đình thoạt nhìn như chàng công tử hào hoa ấy vậy mà khi hăng máu lên thì cũng liều mạng quyết liệt ra trò!
H3ai người có thể đừng cãi nhau nữa không?
Lãnh Thư Đồng kẹt giữa hai người bọn họ, tiến thoái lưỡng nan.
Cô khẽ hét lên một câu, sau đó đẩy T9ịch Trạch đi vào phòng khách.
Hàn Vân Đình vẫn đứng yên nhìn theo, nơi khóe mắt thâm tím lóe lên mỉa mai.
Thì ra đã thật sự thay lòng6 đổi dạ rồi! Rõ ràng hai người bọn họ đều bị thương, nhưng trong mắt Lãnh Thư Đồng vẫn chỉ thấy Tịch Trạch trước tiên.
Lúc đó, trong một góc 5của phòng khách hỗn loạn, Lãnh Thư Đồng giơ tay vỗ vỗ bả vai Tịch Trạch:
Này, rốt cuộc sao anh lại thế này? Anh đánh anh ấy trước ?
Tịch Trạch hít một hơi, bả vai đau đến mức khiến anh ta phải rên lên, làm gì còn có tâm tư đi lo lắng cái gì mà phong độ lịch lãm nữa.
Giờ cả người anh ta đều đau nhức rồi.
Thằng nhãi Hàn Vân Đình này, mẹ nó chứ, ra tay thật tàn nhẫn! Ý định ban đầu của anh ta vốn là dạy dỗ cậu ta một bài học, nhưng giờ nhìn lại...
hình như mình cũng không được lợi lộc gì! Tịch Trạch bóp bóp đầu vai, nhìn thấy vẻ mặt nóng nảy của Lãnh Thư Đồng liền tức giận hừ lạnh:
Thế nào? Anh đánh cậu ta nên em đau lòng hả? Không phải nói muốn từ bỏ sao?
Tịch Trạch!
Lãnh Thư Đồng chán nản gằn giọng:
Anh đừng có đánh bùn sang ao, em từ bỏ anh ấy thì sao anh phải đánh anh ấy? Anh không dừng lại đi đánh người, không cảm thấy mình vô lí hay sao?
Anh vô lí?
Tịch Trạch tự chỉ tay vào chóp mũi mình:
Cậu ta vốn thiếu đòn, bị đánh cũng đáng đời! Anh không những không hề vô lí mà lại còn hợp lí hợp tình ấy chứ!
Lãnh Thư Đồng:
...
Hết thuốc chữa rồi! Cô xoay người định bỏ đi, nhưng lại cảm thấy tức đến khó thở, bước chân chợt khựng lại, đạp một phát vào giữa cẳng chân Tịch Trạch:
Lát nữa em sẽ tìm anh tính sổ!
Cú đạp này Lãnh Thư Đồng không hề dùng quá nhiều sức lực, nhưng vẫn khiến cho khoeo chân Tịch Trạch mềm nhũn, suýt chút nữa thì ngã quỵ trên mặt đất.
Mẹ nó chứ!
Trong phòng ngủ, Hàn Vân Đình còn đứng nguyên tại chỗ, nghe thấy tiếng bước chân của Lãnh Thư Đồng đã đi rồi quay lại bèn dời tầm mắt khỏi điện thoại, liếc qua người cô rồi tiếp tục bấm vào màn hình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.