• 6,983

Chương 2051: Hàn vân đình, anh chờ tôi đã!


ở gần con hẻm kia đã không còn nhìn thấy bóng dáng của Tịch Trạch đấu, cho dù cô tin tưởng võ nghệ của anh ta, nhưng...

sao địch lại nổ8i người đồng thế mạnh đây! Lúc này, Hàn Vân Đình cũng nhận thấy sự bồn chồn không yên của Lãnh Thư Đồng, cô cứ chốc chốc lại quay đầu lại khiế3n cho anh càng ngày càng không vui, cơn ghen càng lúc càng cuồn cuộn lên.


Tôi nói anh ta sẽ không sao thì nhất định sẽ không sao! Nếu9 như có thật sự lo lắng...
Nhất định phải đưa ra lựa chọn sao? Đôi mắt đang chan chứa hi vọng của Lãnh Thư Đồng dần dần trở nên ảm đạm.
Cô không thích đặt mình vào thế khó xử, nhưng Hàn Vân Đình...
dường như đang ép cô! Lúc này, nơi bờ môi của người đàn ông bật ra một tiếng thở dài.
vậy quay về tìm anh ta đi!
Nói xong, Hàn Vân Đình liền buông tay cô ra.
Nếu đã buông bỏ lòng tự tô6n cũng không thể có được sự chú ý của cô thì thà rằng buông tay thôi! Lãnh Thư Đồng cảm thấy căng thẳng, nhất thời lâm vào cảnh tiến thoái lưỡ5ng nan.
Quay về nhìn Tịch Trạch ắt sẽ khiến cho quan hệ giữa cô và Hàn Vân Đình quay trở lại con số 0, nhưng nếu không quay về mà sau đó Tịch Trạch xảy ra chuyện thì cô sẽ rất áy náy.
Nhưng cho dù đã nhấn mạnh để nhấn mạnh lại, Lãnh Thư Đồng vẫn không chịu tin anh! Vậy...
coi như hết!
Yết hầu Hàn Vân Đình nhấp nhô, anh chậm rãi thả bước về phía trước.
Anh chăm chú nhìn dáng vẻ bối rối của Lãnh Thư Đồng, không nói thêm gì nữa, xoay người bước đi.
Có thể làm được đến thế này là anh đã cố gắng hết sức rồi! Đặt hai bên lên bàn cân, anh nhận ra trong lòng Lãnh Thư Đồng, địa vị của Tịch Trạch vẫn cao hơn một chút.
Chẳng qua anh chỉ muốn cho Tịch Trạch nếm phải chút đau khổ, nhất định sẽ không xúc phạm tới anh ta.
Hôm nay, anh vắng mặt khỏi buổi catwalk tại Tuần lễ thời trang của hãng, lại lộ ra tất cả dáng vẻ mà đã biết bao nhiêu năm nay chưa từng biểu hiện ra trước mặt Lãnh Thư Đồng.
Là vì mong muốn điều gì? Điều anh mong muốn...
dù sao cũng chỉ là muốn bù đắp lại những khoảnh khắc vô tâm khi ở bên cạnh cô trước đây mà thôi! Rõ ràng phụ nữ theo đuổi anh nhiều vô kể, nhưng bảy năm của Lãnh Thư Đồng lại là bất ngờ đối với anh! Hàn Vân Đình nặng nề thở dài, ngẩng đầu nhả ra một làn khói, trong mắt đậm vẻ giễu cợt.
Phía sau vẫn không nghe thấy tiếng bước chân vang lên, quả nhiên cô đã quay lại.
Thật ra trong lòng anh rất hụt hẫng, bởi vì sâu trong thâm tâm anh vẫn hi vọng Lãnh Thư Đồng có thể đi tiếp cùng anh! Còn vì sao lại hụt hẫng thì anh cũng không biết! Bước chân Hàn Vân Đình chậm lại, khó có thể xóa tan nỗi phiền muộn đang lan tràn nơi lồng ngực.
Anh không nói một lời đi đến ven đường, đứng dưới một cột đèn đường châm điếu thuốc.
Có lẽ số phận đã an bài để anh bước đi một mình trên con đường này rồi! Hàn Vân Đình dập tàn thuốc, đầu lưỡi cuộn lại đá vào bên má, vứt tàn thuốc vào trong thùng rác, phía sau lại chợt vang lên tiếng bước chân.

Anh nghe tiếng bên ngoài đầu nhìn lại, trong tầm mắt là hình ảnh của cô gái tay cầm giày cao gót chạy như điên tới bên anh trên đường phố Paris mờ mịt.


Hàn Vân Đình, chờ tôi với...
Cô cao giọng hét lên, kèm theo đó là tiếng thở hổn hển dồn dập, dốc hết sức chạy về phía anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.