Chương 2055: Anh muốn hẹn hò với tôi ư?
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 651 chữ
- 2022-02-19 05:16:29
Anh chần chừ hồi lâu, yết hồi nhấp nhô một lúc mới thấp giọng nói:
Tôi muốn nói với cô rằng, vì đây là một căn bệnh nên lúc đầu tôi không8 thể thích cô được.
Dù như vậy, cô vẫn bằng lòng đến với tôi chứ?
Lãnh Thư Đồng kinh ngạc đến mức quên cả thở.
Hàn Vân Đ3ình nhìn cô chăm chú, không khỏi thất vọng hỏi,
Vậy là không thể chấp nhận được, đúng không?
Không đúng!
Lãnh Thư Đồng vô thức phản b9ác, sắp xếp lại tư duy, không dám tin thử dò hỏi:
Ý anh là muốn hẹn hò với tôi ư?
Thời gian đầu không thể thích cô...
Có cần chút thời gian để suy nghĩ không? Tôi không thể cam đoan mình chắc chắn sẽ thích em, nhưng hiện tại, tôi muốn thử vun đắp một tình yêu, cùng em!
Hai nhấn mạnh hai chữ cuối với ẩn ý vì đó là Lãnh Thư Đồng nên anh mới có suy nghĩ này.
Cuối cùng cũng nhận được câu trả lời, cảm xúc trong lòng Lãnh Thư Đồng như sôi sục, ngoài phấn khích, còn có chút tủi thân, vô cùng mâu thuẫn.
Ngón tay đang giấu bên hông của cô đâm mạnh vào lòng bàn tay, cô ngoảnh đầu nhìn thẳng về phía trước, đè nén cảm xúc đang dâng lên trong lòng.
thật ra c6ũng chẳng sao cả! Bảy năm qua, anh còn chẳng biết đến sự tồn tại của mình, nhưng cô vẫn kiên trì đến ngày hôm nay đấy thôi.
Người5 trong mộng nay ở ngay trước mắt, dù bây giờ không thích, không có nghĩa tương lai sẽ không thích, nhưng đã có dù chỉ một tia cơ hội nhỏ nhoi thì cũng phải thử rồi mới biết kết quả! Ánh mắt ảm đạm của Lãnh Thư Đồng rạng rỡ trở lại, cô nhìn bàn tay Hàn Vân Đình, khẽ chọc một cái,
Có phải vậy không? Tôi hiểu như vậy có đúng không?
Hàn Vân Đình rủ mắt nhìn ngón tay đang gây rối của cô, từ tốn nắm lấy,
Phải, đúng vậy!
Anh, anh không đùa đấy chứ?
Lãnh Thư Đồng cảm nhận hơi ấm từ lòng bàn tay của anh, giọng nghẹn lại, hốc mắt cũng ươn ướt.
Hàn Vân Đình khẽ nắm chặt ngón tay cô hơn như đang hạ quyết tâm, gật đầu nói:
Tôi không bao giờ mang những chuyện này ra đùa.
Em...
đúng là cần suy nghĩ một chút, em đi vệ sinh đã, anh đợi em...
Lãnh Thư Đồng muốn đứng dậy, chợt quên mất chân mình còn đang bị thương.
Tính cách của Hàn Vân Đình không thể gọi là chu đáo, nhưng anh học rất nhanh, không nói tiếng nào bèn khom người bế Lãnh Thư Đồng lên, đưa cô đến trước cửa nhà vệ sinh và nói,
Tôi đợi em!
Anh không có kinh nghiệm yêu đương, nhưng đã từng nhiều lần chứng kiến các anh em quanh mình chăm sóc phụ nữ, cũng đã ghi nhớ trong lòng.
Bất kể bây giờ anh có thích Lãnh Thư Đồng hay không, với anh, cô chắc chắn là người đặc biệt.
Hàn Vân Đình không biết đây có phải thích hay không, ít ra anh rất tận hưởng trạng thái hiện tại! Anh mãn nguyện với tất cả những cảm xúc cô để lộ ra, càng hài lòng với khoảng thời gian được ở riêng bên cạnh cô.
Lãnh Thư Đồng và Hàn Vân Đình chia nhau đứng bên trong và bên ngoài nhà vệ sinh.
Một người đứng yên tại chỗ im lặng chờ đợi, một người tựa lên cửa ôm miệng rơi nước mắt.
Một cách của ngăn cách hai thế giới! Không như Hàn Vân Đình tương đối bình tĩnh, ngay khi cánh cửa khép lại, nước mắt của Lãnh Thư Đồng đã tuôn trào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.