Chương 2103: Lãnh thư đồng buồn bã trong lòng!
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 499 chữ
- 2022-02-19 05:22:01
Nghiên Thời Thất biết rõ trong mối quan hệ của hai người, Lãnh Thư Đồng phải nỗ lực nhiều hơn cả.
Cô khẽ cau mày, xoay 8người quay lại phòng khách, đi đến kéo tay Lãnh Thư Đồng cười nói:
Hai người vừa từ Anh về, chắc công việc trong nước bận lắm3 phải không?
Lãnh Thư Đồng không để ý tới tình hình ở sảnh, nghe Thập Thất hỏi thì trả lời:
Đúng là rất bận, công việc tồn đ9ọng cũng hơi nhiều, nhưng bây giờ đã giải quyết được gần hết rồi!
Nghiên Thời Thất cong môi cười:
Hèn chi, bên văn phòng của6 anh ta có chút chuyện, anh ấy đi xử lý trước, nếu như cô không bận gì thì buổi chiều đi dạo phố với tôi nhé?
Những l5ời này khiến khuôn mặt đang tươi cười của Lãnh Thư Đồng lập tức cứng đờ.
Cô vô thức nhìn ra sảnh, trong mắt lập tức hiện lên vẻ thất vọng.
Nghiên Thời Thắt nhìn sắc mặt của cô, sợ cô suy nghĩ nhiều bèn an ủi:
Nghe nói mẫu thu đông mới năm nay của thương hiệu VAN sắp tổ chức trình diễn rồi, chắc hẳn là bận lắm!
Lãnh Thư Đồng cụp mi xuống, trên môi nở một nụ cười gượng gạo:
Thập Thất, cô không cần phải an ủi tôi đâu, tôi không sao.
Dù đã ở bên nhau, dù đã có nhiều cử chỉ thân mật, nhưng trong cảnh những người xung quanh đều yêu thương quấn quýt nhau, trong lòng Lãnh Thư Đồng không tránh khỏi cảm giác chua xót.
Nhưng dù vậy, cô cũng chỉ có thể tự an ủi mình, ai bảo Hàn Vân Đình là một người đàn ông sống khép mình và không thích bộc lộ cảm xúc cơ chứ.
Mối quan hệ của họ được hình thành dựa trên sự chủ động của cô, cho dù bị xem nhẹ, thật ra...
cũng có thể tha thứ! Nghiên Thời Thất nhìn thấu hết tâm tư của bạn, những lời nói vừa rồi chỉ nhằm bảo vệ lòng tự tôn cho Lãnh Thư Đồng mà thôi.
Là phụ nữ, cô cũng có thể cảm thấy như vậy, nhưng không thể làm gì khác hơn!
Từ xưa đến nay, chuyện tình cảm cũng giống như người ta uống nước, lạnh ấm chỉ người uống mới biết được! Lãnh Thư Đồng ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt lo lắng của Nghiên Thời Thất thì thoáng ngây người, cười khẽ thành tiếng:
Tôi thực sự không sao đâu, tôi quen rồi!
Một câu tôi quen rồi này chất chứa biết bao nhiêu nỗi chua xót! Nghiên Thời Thất đau lòng ôm lấy vai cô:
Đừng nghĩ nhiều quá, có thể anh ấy bận thật mà!
Lãnh Thư Đồng gật đầu thấu hiểu:
Tôi cũng không suy nghĩ nhiều đâu.
Nếu mọi người đã về hết rồi thì tôi cũng đi trước đây.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.