Chương 2129: Cô và bà chủ nhà tôi cách nhau một trời một vực!
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 745 chữ
- 2022-02-19 05:22:01
Anh bất giác siết chặt cổ tay của cô ta, trán nổi gân xanh, khẽ gầm lên:
Cô bỏ thuốc tôi?
Người đứng đầu nhà họ Lăng như 8anh lăn lộn ngoài xã hội bao năm qua, không ngờ lại bị một cô ả gài bẫy.
Anh là một người đàn ông bình thường, vừa3 rồi lúc cô ta nhào qua anh đã cảm nhận được cơ thể mình khác thường.
Đáng chết! Mảnh đất Tây Nam này đúng là loại9 người gì cũng có! Cô gái không ngờ Lăng Vạn Hình lại phản ứng mạnh như vậy, sợ hãi lắc đầu,
Không, không, em không làm!
6
Có hay không là do tôi nói!
Lăng Vạn Hình kéo cô ta quay trở vào phòng khách, hơi hối hận vì lúc nãy đã cho vệ sĩ rời k5hỏi hết.
Anh quay trở lại bàn, cầm di động lên tức tốc gọi cho vệ sĩ, không nhiều lời bảo đối phương nhanh chóng qua đây.
Vệ sĩ nghe thấy giọng anh rất khác thường, chưa đầy một phút đã hối hả chạy đến.
Hai vệ sĩ không nắm rõ tình hình, khi đến gần cửa phòng khách chợt dừng bước nhìn người phụ nữ đang im lặng đứng tựa vào tường, hoang mang không biết làm sao,
Bà, bà chủ? Sao chị không vào trong?
Tô Uyển Đông nhếch khóe môi, nhẹ giọng nói:
Tôi đang đợi họ xong việc!
Lăng Vạn Hình ở trong phòng khách cũng nghe thấy câu nói này, sợi dây trong đầu anh đã đứt hoàn toàn rồi! Chết tiệt! Uyển Đông đến rồi, lại còn ở ngay ngoài cửa!
Còn anh lúc này đang làm gì?! Lửa giận của Lăng Vạn Hình bốc lên ngùn ngụt.
Anh tóm cánh tay cô gái kia kéo đến trước mặt mình, nét mặt toát lên vẻ hằn học,
Tôi sẽ không bỏ qua chuyện hôm nay như vậy đâu!
Nói đoạn, anh dùng sức lôi cô ta ra hành lang của phòng khách, hất mạnh một cái, ném cô ta đến trước mặt vệ sĩ,
Trước khi tôi ra ngoài, trông chừng cô ta cho kĩ!
Vâng, ông chủ!
Vệ sĩ đều trở mắt ra! Khó khăn lắm là chủ mới ghé qua phòng, không ngờ lại có một cô gái ở trong phòng của ông chủ! Chuyện gì thế này? Ông chủ à, có phải anh không muốn cuộc sống yên ổn nữa rồi không?! Không để cho vệ sĩ nghĩ ngợi nhiều, Lăng Vạn Hình đang nóng giận cố nén ngọn lửa trong lòng xuống, khuôn mặt anh tuấn ửng hồng nhìn vào đôi mắt bình tĩnh của Tô Uyển Đông, ngay sau đó kéo tay chị, buộc chị theo mình vào trong phòng.
Cửa bị đóng sầm lại, cô gái kia sợ đến run cầm cập.
Mọi chuyện không giống như tưởng tượng chút nào! Cô ta đã chủ động thế này rồi, tại sao anh vẫn không chịu thừa nhận thích mình chứ! Hơn nữa cô ta đã hỏi thăm rất nhiều người, rõ ràng bà chủ cửa hàng thêu Tô Châu còn độc thân, sao có thể là vợ anh cho được?! Cô ta sợ hãi nhìn vệ sĩ với vẻ mặt vô cảm bên cạnh mình, vùng vẫy hét lên,
Thả tôi ra, thả tôi ra! Ông chủ của các anh thích tôi, nếu anh ấy biết các anh đối xử với tôi thế này chắc chắn sẽ nổi giận cho xem.
Vệ sĩ cười khẩy:
Ai cho cô lòng tự tin cho rằng ông chủ nhà chúng tôi thích cô vậy? Cô không nhìn lại xem ngoại hình của bản thân, so với bà chủ nhà chúng tôi, đúng là cách nhau một trời một vực!
Thì đó! Ông chủ nhà chúng tôi đâu có bị mù, sao có thể thích loại như cô được, tự mình đa tình quá rồi đấy! Cô tốt nhất hãy ngoan ngoãn một chút cho tôi, nếu không chẳng may làm cô bị thương thì đừng trách chúng tôi không nương tình!
Cô ả kia sợ thật rồi! Cô ta vẫn luôn cho rằng anh Lăng thật sự thích mình, nếu không thì sao ngày nào cũng đến khu triển lãm hàng thêu Thục của cô ta.
Một người đàn ông chững chạc xuất sắc như thế quá cuốn hút.
Hơn nữa nhìn cách ăn mặc của anh là biết, chắc chắn rất giàu có.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.