• 6,983

Chương 2150: Chỉ mong anh cả vẫn còn cơ hội!


Kiều Viễn Hiền nhìn Lãng Tử Hoan với ánh mắt bình tĩnh, khẽ lắc đầu và thở dài:
Con gái à, nhớ kĩ lời ba nói, nếu đã hứa với người ta8 thì nhất định phải giữ lời! Ba Hai đã hứa với bạn mình nên không thể làm chuyện thất tín bội nghĩa được, con hiểu không?
Lăng Tử Ho3an hậm hực rủ hai tay xuống, gật đầu cái hiểu cái không:
Hiểu...

Ừ, ưu tiên hàng đầu lúc này là chăm sóc mình cho thật tốt, ân oán9 nhỏ nhặt giữa cha mẹ con thì cứ để hai người họ tự giải quyết đi.
Lời khuyên nhủ của Kiều Viễn Hiền khiến tâm trạng của Lăng Tử Hoa6n lập tức rơi xuống đáy.

Kiều Mục đi đến sau lưng cô gái nhỏ, nắm lấy vai cô và vỗ nhẹ.

Sau đó, anh nhìn về phía Kiều5 Viễn Hiền, nhíu mày hỏi:
Nhà họ Tô thật sự không định chấp nhận anh Cả nữa sao?
Kiều Viễn Hiền nhìn thẳng về phía trước, bình tĩnh nói:
Dù nhà họ Tô quyết định như thế nào thì đó cũng là quyền của họ! Lúc trước Lăng Vạn Hình khiến Tô Uyển Đông chịu muôn vàn tổn thương, cho dù có chấp nhận anh ta một lần nữa thì cũng không thể dễ dàng như vậy được! Kiều Mục, các con đều là người trưởng thành, trước khi làm chuyện gì cũng phải nghĩ đến hậu quả! Các con có từng nghĩ, nếu hôm nay ba nói cho các con nghe về tung tích của Tô Uyển Đông, như vậy có công bằng với nhà họ Tô không?
Kiều Mục không nói gì, nhưng vẻ u sầu vô hạn hiện rõ trong nét mặt.

Ngoan, đừng nghĩ nữa, nói không chừng sau lần này sẽ có bước ngoặt!
Lời này của Kiều Mục không chỉ để an ủi cô gái nhỏ, mà còn tự an ủi mình! Ngay cả Hoan Hoan cũng không thể khiến Kiều Viễn Hiền tiết lộ, đủ để chứng minh thái độ của nhà họ Tô đối với chuyện này kiên quyết như thế nào.

Thời gian như thoi đưa, nháy mắt đã được nửa tháng, Lăng Vạn Hình vẫn không có bất cứ tin tức gì về Tô Uyển Đông.

Hả?
Lãng Tử Hoan há hốc mồm, thái độ rất bất lực.
Thấy vậy, Kiều Mục một tay cầm vô lăng, đối diện với ánh mắt của cô gái nhỏ:
Chúng ta đã làm tất cả những gì có thể rồi.
Ông già thương em như vậy mà cũng không chịu tiết lộ nửa câu, rõ ràng là người nhà họ Tô đã hạ quyết tâm rồi, đừng quá cưỡng cầu nữa!
Lãng Tử Hoan thở khẽ một tiếng, khóe miệng lại xị ra:
Ông bà ngoại cũng nhẫn tâm quá, mặc dù ba rất tệ bạc, nhưng giờ đã biết sai rồi, tại sao không cho ba một cơ hội chứ!

Việc có thể làm đều đã làm rồi, kế tiếp có lẽ chỉ có thể thuận theo ý trời mà thôi! Chỉ mong anh cả vẫn còn cơ hội!
Tối hôm đó, Kiều Mục rời ngôi nhà cũ của nhà họ Kiều cùng với Lãng Tử Hoan, vừa lên xe cô nhóc đã xị mặt thở ngắn than dài!
Kiều Mục ngồi ở ghế lái, hồi lâu không lên tiếng! Màn đêm buông xuống, Lãnh Tử Hoan buồn bã lẩm bẩm nói:
Kiều Mục, làm sao đây?
Kiều Mục thu hồi ánh mắt khỏi phía ngoài cửa xe, nhìn khuôn mặt không vui của cô nhóc, tiện tay nổ máy:
Thuận theo tự nhiên đi!

Cùng lúc đó, nhà họ Hàn ở Lệ Thành đã đón hai việc vui.

Hàn Vân An và Kiều Kình sắp kết hôn, còn đám cưới của Hàn Vân Đình và Lãnh Thư Đồng cũng được tổ chức một tuần sau đó.

Hôm nay, tiết Mang Chủng().

() Mang chủng hay Màng chủng là một trong 24 tiết khí của các lịch Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản, Triều Tiên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.