• 6,981

Chương 2224: Cô ấy thật đặc biệt!


Anh còn chưa nói xong, Ninh Á đã nở nụ cười tươi roi rói, dùng vai đẩy cửa ra rồi tiến vào phòng:
Em không chê đâu, anh cứ làm việc của 8anh đi, không cần phải để ý đến em!
Liên Trinh bị ép phải tránh sang một bên, quay đầu lại nhìn Ninh Á chạy đến xô pha, khẽ thở dài lắc3 đầu.

Anh quen Ninh Á là một sự tình cờ.
Tuy nhiên, giữa Liên Trinh và Tần Tứ có một sự khác biệt rất lớn.
Tần Tứ lạnh lùng kiêu ngạo, người xa lạ không dám tới gần.
Cô rất thích phong cách của Liên Trinh, vừa tao nhã như hoa lan vừa trong trẻo như mây gió.
Lúc này, tiếng sấm rền vang bên ngoài cửa sổ, nhưng Ninh Á vẫn nhìn chằm chằm Liên Trinh như không hề nghe thấy.
Còn Liên Trinh là một người rất dịu dàng.
Ninh Á nghiêng đầu nhìn Liên Trinh, ánh mắt lấp lánh.
Có vẻ anh là một người bảo thủ, cũng cố chấp, cổ của chiếc áo ngủ bằng lụa hơi lệch đi trong khi di chuyển đã được anh chỉnh lại ngay lập tức.
Ninh Á đã từng thích Tẩn Tứ, đương nhiên không cưỡng lại được mẫu đàn ông chững chạc như thế này.
Không chỉ vậy, cô còn cố ý thuê một phòng trong khu chung cư mà Liên Trinh đang ở.
Ninh Á vốn là một cô gái chủ động, không hề che giấu tình cảm của mình dành cho Liên Trinh.
Cũng chính vì vậy, khi Ninh Á thở hổn hể chạy đến, cô đã nắm lấy cổ áo của Liên Trinh, mắng tới tấp anh là kẻ trộm.
Nếu không có mấy nhà nghiên cứu có mặt ở đó làm chứng, có lẽ Ninh Á đã ra tay với Liên Trinh ngay trên đường phố rồi! Sau khi hai người quen biết, Ninh Á mới tình cờ biết được Liên Trinh chính là cậu út của Nghiên Thời Thất.
Lúc này, cô nép người vào ghế sô pha, tiện tay cầm gối ôm lên ôm vào lòng, chống cằm lên gối, mắt dán chặt vào Liên Trinh.
Người đàn ông mặc chiếc áo ngủ lụa màu xám đậm ở trước mặt có dáng người cao lớn, bước chân thong thả.
Vào chập tối mấy ngày hôm trước, anh và mấy nhà nghiên cứu ở phòng thí nghiệm đ9ến phố người Hoa ăn lẩu, vừa bước xuống xe đã va phải một người đàn ông đội mũ lưỡi trai, hơn nữa người đó còn ném một chiếc túi xách nữ6 vào tay anh.
Gã này là tên trộm đã giật túi của Ninh Á ở trên đường phố, thấy Ninh Á và vệ sĩ của cô lao lên, tên trộm này dứt 5khoát ném luôn chiếc túi vào Liên Trinh.
Vì thế cô mới cổ lên mạng tìm video đám cưới của Nghiên Thời Thất năm đó, tận mắt chứng kiến Liên Trinh tặng hoa cho Thời Thất, Ninh Á mới chắc chắn về thân phận của anh, đồng thời phải thốt lên một câu duyên phận thật kì diệu.
Vì vậy, kể từ ngày đó, Ninh Á dọn đến ở gần Viện Nghiên cứu.
Rõ ràng quý cô này không hề sợ sấm sét.

Trong căn phòng lờ mờ ánh đèn, Liên Trinh ngồi trước bàn khẽ liếc nhìn cô:
Cô không buồn ngủ sao?
Anh không quen bị người khác nhìn chằm chằm như vậy, nhất là một phụ nữ mặc đồ ngủ vào giữa đêm khuya.

Ninh Á ôm gối che nửa khuôn mặt, trầm giọng nói:
Nhìn thấy anh, em không buồn ngủ nữa!
Liên Trinh ngỡ ngàng lắc đầu, cầm tài liệu trên bàn lên bắt đầu lật xem.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.