• 6,983

Chương 513: Nghiên quân rất lúng túng!


Nếu mang ra so sánh thì Nghiên Thời Thất lại cảm thấy bà Liên thẳng thắn hơn.

Ít nhất bà ta chưa từng giả vờ thương yêu cô, ít nhất bà ta thể hiện chán ghét cô ra mặt.

Nghiên Thời Thất khẽ cười lắc đầu, trong lòng tràn ngập đau khổ.

Người mà cô đã từng quan tâm nhất trong cả nhà họ Nghiên lại là người làm cô thất vọng nhất.

Tần Bách Duật đứng bên cạnh cô từ đầu đến giờ chưa từng lên tiếng lại càng ghì chặt bả vai cô vào trong lòng anh hơn.

Sức lực mạnh mẽ để lộ sự độc đoán muốn hòa cô vào trong máu tủy của mình vậy.

Đôi mắt sâu thẳm chết người của anh nhìn thẳng Nghiên Quân.

Ẩn sâu trong đáy mắt là sự quyết liệt lạnh giá.

Đột nhiên đối diện với ánh mắt của Tần Bách Duật, gương mặt mới qua cơn sửng sốt của Nghiên Quân lại khẩn trương thêm một lần nữa.

Lúc này, mọi người nghe thấy Ôn Sùng Lễ đập bàn một tiếng, cười lạnh nói:
Ông Nghiên, cho dù Tiểu Thất không phải là con ruột của ông thì ông cũng không thể gả nó cho một lão già hơn năm mươi tuổi chứ? Nếu ông đã biết nó là con cháu nhà họ Ôn, đã bao giờ ông hỏi ý nhà họ Ôn chưa? Ông xem con cháu nhà họ Ôn là cái gì? Là tờ chi phiếu cho ông đổi lấy lợi ích? Quả thật là làm trò cười cho thiên hạ mà!
Có lẽ từ lúc gặp Nghiên Thời Thất trong bữa tiệc tới tận giờ phút này, đây mới là lời nói đầu tiên đích thân ông cụ Ôn Sùng Lễ lên tiếng thừa nhận thân phận của Nghiên Thời Thất.

Vả lại, còn mang theo ý che chở rõ ràng.

Nghiên Quân bị Ôn Sùng Lễ vặn hỏi cố gắng giữ bình tĩnh.

Trước tiên ông ta cười áy náy với ông cụ rồi sau đó mới nhìn Nghiên Thời Thất đang lạnh mặt, giọng nói lúng túng:
Tiểu Thất, con hiểu lầm rồi, khi đó ba đã không đồng ý chuyện này, nếu không làm sao con có thể ở bên cạnh Bách Duật được chứ?
Ông ta đang cố gắng hết sức để vớt vát thể diện, nụ cười cũng trở nên gượng gạo.

Nhưng mới vừa nói xong thì một giọng nói trầm thấp lạnh lùng đã vang lên trong phòng khách,
Chẳng lẽ ông Nghiên đã quên rồi sao, khi đó là Tần thị chủ động ra mặt đàm phán hợp tác, cho nên mới có mối thông gia này!
Ý là Tần thị chủ động ra mặt chỉ là vì Tiểu Thất thôi, còn nhà họ Nghiên của ông chưa từng lọt vào mắt Tần thị.

Đương nhiên Nghiên Quân nghe hiểu ý của anh, đây là sự thật.

Nhưng điều khiến ông ta ngạc nhiên hơn cả, là không ngờ Tần Bách Duật sẽ lại nói ra sự thật này ngay trước mặt mọi người như vậy.

Nhưng sau khi hồi tưởng một lúc lâu, Nghiên Quân lúng túng nhận ra, hình như từ lúc Tần Bách Duật kết hôn với Tiểu Thất đến nay, ông chưa từng nghe anh gọi mình một tiếng
ba vợ
hoặc là
ba
.

Nhận thức này khiến Nghiên Quân rất buồn bực.

Một sự liên kết mà ông ta cho rằng vì lợi ích, lại dường như chỉ là vở hài kịch mình ông ta đang đọc diễn.

Ông ta còn định nói gì đó để cứu vãn tôn nghiêm, nhưng Ôn Tĩnh Hoằng đã không cho ông ta cơ hội này.

Ôn Tinh Hoằng tiến lên trước một bước, nhìn Nghiên Quân, rồi lại nhìn Ôn Tri Diên từ nãy đến giờ vẫn không lên tiếng nằm dưới đất, hừ nhẹ:
Nếu như ông Nghiên nói chúng tôi đã hiểu lầm Ôn Tri Diên thì cho tôi hỏi, ông đã biết Ôn Tri Diên là con của ông, vậy tại sao không nhận nó về nhà họ Nghiên? Ông đã thương yêu Tiểu Thất như vậy, tại sao còn sắp xếp một cuộc hôn nhân vụ lợi bỉ ổi như vậy cho con bé? Ông có chắc đây là thứ ông gọi là thương yêu không? Ông muốn gánh hết toàn bộ sai lầm thay Ôn Tri Diên, nhưng tôi khuyên ông một câu, đừng xem người nhà họ Ôn đều là đồ ngu để qua mặt nữa! Nếu không phải nó đã sớm biết mình là con cháu nhà họ Nghiên, thì tại sao lại ung dung thoải mái dùng tiền của các người từ mười bốn năm trước?
Nghiên Quân á khẩu, không trả lời được gì.

Đương nhiên bàn về học thức, bàn về lí luận thì Nghiên Quân không phải là đối thủ của con cháu dòng dõi Nho gia rồi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.