Chương 584: Không thể thờ ơ với người phụ nữ nhà mình được!
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 714 chữ
- 2022-02-10 11:23:36
Chiếc áo khoác mang theo mùi hương quen thuộc của anh lập tức chiếm giữ toàn bộ các giác quan, cô cong mắt cười ghé sát vào anh,
Không cảm được, đây là do công việc yêu cầu, với cả em cũng vừa uống trà gừng chống lạnh rồi.
Cô không muốn anh lo nên mới bịa một câu.
Tần Bách Duật không nói gì, đưa tay chạm vào khuôn mặt hơi lạnh của cô, thở dài xót xa.
Giây tiếp theo, anh cúi đầu, ánh mắt rơi vào chiếc áo khoác xám trên tay cô, ung dung thoải mái cầm lấy, sau đó xoay người đưa cho Tống Kỳ Ngự, ánh mắt cao ngạo xa cách,
Cảm ơn anh.
Tống Kỳ Ngự đối mặt với anh, sau đó rủ mắt giấu đi một tia toan tính chợt lóe qua đáy mắt.
Anh ta cũng không từ chối nữa, nhận lại áo khoác trong tay Tần Bách Duật, khẽ nở nụ cười, thong thả nói:
Nghe nói cậu tư Tần vô cùng bận rộn, không ngờ cũng có thời gian rảnh đến trường quay tham quan à?
Nghiên Thời Thất thầy Tống Kỳ Ngự nói như vậy thì hơi nhíu mày.
Cô loáng thoáng cảm thấy câu nói này của anh ta như đang chế nhạo.
Nhưng vẻ mặt anh ta lại vẫn thản nhiên hòa nhã, như một câu hỏi thăm thông thường vậy.
Nghiên Thời Thất mím môi, đang định tiếp lời thì người bên cạnh đã khoác tay lên vai cô, kéo cô vào lòng.
Ánh mắt đen sẫm của Tần Bách Duật lóe lên tia sáng lạnh lẽo, đôi môi mỏng nở nụ cười lạnh nhạt, giọng nói say lòng người:
Có bận nữa cũng không thể thờ ơ với người phụ nữ của mình được.
Người độc thân như anh Tống đây thì không hiểu cảm giác này đâu.
Tống Kỳ Ngự thoáng biến sắc.
Đúng là anh ta không hiểu được cảm giác này, nhưng ít ra bây giờ anh ta có hứng thú với Nghiên Thời Thất, mà hành vi cố ý đến gần của anh ta cũng chỉ có thể đến mức độ choàng áo chắn gió cho cô mà thôi.
Tống Kỳ Ngự biết rõ, bản thân không làm được việc đứng trước mặt mọi người công khai tuyên bố tầm quan trọng của một người phụ nữ đối với mình như Tần Bách Duật.
Anh ta im lặng một lát, nhìn Nghiên Thời Thất vùi trong lòng Tần Bách Duật, khẽ cười nói,
Xem ra đúng là không thể tin đồn đãi trên mạng được!
Tống Kỳ Ngự nói một câu không đầu không đuôi, gật đầu chào Tần Bách Duật.
Trước khi xoay người rời đi, anh ta đứng cạnh Tần Bách Duật, đưa mắt nhìn sườn mặt góc cạnh của anh,
Nếu có cơ hội, tôi rất muốn cậu tư Tân dạy cho tôi biết, cảm giác đã kết hôn là như thế nào.
Tần Bách Duật vẫn nhìn thẳng phía trước, chỉ thoáng liếc anh ta một cái, mím môi cười đáp,
Nếu anh Tổng muốn biết thì cứ thử một lần đi, hiệu quả tốt hơn học người khác nhiều.
Nụ cười trên môi Tống Kỳ Ngự cứng đờ, ánh mắt tối sầm,
Cậu tư Tần nói rất có lí, tôi đi trước đây!
Nói xong anh ta cũng không chờ Tần Bách Duật đáp lại, lập tức rời đi.
Tống Kỳ Ngự tin rằng, với sự nhạy bén của mình, Tần Bách Duật có thể nhận ra sự hứng thú của anh ta dành cho Nghiên Thời Thất.
Đương nhiên, anh ta thích chính là con người của Nghiên Thời Thất, còn việc cô đã kết hôn đối với anh ta cũng không có gì đáng kể.
Anh ta cũng rất muốn biết, trong cái xã hội phù phiếm gấp gáp tràn ngập cám dỗ này, tình cảm mặn nồng của hai người kia có thể kéo dài được bao lâu.
Mọi chuyện đều chỉ là mới bắt đầu, anh ta không vội! Sau khi Tổng Kỳ Ngự rời đi, Nghiên Thời Thất vẫn luôn im lặng đứng trong lòng Tần Bách Duật mới ngẩng đầu lên.
Bắt gặp ánh mắt của anh, cô chép chép miệng, cười lanh lợi:
Chắc em phải thương lượng chuyện bồi thường hủy hợp đồng với Thành Nghiệp Nam mất thôi.