• 6,983

Chương 683: Cái váy ẻo lả như vậy, chị không mặc!


[Văn Văn Văn]: Bây giờ fan não tàn thật đáng sợ, sự thật của câu chuyện sắp bày ra trước mặt còn không tin.

Nghiên Thời Thất có đám chó săn bọn bây, cô ta cũng không uống đời này.

[NPF (Hôm nay Văn Văn Văn chết chưa?)]: Xin hãy nhìn nick của tôi, thắp một ngọn nến cho cô.

Khỏi cần cảm ơn.

[Snoopy 224]: Đã report.

@Văn Văn Văn [Trời lạnh mây tan]: Report +1.

@Vãn Vãn Văn

Đọc đến đây, Nghiên Thời Thất bất giác lắc đầu bật cười.

Trong hot search, fan của cô chiếm phần đông.

Còn có một bộ phận lớn cư dân mạng đều đang chờ điều tra sự thật của tai nạn.

Lúc này, cô tùy tiện xem qua rồi thoát khỏi Weibo.

Nhiệt độ của dư luận không hề ảnh hưởng đến cổ.

Chỉ là cuộc sống xô bồ mà thôi.

Nghiên Thời Thất đâu biết, bởi vì ban nãy cô trượt tay bỏ phiếu, lại một lần nữa dẫn tới sự chú ý và thảo luận của cư dân mạng.

Ngay cả chính chủ cũng trực tiếp ra mắt bỏ phiếu, vậy mọi người còn chờ gì nữa, mau bỏ cùng thôi.

Chẳng bao lâu sau, cột [Có] trong mục lựa chọn bỏ phiếu Nghiên Thời Thất có an toàn thoát thân hay không, đã vượt qua tám triệu lần.

Mà vào lúc cô lướt Weibo, Tần Bách Duật ngoài cửa sổ lại nhận được một cuộc điện thoại.

Sau khi anh nghe xong nội dung báo cáo của đối phương, thì đôi mắt hiện lên nét sắc bén, trầm giọng đáp:
Tối nay tám giờ, đưa lên đúng giờ.
Đối phương cung kính đáp một tiếng, sau đó lại báo cáo thêm,
Cậu Tư, về tạp chí tài chính kinh tế tự ý viết bài hôm nay, sau khi chúng tôi điều tra đã phát hiện, đầu tháng này họ đã xin thanh toán phá sản.

Lần này họ ngang nhiên nhằm thẳng vào Tần thị là vì có người đã chi cho bọn họ năm triệu.


Nghe vậy, ánh mắt hung tợn, lạnh lẽo của Tần Bách Duật âm thầm dao động, anh nheo mắt, trầm giọng đáp:
Dùng danh nghĩa phỉ báng khởi kiện tạp chí kia, phí tổn hại danh dự của Tần thị và tổn thất kiện tụng là năm mươi triệu.

Vâng, thưa cậu Tư!
.

Cúp điện thoại, đôi mắt tối tăm của anh lại lóe tia sáng rét lạnh, nhận năm triệu mà đã dám chống đối với Tần thị, đền nổi không? Đây chỉ là bắt đầu!



Chiều hôm đó, bốn giờ bốn mươi phút, ông Trịnh đến biệt thự Anh Hoa Viên nhắc nhở bọn họ rằng tiệc gia đình sẽ bắt đầu lúc năm giờ.

Lúc này, Nghiên Thời Thất và Ôn Tranh vừa thay quần áo xong.

Hai người mặc giống nhau, đều do Nghiên Thời Thất chuẩn bị.

Ôn Tranh của hôm nay không còn là áo da, quần dài và bốt ngắn nữa, nhưng sở thích của cô không thay đổi, vẫn là màu sắc tối tăm nặng nề.

Nghiên Thời Thất đứng trong phòng để đồ, quan sát Ôn Tranh một vòng từ trên xuống dưới, hài lòng gật đầu,
Tranh Tranh nhà mình thật xinh đẹp.
Một chiếc áo len màu đen cổ chữ V bó sát, phối hợp với quần ống rộng tối màu và giày đế bằng làm nổi bật vòng eo nhỏ và đôi chân dài của Ôn Tranh, nhất là đường xương quai xanh dưới cổ rất đẹp.

Ôn Tranh soi gương, hơi mất tự nhiên mà kéo mép quần,
Đẹp thật à?
Đã lâu cô không mặc quần áo vừa bó vừa hợp thời trang như vậy, đột nhiên cảm thấy không hợp lắm.

Nghiên Thời Thất và cô mặc áo len giống nhau, nhưng thân dưới lại phổi với một chiếc váy lưới đen và bốt ngắn cao gót.

Thấy dáng vẻ không tự tin của Ôn Tranh, cô cười trêu,
Nếu cảm thấy không hợp thì chúng ta đổi nhé?


Ôn Tranh liếc chiếc váy lưới đen của cô rồi cười lưu manh,
Thôi đi, cái váy bánh bèo như vậy, chị không mặc!
Nghiên Thời Thất bánh bèo:
...
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.