• 6,983

Chương 763: Ngày mai em chưa thể về lệ thành được!


Có vẻ như Ôn Tri Diên cũng không định giúp nhà họ Nghiên vượt qua cửa ải khó khăn này.
Thật là mỉa mai! Mấy năm này, không biết vợ chồng họ đã vứt bao nhiêu tiền để nuôi dưỡng Ôn Tri Diên.

Đến hôm nay lại vì
Không đủ khả năng thanh toán cho chủ nợ
mà khiến cho nhà họ Nghiên rơi vào bước đường cùng.

Nhưng đứa con gái ngoan bọn họ luôn nhớ thương lại ôm tiền bỏ trốn.

Tần Bách Duật thẩy vẻ giễu cợt thoáng qua gương mặt cô bèn nghiêng người tới thắt dây an toàn cho cô, trầm thấp nói một câu,
Trưa nay em muốn ăn gì?
Anh chuyển đề tài đi, tựa như không muốn Nghiên Thời Thất suy nghĩ đến những chuyện rắc rối của nhà họ Nghiên.

Cô không ăn sáng, đến giờ đã gần trưa chắc đã đói bụng lắm rồi.

Tầm mắt mờ mịt của Nghiên Thời Thất dần sáng sủa lên, cô đè nén lo lắng trong lòng xuống, nói:
Ăn lẩu đi anh, trời đang lạnh ăn lẩu ấm bụng.
Tần Bách Duật cưng chiều nhìn cô,
Được.
Hai chiếc xe nối đuôi nhau chạy ra khỏi bãi đỗ xe.

Mà phía trước ô cửa sổ trong tòa nhà khám bệnh lại có một bóng người đã dừng chân rất lâu, dõi theo bóng xe hơi của họ đến khi biến mất.

Anh bình thản nhìn theo, màn hình điện thoại di động trong lòng bàn tay chắp sau lưng dần tôi đi vẫn còn dừng lại ở tin nhắn Nghiên Thời Thất đã gửi cho anh.


Giáo sư Liên, đây là những tài liệu đã được chuẩn bị xong, anh có muốn xem thử không?
Trợ lý hội nghiên cứu thảo luận đi từ trong phòng họp ra thấy anh bèn cẩm tài liệu tới.

Liên Trinh cất điện thoại vào túi, giấu đi phiền muộn giữa trán, xoay người lại.

Sau ngày hôm nay, không biết khi nào mới gặp lại Tiểu Thập Thất nữa.



Xế chiều hôm đó, Nghiên Thời Thất đang sắp xếp hành lí trong biệt thự thì bất ngờ nhận được điện thoại từ Thành Nghiệp Nam.

Giọng nói của anh ta nhuốm vẻ mệt mỏi,
Em định khi nào về Lệ thành?
Nghiên Thời Thất nhìn va li dưới đất khẽ cười:
Ngày mai.
Thật ra các cô đã giải quyết xong mọi chuyện ở Đế Kinh rồi, cho nên không cần ở lại đây nữa.

Về phần Ôn Tri Diên, các cô không biết tình huống cụ thể của cô ta ở Malaysia như thế nào, cho nên không thể chạy tới Malaysia bắt người được.

Thế nên, trong lúc ăn trưa họ đã bàn với nhau ngày mai lên đường trở về.

Nhưng Thành Nghiệp Nam chợt khựng lại,
Sớm vậy sao?

Sao vậy? Không phải lúc trước anh là người giục em về sao, bây giờ lại chê em về sớm?
Nghiên Thời Thất ngồi bệt giữa đồng hành lí.

Cô có thể cảm nhận được Thành Nghiệp Nam khác thường, móng tay vô thức vuốt ve viền va li, nhíu mày lại.

Thành Nghiệp Nam cười khẽ nhưng nghe rất gượng gạo,
Em đừng nói vớ vẩn! Lúc nào mà anh chẳng mong em về sớm chứ.

Nhưng ngày mai em vẫn chưa thể trở về, bởi vì tour quảng bá cho bộ phim
Vương triều cực lạc đã bắt đầu, mà trạm thứ nhất là Để Kinh.

Lâm Mặc Nhi hiện đang học tập ở nước ngoài không về kịp.

Cả đoàn phim chỉ có một mình nữ hai là em gánh vác thôi, cho nên Lưu Khánh mới nói với anh là em phải có mặt.
Câu nói này khiến Nghiên Thời Thất chần chừ.

Lúc ăn cơm trưa, các cô đã nói là mai sẽ trở về, ông ngoại biết chuyện này còn cố ý gọi cậu ta sắp xếp máy bay thương vụ đưa bọn họ về nữa.

Vả lại, không biết có phải ảo giác của cô hay không mà cô cảm thấy anh Tư có rất nhiều chuyện phải xử lí.

Bởi vì nội trong bữa cơm trưa ngắn ngủi một tiếng đồng hồ mà anh đã nhận không dưới ba cuộc điện thoại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.