Chương 1311: Có chuyện muốn nhờ
-
Người Tìm Xác
- Lạc Lâm Lang
- 1303 chữ
- 2022-02-09 03:58:25
Thôn dân xung quanh sững sờ một lúc, sau đó quay ra nhìn nhau, ai cũng nói chưa từng nghe qua nhà ai có người mất tích cả!8 Vì vậy có người hưởng ứng đề nghị vừa rồi của tôi, hay là báo cảnh sát tới là ổn thỏa nhất.
Chẳng mấy chốc có mộ3t xe cảnh sát lái vào thôn họ Tiền, còn tại sao phải đào cây lựu này lên, thì những gì chúng tôi giải thích rất khớp với 9những điều chủ tiệm tạp hóa nói. Chúng tôi muốn mua cây, vì vậy anh ta thấy tiền sáng mắt, thừa dịp hôm nay đến phiên vợ 6anh ta đưa cơm cho bà cụ Tiền, đã bỏ thuốc ngủ vào cơm, chuẩn bị đến khi trời tối thì tới trộm cây. Dĩ nhiên chủ tiệm tạp5 hóa cũng không ngu, anh ta gọi hai người trong thôn cùng tới, kế hoạch của họ là trộm cây đi ngay trong đêm, cho dù sau đó bà cụ Tiền có phát hiện ra không thấy cái cây nữa... thì cũng đã muộn! Đến lúc đó bọn họ đã chia tiền làm bốn phần rồi, trong đó một phần cho bà cụ Tiền dùng để dưỡng lão. Như thế cũng coi như đúng với lương tâm, cho dù có một ngày âm mưu bị bại lộ, anh ta cũng có thể tìm một lý do cho hành động của mình.
Cảnh sát vừa nghe
đầu đuôi
của mọi việc, cũng không hỏi chúng tôi nữa! Hơn nữa bà cụ Tiền cũng không bị nguy hiểm gì, chẳng qua là bây giờ vẫn còn đang ngủ trong phòng, bên ngoài ồn ào thành như vậy, bà cụ vẫn không tỉnh!
Sau khi tỉnh dậy lần nữa từ trong mộng, Vương Tuy Hinh ngồi dậy trên giường, cả người đầy mồ hôi lạnh. Vốn chị ta gặp ác mộng này đã thành thói quen, cho nên tỉnh dậy định đi rót cho mình một ly nước. Ai ngờ đúng lúc đó, Vương Tuy Hinh đột nhiên phát hiện cửa sổ phòng ngủ có một bóng người đứng ở đó, bởi vì ngược sáng nên chị ta chỉ nhìn thấy một bóng đen mơ hồ, không thể nhìn rõ gương mặt của đối phương. Nhưng dù vậy, trong lòng Vương Tuy Hinh vẫn thấy rùng mình, bởi vì chị ta cảm thấy người này giống với người mình vừa mơ thấy là đã chết – Hoàng Nguyệt Phân.
Vương Tuy Hinh lúc ấy cứng đờ tại chỗ, không dám động đậy, chị ta muốn quay đầu đánh thức người chồng đang ngủ tỉnh dậy, nhưng chị ta không thể quay đầu được, vì vậy chị ta không thể làm gì khác hơn là cứ đứng yên như vậy, nhìn cái bóng đen kia dần dần hướng đến gần mình.
Bây giờ nghĩ lại, chị ta vẫn còn cảm giác sợ đến run cả người, Vương Tuy Hinh không dám tin tưởng chuyện người phụ nữ vẫn luôn xuất hiện trong giấc mộng của mình, vậy mà lại xuất hiện chân thực trước mặt mình như vậy...
Người chủ quán trọ nhìn thấy người phụ nữ đã ngã không dậy nổi, bèn vội tiến lên kiểm tra hơi thở của người phụ nữ kia, sau đó ông ta sợ đến ngã ngồi luôn xuống đất! Đúng lúc ấy có một người phụ nữ đi vào, sau khi hỏi rõ chuyện đã xảy ra, bà ta quỳ xuống sau lưng ông chủ quán trọ, vừa khóc vừa đấm vào lưng ông ta.
Mặc kệ người phụ nữ đánh thế nào, ông chủ đó cũng vẫn đần mặt ra ngồi trên đất không có phản ứng, không biết nên làm gì cả... Cuối cùng người phụ nữ mới giật mình đứng dậy, rồi kéo lê người phụ nữ trung niên nằm dưới đất không có phản ứng nào nữa đi, sau đó dùng cây lau nhà dọn sạch toàn bộ vết máu ở hiện trường.
Tất cả giấc mộng đến đây kết thúc, lúc ấy trong lòng Vương Tuy Hinh vô cùng sợ hãi, bởi vì chị ta nhận ra người phụ nữ trung niên đã chết ở nhà trọ Hân Hân làm khổ mình nhiều năm nay chính là Hoàng Nguyệt Phân...
Thấy chuyện bên này đã xong hết rồi, mấy người chúng tôi lập tức lái xe chạy về cả đêm, muốn xem bên Vương Tuy Hinh đã giải quyết xong mọi việc chưa, có còn mơ thấy ác mộng về Hoàng Nguyệt Phân nữa không. Kết quả thật bất ngờ, khi chúng tôi đi suốt đêm trở về, thì lại nhận được điện thoại của chồng Vương Tuy Hinh, nói là chị ta đã xảy ra chuyện! Anh ta bảo chúng tôi lập tức tới đó. Chuyện này đúng là làm chúng tôi bất ngờ! Khi chúng tôi
gấp như cứu hỏa
đi tới nhà Vương Tuy Hinh, thấy chị ta đang run rẩy ngồi trên salon, mặt đầy kinh hoàng, hỏi ra thì được biết, hóa ra tối hôm qua chị ta gặp cơn ác mộng kinh khủng hơn mọi khi, chị ta trực tiếp thấy Hoàng Nguyệt Phân...
Thì ra tối qua Vương Tuy Hinh vừa đi ngủ thì mơ thấy ác mộng quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn! Nhưng lần này chị ta phát hiện tình cảnh trong giấc mộng dường như hơi khác, chị ta không không phải nhìn mọi việc bằng thị giác của mình, mà chứng kiến dưới thị giác của một người khác.
Chị ta thấy rõ ràng một người phụ nữ trung niên bị một người đàn ông đẩy ngã trên sàn, sau đó đầu bị đập mạnh vào bậc thang bằng xi măng, máu chảy đầy đất. Chị ta biết người đàn ông đẩy người kia, đó chính là ông chủ quán trọ Hân Hân mà năm đó chị ta đã trọ khi đi thi ở Thường Châu.
Vấn đề bây giờ là bộ hài cốt này là của ai? Pháp y căn cứ vào quần áo của người chết, bước đầu xác định là phụ nữ, hơn nữa quần áo cũng không hư hại gì, điều này chứng minh trước khi chết, thân thể này hẳn không có ngoại thương gì rõ ràng.
Nhưng pháp y nhanh chóng phát hiện sau gáy người chết có vết xương sọ bị gãy rất rõ ràng. Hơn nữa quan trọng nhất là cảnh sát phát hiện ở dưới nách người chết có một cái túi đen, bên trong có chứa một ít vật tùy thân của người chết.
Trong đó có thẻ căn cước của người chết cùng với một thứ giống như thể đi thi. Nhưng vì thời gian đã quá lâu rồi, chữ phía trên đã không còn nhìn rõ nữa, cho nên cần trở về xử lý kỹ thuật để làm rõ nội dung phía trên. Bây giờ hài cốt này là của Hoàng Nguyệt Phân đã là chuyện ai cũng biết, cảnh sát xác nhận thân phận của bà ta cũng chỉ là vấn đề thời gian, chỉ tiếc là người hại chết bà ta là ông chủ quán trọ Tiền Hữu Phúc đã chết, mà nhà ông ta cũng chỉ còn một mẹ già đã hơn 80 tuổi, cho nên không thể truy cứu trách nhiệm hình sự hay bồi thường dân sự.
Chúng tôi nghe cũng cảm thấy kì quái, theo lý mà nói, hài cốt của Hoàng Nguyệt Phân đã được thấy mặt trời lần nữa, âm hồn của bà ta cũng phải lấy được sự an ủi mới phải chứ! Nhưng vì sao ngược lại càng dữ dội hơn?
Sau đó chú Lê hỏi Vương Tuy Hinh:
Cái bóng đen đó có làm chuyện gì đặc biệt không?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.