• 3,221

Chương 1340: Fan cuồng


Tuy rằng mặt mày Nhiếp Tiểu Vũ vẫn đầy xấu hổ, nhưng cậu ta vẫn thành thật vén vạt áo sơ mi lên, lộ ra nửa hình xăm cá heo. Lần này tôi cũn8g không hề khách sáo, tự tay túm quần cậu ta xuống, đến khi cả con cá heo lộ ra hết.

Tiếp đó tôi gọi chú Lê lại đây coi:
Chú xem 3có phải màu sắc không giống với tối hôm qua lắm không?
Lúc này chú Lê đi tới cong mông lên cùng tôi xem hình xăm ở bụng dưới của Nhiếp Ti9êu Vũ, chú nhìn trong chốc lát rồi lắc đầu:
Có thể là do ánh sáng chăng? Chú nhìn thế nào cũng chẳng thấy hơn kém quá nhiều?


Tôi6 lại không đồng ý:
Không đúng, con cá heo này chủ chốt là màu đen, cho dù là do ánh sáng cũng đâu đến nỗi càng soi càng nhạt đi chứ! Chú 5Lê, không phải chú bị bệnh mù màu chứ?

Chủ nhân của tàn hồn này chính là cô gái trẻ đeo mắt kính mà tối hôm qua chúng tôi nhìn thấy, cô ta tên Tiểu Ngải, cũng chính là cô thợ xăm hình cá heo cho Nhiếp Tiểu Vũ. Tôi vừa cảm nhận tàn hồn trong hình xăm, vừa kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Nhiếp Tiêu Vũ, cuối cùng cậu ta bị tôi nhìn đến ngơ ngẩn hoàn toàn.
Chú Lê thấy tôi vẫn vuốt hình xăm trên bụng người ta không buông tay, lập tức biết ngay là có chuyện gì, vì vậy chú vội vàng ra hiệu cho Nhiếp Tiểu Vũ tạm thời đừng nóng nảy, sau đó chậm rãi đi ra sau lưng tôi, lại bắt đầu đánh giá hình xăm này lần nữa.
Tiểu Ngải làm việc trong một studio xăm mình rất nhỏ ở Thượng Hải, đừng thấy studio đó không lớn, nhưng mà tay nghề của Tiểu Ngải vô cùng nổi tiếng trong giới. Tuy nhiên do cô là một cô gái có tính cách hướng nội, cho nên cũng chỉ thích làm việc trong cửa hàng nhỏ này.
Tôi gật gù nói:
Ráng thêm một lát, lập tức xong ngay...

Nói xong tôi vươn một ngón tay, nhẹ nhàng chạm vào con cá heo nhỏ kia. Nhưng lần này, tôi lập tức cả kinh! Vì chứng thực phán đoán vừa rồi của mình, tôi chuyển ngón tay sang vị trí khác trên bụng dưới của cậu ta, sau đó dịch về lại hình xăm... Lặp lại vài lần, rốt cuộc tôi đưa ra một kết quả kinh người, trong hình xăm trên bụng dưới của Nhiếp Tiểu Vũ có một tia tàn hồn bám vào!
Lúc ấy tôi thật sự rất khiếp sợ, đây là tình huống trước giờ tôi chưa từng gặp phải. Trước kia đúng là từng gặp chuyện tàn hồn bám vào một người sống, nhưng mà kiểu chỉ tồn tại trong hình xăm giống như cậu ta vẫn là lần đầu tiên thấy.
Nghe vậy, chú Lê trợn trừng mắt lườm tôi:
Cút đi!
Tiếp theo chú lại bắt đầu cẩn thận quan sát hình xăm cá heo kia. Tôi thấy chú Lê già cả mắt mờ nhìn không ra cái gì, nên gọi thêm Đinh Nhất lại đây xem, vì thể lại biến thành cảnh ba người chúng tôi cong mông nhìn chằm chằm vào hình xăm ở bụng dưới của Nhiếp Tiểu Vũ... Bây giờ ngẫm lại, hình ảnh lúc đó đích thực hơi quái dị. Đặc biệt là Đinh Nhất, nhìn chằm chằm cái hình xăm kia chừng một phút đồng hồ, lúc này mới đứng lên nói với tôi:
Màu sắc đêm qua đúng là đã trở nên nhạt đi!
Tôi thấy rốt cuộc đã có người cùng quan điểm với mình, lập tức vỗ bộp tay nói:
Đấy, cháu đã nói mà! Nào, chú Lê mang kính viễn thị của chủ ra đây cho cháu xem cái nào!

Chú Lê nghe thể thì trừng mắt lườm tôi, không thèm phản ứng với tôi. Lúc này trên bụng dưới của Nhiếp Tiểu Vũ nổi lên một tầng da gà, vì thể ngẩng đầu hỏi cậu ta:
Cậu lạnh à?

Nhiếp Tiêu Vũ hơi ngại ngùng đáp:
Có hơi hơi...

Buổi tối hôm đấy studio sắp nghỉ, Tiểu Ngải tiến vị khách cuối cùng về rồi chuẩn bị đóng cửa tan làm. Nhưng vào lúc này, cái chuông treo trên cánh cửa của tiệm lại vang lên, cô quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hai người đàn ông một trước một sau bước vào. Người đàn ông đi trước nhìn một vòng xung quanh, dường như đang xem trong tiệm có đồng người hay không, còn người đi sau đội cái mũ màu đen của ngư dân trên đầu, đeo khẩu trang cùng màu, không nhìn rõ mặt mũi.

Tiểu Ngải nhìn cách ăn mặc của người đàn ông đi sau, biết anh ta không phải người nổi tiếng thì chính là ngôi sao nổi tiếng... Bởi tay nghề của mình tốt, cho nên không ít ngôi sao nổi tiếng sẽ tìm tới mình để xăm hình, đặc biệt là một số sao nữ muôn xăm ở những nơi riêng tư càng thích tìm cô.

Lúc này người đàn ông đi đằng trước nhìn thấy trong phòng chỉ có mình Tiểu Ngải nên táo bạo hỏi:
Sư phụ Tiểu Ngải có ở đây không? Chúng tôi tìm anh ấy để xăm hình!
Tiểu Ngải nghe vậy thì muốn cười, xem ra đây lại là một gã khổng biết cô là nam hay nữ, vì thế lễ phép cười nói:
Tôi chính là Tiểu Ngải, hai vị muốn xăm hình ư?
Người đàn ông đi trước sửng sốt, sau đó lập tức lắc đầu nói:
Tôi không xăm, là anh tôi muốn xăm hình. Đúng rồi, bây giờ cô có thể đóng cửa tiệm, không tiếp khách khác nữa được không?


Dù sao cũng là hai người đàn ông xa lạ, Tiểu Ngải lập tức hơi khó xử nhìn về phía người đàn ông đeo khẩu trang đi sau, không lập tức đồng ý. Người đàn ông phía sau dường như cũng nhìn ra sự do dự của Tiểu Ngải, vì thể bước lên trước tháo khẩu trang ra và nói:
Ngại quá, tôi cũng biết bảo cô đóng cửa bây giờ là hơi làm khó người khác. Cô xem, nếu không tôi trả thêm tiền thì thế nào?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.