• 3,971

Chương 1479: Giấc mơ trở thành sự thật


Nghe tôi nói như thế, sắc mắt ông già có chút tái nhợt, nhưng ông ta vẫn mạnh miệng nói:
Có thể có hình dạng nào khác chứ, đơn giản là thiếu8 tay thiểu chân mà thôi.


Tôi nghe xong vỗ mạnh tay nói:
Đúng là thế đó! Chậc chậc..

Nhắc lại vẫn thấy thảm..
Suy nghĩ miên man làm tôi chậm rãi ngủ thiếp đi, cũng không biết đã qua bao lâu đến tận khi giật mình tỉnh giấc mở mắt ra thấy bên ngoài cửa sổ trời đã sáng
Tôi đưa tay nhìn thoáng qua thời gian không ngờ ngủ một giấc sâu đến thế, hiện tại đã hơn 7 giờ sáng, thế là tôi duỗi cái lưng bị mỏi rồi muốn đứng lên đi vào nhà vệ sinh
Ai ngờ đúng lúc này bên cạnh tôi có một tiếng cười khẽ của phụ nữ, tôi nghe tiếng quay đầu sang nhìn, lập tức giật mình đến chân tay cứng đơ đứng yên ở đó..
Tôi vừa định đưa tay giữ chặt cô ta lại thì cảm giác máy bay đột nhiên xóc mạnh, tiếp đó giọng tiếp viên trưởng vang lên, máy bay hiện giờ gặp phải dòng khí mạnh, có thể phát sinh tai nạn, hy vọng mọi người tranh thủ lưu lại di ngôn.
Tôi nghe xong lập tức ngơ ngác, chẳng lẽ cái miệng quạ đen của tôi nói trúng rồi? Tôi chỉ dọa lão già kia mà thôi, tôi cũng đấu hy vọng xảy ra tình huống máy bay rơi..
Ngay trong lúc tôi đang không biết phải làm thế nào, máy bay càng ngày càng rung lắc mạnh, trên máy bay lúc này có rất nhiều người đang la hét, tôi vừa nghĩ trở lại tìm Đinh Nhất và chú họ thì bị người ta đẩy một cái
Tôi mặc kệ tập đoàn Thái Long từ trước tới giờ có mưu đồ gì với mình, những chuyện này không liên quan tới anh rể của tôi, bọn chúng có thể hướng về phía tôi nhưng tuyệt đối không thể động tới người nhà của tôi.

Hàn Cẩn nghe xong chăm chú nhìn tôi và nói:
Tốt thôi, nếu cậu đã nghĩ kĩ, vậy tôi sẽ không khuyên nữa, nhưng cậu phải nhớ kỹ một câu, nếu gặp chuyện nhất định phải cẩn thận, mọi thứ phải đặt an toàn tính mạng lên trên hết.

Tôi đang muốn hỏi cô ta chuyện liên quan tới tập đoàn Thái Long, nhưng chưa kịp mở miệng đã thấy Hàn Cẩn đột nhiên đứng dậy bước về phía lối đi..
Sau khi nghe tôi nói những lời này, khóe miệng ông già hơi co quắp, cuối cùng dưới ánh mắt
gió xuân hóa thành mưa
của tôi, ông ta đã đứng lên đi về chỗ phổ thông của mình..
Máy bay cuối cùng vẫn có thể xuất phát đúng giờ, mấy hành khách xung quanh rất tò mò tôi đã nói gì với ông lão đó khiến cho ông ta ngoan ngoãn trở về chỗ ngồi
Đương nhiên, người biết rõ chuyện này chỉ có Đinh Nhất và chú họ, sau khi máy bay ổn định lại Đinh Nhất quay đầu nói với tôi:
Thật không ngờ cậu lại nhiều thủ đoạn đen tối đến thế...
Tối cười gian:
Đối phó loại người không biết điều chẳng lẽ không nên dùng chút thủ đoạn à?
Thật ra sau khi ngồi vào vị trí của mình, trong lòng tôi có chút không yên lòng, chỉ sợ ông lão đó thực sự bị tôi dọa sợ mà xảy ra chuyện
Tôi lập tức giật mình ngồi thẳng dậy và thấy Đinh Nhất nhìn tôi giống nhìn một thằng ngốc rồi hỏi:
Nằm mơ?
Lúc này tôi mới phát hiện mình vẫn ngồi yên tại chỗ, mà chú họ và Đinh Nhất cũng đều hoàn toàn khỏe mạnh ngồi bên cạnh.
Chủ họ cười khẽ, hỏi:
Tiến Bảo? Không phải cháu đang mộng xuân đấy chứ?

Tôi nghe thể mặt đỏ bừng trả lời:
Cái gì chứ! Cháu vừa gặp ác mộng..
Chỉ thấy Hàn Cẩn đang mỉm cười ngồi bên cạnh tôi
Tôi lập tức hốt hoảng ngẩng đầu muốn tìm Đinh Nhất và chú họ, nhưng lại phát hiện bọn họ không biết đã đi chỗ nào rồi
Hàn Cẩn tại sao lại xuất hiện trên máy bay? Chẳng lẽ tôi lại rơi vào chiếc gối du lịch Mộng Tiên của A Linh? Nhưng tìm một lúc lâu mới phát hiện ghế ngồi trên máy bay đến cả chỗ gối đầu đều không có thì nói gì đến gối du lịch Mộng Tiên?
Cổ..
tại sao cô lại xuất hiện ở chỗ này?
Tôi nghi hoặc hỏi
Hàn Cẩn nghiêm túc nói:
Trước tiên cậu đừng quan tâm tại sao tôi lại xuất hiện ở đây, tôi hỏi cậu tại sao cậu lại đáp ứng Mao Khả Ngọc mà đi ra nước ngoài gặp hắn? Cậu không biết đây chính là cạm bẫy à? Bọn chúng chỉ chờ có thể để bắt cậu đó?

Tôi bất đắc dĩ nói:
Bọn chúng bắt anh rể tôi, tôi không thể giống con rùa đen rụt đầu vĩnh viễn trốn trong nước được, tôi phải đi để đổi anh rể của tôi về
Sao cô lại ở đây? Cố, cô không phải đã...
Tối lập bà lập bập không biết nói cái gì
Hàn Cẩn thấy tôi có vẻ khẩn trương thì bật cười và nói:
Xem cậu bị dọa kìa, lúc tôi còn sống sao không thấy cậu sợ tôi như thế nhỉ! Sao rồi? Gặp nhiều ma như thế rồi mà vẫn sợ ma à?
Tôi lúng túng nói:
Tôi không phải sợ cô, mà không biết cô có phải là chính có hay không.
Hàn Cẩn lúc này than nhẹ:
Yên tâm đi, lần này là thật

Vậy..
Nghe 3nói lúc đó chỉ có thể xác nhận thân phận bằng chỗ ngồi mà thôi
Ông nói nếu như tôi ngồi ở vị trí của ông, nhỡ đầu xảy ra chuyện gì đ9ó đến lúc đó bốn con trai của ông lại xem tôi như cha ruột mà hương khói! Nếu thật sự như thế, tôi thì không quan trọng nhưng ông thì hơi th6ảm..
Bởi vì tôi chẳng có thân thích gì, nhưng có người thì đừng nói đến có ai đốt vàng mã hay không, có khi người nhận thi cũng chẳn5g có.

Nếu gặp mộng xuân đã tốt.
Trên máy bay lúc này bắt đầu đưa bữa sáng tới, tôi miễn cưỡng ăn một chút khi trong đầu vẫn còn mê mang, giấc mơ vừa rồi không biết định báo hiệu cái gì, tình cảnh trong mơ vẫn luôn quanh quẩn trong lòng tôi không thể xua đi được.

Hơn bảy giờ sáng, máy bay cuối cùng cũng đến sân bay Ataturk ở Thổ Nhĩ Kỳ, sau khi chúng tôi dừng ở đây hơn hai tiếng thì bay thẳng đến Zurich Thụy Sĩ

Nhìn những khách du lịch Trung Quốc trên cùng chuyến bay, tâm trạng tối hơi phức tạp, mặc dù đây không phải lần đầu tiên tôi tới Thụy Sĩ, nhưng mỗi lần tới tâm trạng lại khác nhau và không có lần nào tâm trạng vui sướng như bọn họ cả

Đinh Nhất thầy tâm tình của tôi không tốt bèn cười nói:
Sao rồi? Vẫn đang lăn tăn cơn ác mộng vừa rồi à?
Tôi nghe xong gật đầu:
Tôi vừa mơ thấy Hàn Cẩn, trong mơ cô ta nói với tôi lần này đi gặp Mao Khả Ngọc có khả năng gặp nguy hiểm...


Đinh Nhất nghe xong không nhịn được mà bật cười:
Điều này còn cần cô ta nói hay sao? Tôi thấy cậu nghĩ nhiều nên mơ thối, mấy hôm nay cậu luôn lo lắng chuyện của tập đoàn Thái Long cho nên mới mơ thấy Hàn Cẩn..

Đừng suy nghĩ nhiều nữa, nếu chúng ta đã tới đây thì nhất định sẽ giải quyết triệt để chuyện này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.