• 3,970

Chương 1612: Chết không đáng


Xem ra bà Lan cũng nhận ra chủ nhân của thứ này là ai, có lẽ trong lòng bà ta hiện giờ đang hối hận, vì sao không sớm phát hiện thứ này bị bỏ 8lại ở đây!

Bà ta bước vội đến chỗ tôi, giơ tay định cướp đi đồ trên tay tôi, ngoài miệng còn giả bộ trấn tĩnh mà nói:
Cậu xem, chút 3rác rưởi linh tinh sao lại bị vứt ở đây chứ, thật xin lỗi, để tôi vứt nó đi.
Tất nhiên là tôi không cho bà ta cơ hội làm vậy, tôi nhẹ nhàng 9khép bàn tay lại, sau đó thuận thế chắp tay ra sau lưng. Bà Lan sững người, mặt lập tức lộ ra vẻ lúng túng.

Tôi lạnh lùng nhìn bà ta 6nói:
Bà Lan, không biết câu chuyện cũ này bà đã từng nghe chưa...
Bà Lan thấy mình không thể giành lấy ngay chiếc kính trong tay tối, vẻ mặ5t cũng hơi mất tự nhiên, nhưng vẫn cố gượng cười nói:
Chuyện gì... sao lại nhắc đến chuyện cũ ở đây?

Xa báo con cái, gần báo thân... Một người nếu như làm chuyện ác, kết quả một ngày nào đó sẽ phải trả giá! Còn không bằng sớm thành tâm hối cải, có lẽ con cái sẽ bớt đi một phần quả báo.
Tôi lạnh lùng nói. Ông Lan nghe tôi nói vậy thì vẻ mặt nghiêm trọng, kinh ngạc nhìn về phía vợ mình, còn bà vợ vẫn tiếp tục giả ngu, nói:
Tiểu sư phụ, cậu... Lời này của cậu có ý gì?
Tôi cười lạnh:
Bà thử nói xem? Lúc trước vì sao bà lại đồng ý từ bỏ khối núi ngọc kia, trong lòng không tiếc nuối sao? Hay là vong hồn của Viên Lãng vẫn luôn quấy nhiễu khiến bà không thể bình yên?


Cậu... Cậu nói láo! Tôi không biết Viên Lãng mà cậu nhắc đến là ai, cậu ta sống hay chết liên quan gì đến tôi?
Bà Lan bày ra tư thể lợn chết không sợ nước sôi.
Tôi hừ lạnh:
Thật sao? Vậy bà phải nghĩ thật kĩ vào, vì chỉ cần gọi con trai của bà về hỏi một chút là biết... Viên Lãng ba năm trước có phải là gia sư đến dạy cậu ta hay không.

Ông Lan đứng cạnh nghe chúng tôi nói chuyện kiểu cạnh khóe nhau, nổi giận tát cho vợ mình một cái:
Nói! Cuối cùng là có chuyện gì?
. Lực tay của ông Lan không nhẹ, đánh làm một bên má của bà ta sưng phồng lên. Bị đánh, bà Lan ôm mặt, phẫn nộ nói:
Ông có tư cách gì hỏi tôi? Tôi làm cái gì thì liên quan gì đến ông? Nếu như không phải mấy năm nay ông vẫn luôn không về nhà, tôi có thể... Tôi có thể trở thành như bây giờ sao?


Người phụ nữ điên rồ này lại đi giết người trong nhà? Báo cảnh sát... tôi muốn báo cảnh sát!
Ông Lan tức giận không kiềm chế được.
Bà Lan vừa nghe thấy ông ta muốn báo cảnh sát, cũng hoảng hồn, vẻ mặt kinh hoàng nói:
Tôi không cố ý! Tôi không muốn giết người! Cậu ta chết là ngoài ý muốn...


Nói! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Ông Lan tức giận hét lớn. Sau đó, bà Lan vừa khóc vừa kể lại cho chúng tôi biết, năm đó vì chồng mình quá lạnh lùng, khiến một người phụ nữ mới hơn bốn mươi tuổi như bà ta mà đã giống như quả phụ, ông ta lại ở ngoài chơi bời sung sướng, còn cùng ả tình nhân kia sinh một đứa con.
Bà Lan nói xong ôm mặt khóc, khóc rất đau lòng! Ông Lan thì lo lắng không hiểu chuyện gì đang diễn ra, thấy vợ mình hỏi gì cũng không nói, đành nhìn về phía tôi hỏi:
Cậu Trương, không biết những lời cậu vừa nói có ý gì? Vợ tôi đã làm chuyện gì thế?

Tôi lắc đầu nói với ông ấy:
Ông chủ Lan vốn là một người thông minh, cho dù tôi không nói, ông cũng đoán được cái chết của Viên Lãng có liên quan đến ai rồi chứ? Lúc đầu chúng tôi chỉ muốn giúp ông giải quyết vấn đề, cũng không muốn thêm một chuyện nữa cho ông. Nhưng vấn đề là bây giờ nghiệp chướng lại vướng lên người con gái ông, nếu như không thể nhanh chóng giải quyết, thì sợ rằng người tiếp theo sẽ là con trai ông... thậm chí là cả ông!

Con người đều ích kỷ, một khi liên quan đến mình, việc đầu tiên ông Lan làm nhất định là tìm cách để tự vệ. Hơn nữa ông ta vốn không thích người vợ chính thức này, cho nên ở thời điểm này dĩ nhiên sẽ không để ý đến suy nghĩ của bà ta.
Vì để trả thù chồng mình, bà Lan nhất quyết không đồng ý ly hôn... Bà ta cảm thấy ông đã ăn chả thì bà phải ăn nem! Thế nên bà ta suốt ngày ra ngoài chơi bài, còn không ngừng tìm kiếm đối tượng để mình
đi quá giới hạn
! Nhưng bà Lan vốn tính nhát gan, sợ tìm bừa một người đàn ông bên ngoài sẽ không an toàn, nên luôn có gan nghĩ mà không có gan làm. Đến tận khi thấy Viên trẻ tuổi đẹp trai xuất hiện, mới khiến bà ta thực sự động tâm.

Qua mất lần tiếp xúc, bà Lan phát hiện dù mình đã hết sức thể hiện, nhưng Viên Lãng vẫn luôn giữ vẻ đứng đắn, một lòng quyết tâm chỉ thực hiện đúng công việc của mình, không hề có một chút suy nghĩ nào đối với những chuyện khác.

Bà Lan thăm dò mấy lần, liền quyết định làm mạnh tay, chính là cho Viên Lãng dùng thuốc! Đến lúc đó gạo nấu thành cơm, mọi chuyện đều dễ làm... Thế là bà ta nhân dịp một hôm Viên Lãng đến dạy con trai học thêm, đuổi con trai và người giúp việc đi, còn lừa Viên Lãng uống ly nước có
thứ kia
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.