Chương 1757: Bàn luận giàu nghèo
-
Người Tìm Xác
- Lạc Lâm Lang
- 1351 chữ
- 2022-02-10 10:15:53
Cả bốn vụ nhảy lầu đều xảy ra ở góc chết của camera? Việc này không tránh khỏi hơi trùng hợp quá mức đấy chứ? Triệu Bắc Hân c8ũng ra vẻ đúng thật là hơi khéo, kỳ lạ nhất là, từ các góc độ quay video khác nhau, ban đầu, ba công nhân đã nhảy lầu tự tử 3đều biểu hiện khá bình thường khi đi vào phạm vi có camera, căn bản không nhận thấy bọn họ có suy nghĩ phí hoài bản thân mìn9h
Đặc biệt là người cuối cùng, Dương Mộc Sâm, thậm chí khi lọt vào ống kính, ông ta còn giơ tay phủi bụi trên vai mộ6t cách rất tùy ý
Thử hỏi một người chuẩn bị tự tử sẽ để ý những vấn đề nhỏ đó hay sao? Nghe đến đó tôi bèn hỏi Triệu5 Bắc Hân:
Nơi Dương Mộc Sâm nhảy lầu có chỗ nào đặc biệt không?
Đương nhiên, đây cũng chỉ là xem bề ngoài, tình hình cụ thể là gì thì những kẻ mới vào như chúng tôi khó mà hiểu được.
Nhưng ở đây có một chỗ cực kỳ đáng ghét, đó là mỗi khi đến giờ đi làm và tan làm của một ca là sẽ đổ chuông, cứ như khi còn đi học, làm người ta lúc nào và ở đâu cũng có cảm giác gấp gáp, tóm lại là không quá thoải mái
Đêm đầu tiên ở lại, chúng tôi không làm gì cả, vẫn chỉ quan sát khung cảnh dưới lầu từ cửa sổ, muốn xem thử buổi tối có ai đi lại ở trong sân, có ai chuồn ra ngoài chơi...
Bởi vì đây cũng không phải trường học, trừ làm việc ra chắc chắn vẫn phải có vài sinh hoạt giải trí
Hơn nữa phần lớn người làm việc ở đây đều là thanh niên tầm hai mươi tuổi
Lúc đi làm, bọn họ làm công việc máy móc buồn tẻ, sau khi tan làm, tất nhiên cần thả lỏng một chút.
Chú Lê cũng rướn cổ nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó khẽ cười và bảo:
Mỗi người có một cách sống
Cháu không thể yêu cầu mỗi một người đều trở thành thanh niên có chí hướng, có thể làm nhà khoa học, doanh nhân, nhà giáo dục được!
Nhưng bọn họ có thể làm điều gì đó hứa hẹn hơn ở độ tuổi đẹp như hoa này mà?
Tôi vô cùng khó hiểu.
Lúc này tôi nhìn những công nhận vào làm và tan làm đó, phát hiện trên mặt bọn họ thiếu đi sức sống tinh thần mà tuổi này nên có..
Cuộc sống trong nhà máy dường như khiến họ trở nên quá công thức hóa, đây không phải là cảm giác mà những thanh niên tuổi đôi mươi nên có
Tôi không nhịn được mà thì thầm:
Không phải bọn họ đang lãng phí cuộc sống của mình à?
Chú Lê gật đầu:
Đại loại thế, nhưng xét đến cùng cũng chỉ có một câu, đó là bởi vì số phận không giống nhau..
Nói thẳng ra là khả năng số phận của con cái một triệu phú và con cái một người ăn xin xảy ra nghịch chuyển là cực kỳ bé nhỏ
Cháu không thể nói con trai của ăn xin chắc chắn không thể thành triệu phú, cũng cái lẽ đó, con trai của triệu phú cũng không thể không có ngày thành ăn xin, nhưng xác suất như thế quá thấp! Tình hình chung con cái của người giàu vẫn giàu có, con cái của ăn xin vẫn nghèo túng.
Nhưng nói thật, nơi này ngoại trừ ổn định ra thì chẳng được cái gì khác, vừa rồi tôi hỏi thăm thử Triệu Bắc Hân về tiền lương của công nhân bình thường, thật sự không cao lắm, trung bình khoảng ba ngàn nhân dân tệ..
Nhưng đây cũng chỉ là giá trị trung bình.
Nghe ý của Triệu Bắc Hân là, nếu có bằng đại học chuyên ngành trở lên thì có thể nhận mức lương từ ba ngàn đến năm ngàn, nhưng nếu chỉ tốt nghiệp trung học cơ sở, thì anh chỉ có mức lương cơ bản cộng thêm một số tiền tăng ca.
Chú Lê than thở:
Chàng trai, cháu vẫn còn quá trẻ! Từ nhỏ mỗi người đều biết phải học tập cho giỏi, sau đó thi đậu đại học tốt, tìm một công việc tốt..
Nhưng tại sao không phải ai cũng có thể làm được?
Trong lúc bất chợt tôi cũng không biết nên trả lời Chú Lê như thế nào, bởi vì nguyên nhân làm không được quá nhiều! Vì thế tôi nghĩ ngợi và nói:
Có thể là bởi vì hoàn cảnh gia đình và suy nghĩ cá nhân đều không giống nhau!
Triệu Bắc Hân lắc đầu đáp:
Có lẽ không có chỗ nào đặc biệt, chỉ là một tòa nhà văn phòng trong khu vực nhà máy thôi...
Tôi hỏi tiếp:
Trừ Mã Kiến và An Tuệ Khiết trong vụ thứ nhất và thứ hai là ở cùng một tòa nhà ký túc xá, còn lại Vu Hải Đông và Dương Mộc Sâm đều lần lượt chết dưới hai tòa nhà nào?
Triệu Bắc Hân suy nghĩ và nói:
Mã Kiến và An Tuệ Khiết sống trong cùng một tòa nhà ký túc xá, mà Vụ Hải Đông nhảy từ mái nhà của trung tâm hoạt động xuống, còn về Dương Mộc Sâm..
anh ta nhảy từ tòa nhà văn phòng của nhà máy xuống.
Tôi thầm nghĩ bụng, trông bề ngoài, địa điểm mà những người này nhảy lầu cũng không có liên hệ gì lớn lắm, tất cả mọi người đều đi làm ở cùng một nhà máy, địa điểm có thể chọn để nhảy lầu cũng chỉ có mấy tòa nhà đó
Nhưng vấn đề là trong vòng một tuần liên tiếp xảy ra bốn vụ nhảy lầu, thì điều này chắc chắn không chỉ đơn giản là trùng hợp nữa, nếu không phải mấy công nhân này bị thôi miên tập thể, vậy cũng chỉ có thể là bị tà ma nào đó mê hoặc.
Chú Lê cũng đồng ý với suy nghĩ của tôi, nhưng bây giờ là giữa ban ngày, chúng tôi đi lòng vòng ở nhà máy cũng không thấy được chỗ nào lạ thường
Cuối cùng Chú Lê bảo Triệu Bắc Hân sắp xếp cho chúng tôi một phòng ký túc xá tiêu chuẩn cho công nhân viên chức ở, chỉ có ở lại nhà máy một đêm mới có thể biết rốt cuộc nơi này có vấn đề gì hay không
Tiếp đấy, Triệu Bắc Hân sắp xếp cho chúng tôi tới một căn phòng mới có sáu người dọn ra, cũng cho chúng tôi trải nghiệm cảm giác làm công nhân ở nhà máy..
Nhà máy làm xoay ba ca, mỗi ca 8 tiếng, trừ giữa giờ ăn cơm một tiếng, thật ra mỗi công nhân chỉ làm việc 7 tiếng mỗi ngày
Nếu chỉ nhìn vào điều này một cách đơn thuần sẽ thấy công nhân ở đây chắc hẳn không quá mệt mỏi
Thế..
có phải hơi bị quan quá không?!
Đàm Lỗi ở cạnh không phục.
Chú Lê gõ vào đầu cậu ta và nói:
Thằng nhóc thối, con biết cái gì? Đây không phải bị quan, đây là thực tế
Số trời đã định, trên thế giới này có người sinh ra không cần làm gì cả đã là tỉ phú, nhưng có người liều sống liều chết làm cả đời, cuối cùng chỉ có thể lấy được chút tiền hưu ít đến đáng thương
Nhưng không phải đời người chính là như vậy à? Mặc dù mỗi người đều có số phận của mình, nhưng điều đó không có nghĩa là họ không sống vui vẻ, không hạnh phúc
Nếu người nào cũng là người giàu, như vậy người giàu có còn là người giàu không?
Tôi chỉ xuống những công nhân trẻ phía dưới và hỏi:
Vậy chú nói xem bây giờ bọn họ có vui vẻ không?
Chú Lê lắc đầu đáp:
Khó mà nói được..
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.