Chương 1921: Ngoại truyện 3
-
Người Tìm Xác
- Lạc Lâm Lang
- 1296 chữ
- 2022-02-11 03:49:43
Huynh lại thế nữa rồi, đã bảo đừng gọi ân công mà?
Thái Úc Lũy ra vẻ không vui.
Bạch Khởi bình thường rất ít đùa giỡn cùng người8 khác, cho nên trong nhất thời không nhận ra Thái Úc Lũy chỉ đùa giỡn, còn tưởng, thật sự tức giận, bèn vội vàng nói với vẻ áy náy:
Đúng3 đúng đúng, là do ta nhất thời chưa quen thuộc, còn xin ân công..
Xin Úc Lũy huynh thứ lỗi.
Thái Úc Lũy nghe thế mà bật cười:
N9gười trong quân đội ai cũng không thú vị giống như huynh sao? Ta chỉ nói đùa thôi mà, huynh không nhận ra sao?
Bạch Khởi hơi sửng sốt, s6au đó cười khổ, nói:
Ta thường xuyên chính chiến, quân quy trong quân lại luôn nghiêm khắc, cho nên..
Khi tiếp xúc với Thái Úc Lũy, Bạch Khởi phát hiện người này mặc dù bình dị gần gũi, nhưng thật ra bên trong có một khí thể để vương trời sinh, chỉ cần là chuyện y quyết định, người bên ngoài không thể nào phản đối.
Dưới cái nhìn của Bạch Khởi, Trang Hà là một thiếu niên có tính cách lạnh lùng kiêu ngạo, ánh mắt của cậu ta luôn như người ở trên nhìn kẻ ở dưới, kể cả vương thượng của nước Tần cũng chưa từng nhìn Bạch Khởi như thế
Nhưng trước mặt Thái Úc Lũy thì Trang Hà lại rất ngoan ngoãn và nghe lời, không hề có vẻ kiêu ngạo nào
Nhưng Bạch Khởi không thể biết được là bình thường Thái Úc Lũy không ăn những đồ ăn giống mọi người, vì thế y mới cảm thấy nó lạ miệng nên ăn rất ngon
Còn Trang Hà ở bên cạnh, trong mặt thỉnh thoảng hiện ra vẻ khinh bỉ, nhưng cũng chỉ thoáng hiện lên rồi biến mất ngay, người bình thường rất khó nhận ra,
Có điều Bạch Khởi cũng không phải người bình thường, mặc dù hàng ngày hắn là một người ăn nói lễ độ, nhưng sức quan sát lại cực kỳ mạnh, chỉ cần liếc mắt là nhận ra mặc dù Thái Úc Lũy và Trang Hà bề ngoài là quan hệ bạn bè, nhưng thân phận của hai người lại có khoảng cách rất xa, vì thế Trang Hà mới có thể lộ ra vẻ kính sợ một cách tự nhiên như vậy.
Còn một điều nữa chính là thân phận của Thái Úc Lũy, mặc dù hai người gọi nhau là huynh đệ, thể nhưng Bạch Khởi hoàn toàn không biết gì về thân phận của y, mặc dù hắn cũng muốn biết nhưng Bạch Khởi cảm giác được thân phận của Thái Úc Lũy chắc chắn không hề đơn giản, xuất phát từ sự tôn trọng, Bạch Khởi muôn đế Thái Úc Lũy tự mình nói ra
Lúc này Bạch Khởi thấy trời đã tối, hắn nhớ ra trước đó mãi bàn bạc với Thái Úc Lũy cách vây bắt Cùng Kỳ nên chưa kịp ăn uống gì, thể là vội vàng ra lệnh cho thủ hạ đi chuẩn bị cơm nước, để Thái Úc Lũy và Trang Hà ăn xong còn đi nghỉ ngơi
Chỉ một lát sau, đồ ăn đã được chuẩn bị xong, tuy chỉ là một chút cơm với rau dưa trong quân ngũ, nhưng Thái Úc Lũy lại ăn say sưa ngon lành, không hề có biểu hiện không vui nào
Điều này khiến Bạch Khởi rất tò mò, vị Úc Lũy huynh này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Sau khi ăn cơm xong, Bạch Khởi đứng dậy chào tạm biệt:
Trời cũng đã khuya, Úc Lũy huynh nghỉ sớm đi, sáng mai chúng ta lại bàn tiếp việc vây bắt Cùng Kỳ.
Thái Úc Lũy thấy Bạch Khởi muốn đứng dậy rời đi, bèn kéo hắn lại rồi nói:
Bạch huynh, huynh nhường quân trường cho ta còn mình thì nghỉ ở đâu vậy?
Không sao đâu, ta chen vào cùng mấy phó tướng là được!
Bạch Khởi đáp ngay
Không ngờ Thái Úc Lũy nghe Bạch Khởi nói như vậy lại vội vàng ngăn cản hắn:
Ta thấy quân trường của huynh quá đủ cho hai chúng ta, nếu đã là chen thì cần gì phải đi chen với phó tướng chứ?
Bạch Khởi hơi ngượng ngùng:
Úc Lũy huynh, Bạch Khởi chỉ là người thô kệch, thật sự..
Thật sự không dám chen cùng một quân trường với huynh! Không bằng...
Huynh nói gì vậy? Huynh là chủ còn ta là khách, bây giờ ta ở trong quân trường của huynh đã là khách lấn chủ, nếu như huynh lại đến quân trường của phó tướng để nghỉ ngơi, thể chẳng phải sẽ khiến thuộc hạ chê cười sao! Chuyện này nhất định phải nghe ta.
Thái Úc Lũy quả quyết
Mặc dù Bạch Khởi là người không tin vào quỷ thần, nhưng hắn tin rằng trên đời này nhất định có cao nhân lánh đời
Dù sao nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên..
Mà Thái Úc Lũy trước mặt chính là một người như vậy
Tính tình hơi thật thà, xi5n Úc Lũy Huynh thứ lỗi.
Thái Úc Lũy mỉm cười rồi khoát tay:
Nếu đã gọi nhau là huynh đệ thì huynh đừng nói câu Úc Lũy Huynh thứ lỗi nữa! Phải rồi, vị thiếu niên này tên là Trang Hà, cũng là một người bạn thân của ta, không biết Bạch huynh có tiện cho cậu ta tạm thời ở lại trong quân không?
Bạch Khởi không hề nghĩ ngợi mà nói luôn:
Đương nhiên, đã là bạn của Úc Lũy huynh thì cũng là bạn của Bạch Khởi này! Để cậu ta ở cùng với Úc Lũy huynh trong quân trường được chứ?
Thái Úc Lũy cười:
Vậy thì không cần, cậu ta có chỗ của mình rồi, Bạch huynh chỉ cần cho phép cậu ta tự do ra vào quân doanh là được.
Bạch Khởi suy nghĩ một chút rồi lấy một chiếc lệnh bài trên người ra và đưa nó cho Trang Hà:
Trang huynh đệ hãy cầm chiếc lệnh bài này, có nó cậu có thể ra vào tự do.
Trang Hà cầm lệnh bài trong tay Bạch Khởi, sau đó gật đầu với vẻ mặt không hề có biểu cảm gì
Chẳng biết tại sao, Bạch Khởi cảm giác cậu thanh niên tuấn tú này dường như có địch ý trời sinh với mình, mặc dù hắn nhớ rằng mình chưa bao giờ gặp qua người này..
Không phải Bạch Khởi keo kiệt mà bình thường hẳn trị quân rất nghiêm khắc, đối với bản thân còn nghiêm khắc gấp mười lần, từ trước đến giờ vẫn ăn cơm theo tiêu chuẩn của thuộc hạ, cho nên trong quân cũng không có đồ ăn gì đẹp mắt ngon miệng cả..
Những đồ ăn hôm nay hắn còn có ý dặn nhà bếp cố gắng làm khéo léo một chút
Bạch Khởi thấy sắc mặt Thái Úc Lũy khá tự nhiên, ăn cũng rất nhiều, lúc này hắn mới vơi bớt sự lo lắng trong lòng và thầm bội phục phong thái của người đàn ông trước mặt này
Bạch Khởi biết mình không thể từ chối nữa, nếu không lại có vẻ làm kiểu quá, thế là đành gật đầu đồng ý
Sau đó Thái Úc Lũy quay đầu nói với Trang Hà:
Ngươi đi nghỉ đi, ngày mai trời sáng hãy đến quân doanh tìm ta...
Trang Hà khẽ nhíu mày hỏi:
Quân thượng thật sự định ở lại chỗ này?
Thái Úc Lũy chau mày:
Không sao, ngươi đừng nói nhiều nữa.
Trang Hà lập tức không nói thêm gì nữa, cậu ta thi lễ rồi quay người rời đi
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.