Chương 1955: Ngoại truyện 37
-
Người Tìm Xác
- Lạc Lâm Lang
- 1058 chữ
- 2022-02-11 03:51:01
Thái Úc Lũy lập tức cảm thấy nghi ngờ, bởi vì đây không phải tác phong thường ngày của Thần Đồ, hai vị Minh Vương bọn họ đã quá quen tính của nhau rồ8i, chưa bao giờ lằng nhằng như lúc này...
Lúc trước không phải Thái Úc Lũy không muốn, mà là Thần Đồ ghét nhất là thân cận với người khác, c3ho nên chưa bao giờ chủ động chạm vào người khác như hôm nay.
Thái Úc Lũy tức giận nói:
Huynh làm hỏng đại sự của ta rồi!
Sau đó lập tức quay đầu đi.
Khi Thái Úc Lũy vô cùng lo lắng chạy đến nhà Bạch Khởi, thì toàn bộ hầu phủ vô cùng tĩnh mịch, Thái Úc Lũy tưởng rằng mình tới chậm, nhất thời trong lòng cảm thấy mất mát...
Lúc trước huynh nói ta nhất định sẽ hối hận, nhưng huynh có biết, cho dù ta có thể lựa chọn lại ta vẫn sẽ lựa chọn như vậy, bởi vì chỉ có như vậy ta mới có thể là Bạch Khởi, mới là Vũ An Hậu của nước Tấn.
Lúc này Thái Úc Lũy nhìn sắc trời bên ngoài, sau đó thở dài nói:
Nếu đã như vậy, ta cũng không còn gì để nói.
Ta đã có cách giúp huynh trừ bỏ linh thức của Cùng Kỳ, thế nhưng nghiệp chướng trên người huynh quá nặng, đến khi huynh xuống Âm Ti, ta cũng chỉ có thể làm theo phép công mà xử lý, tự huynh giải quyết cho tốt.
Bạch Khởi cũng thản nhiên:
Không sao, ta biết huynh đã giúp ta rất nhiều, nếu như sứ mệnh của ta đã định sẵn có kết cục như thế này, ta đương nhiên sẽ không oán không hận...
Đêm hôm đó Bạch Khởi và Thái Úc Lũy hàn huyên đến tận sáng, mặc dù ngoài miệng Thái Úc Lũy luôn nói sau tất cả mọi chuyện, về đến Ấm Ti y sẽ xử lý theo phép cộng, nhưng trong câu chuyện với Bạch Khởi, Thái Úc Lũy cố ý nhiều lần nhắc đến một nơi tên là đài Tịnh Hồn.
Nhưng khi y đi vào hậu viện, lại thấy trong phòng Bạch Khởi có ánh đèn hắt ra, y không nghĩ ngợi đẩy cửa bước vào.
Kết quả tình hình bên trong lại không hề giống như Thái Úc Lũy nghĩ, y cho rằng mình sẽ thấy Bạch Khởi đã chết, không ngờ đối phương lại đang cầm một quyển binh thư đọc dưới ngọn đèn...
Thái Úc Lũy không phải kẻ ngốc, y phát hiện ra Thần Đồ có biểu hiện khác thườn9g, lập tức biết là có chuyện, vội vàng hất tay Thần Đồ ra, sau đó cảnh giác nói:
Huynh làm gì vậy?
Thần Đồ thấy Thái Úc Lũy không bị mắc lừa, đành6 đứng chắp tay nói:
Vô vị, thể mà cũng không bị lừa! Có điều cho dù bây giờ huynh chạy đến nơi, thì với bản lĩnh của Trang Hà cũng đã xong việc rồi5!
Hóa ra Thần Đồ đã đi trước Thái Úc Lũy một bước, phái Trang Hà đến thế gian ám sát Bạch Khởi, bởi vì biện pháp ghi trên cổ tích mặc dù có thể thực hiện, nhưng thời điểm lại vô cùng quan trọng, nhất định là phải vào đúng lúc
hồn lìa khỏi xác
thì mới được, sớm một chút hay chậm một chút cũng không được.
Bởi vậy Thần Đổ muốn Trang Hà giết Bạch Khởi trước khi Thái Úc Lũy kịp đuổi đến, dù sao tuổi thọ của tai tinh này cũng sắp tận, chết sớm một ngày đối với bọn họ cũng không có gì khác biệt.
Bạch Khởi nghe thấy tiếng động ngẩng đầu nhìn lên, thấy người đến là Thái Úc Lũy cũng ngạc nhiên, từ sau khi hắn tức giận với Thái Úc Lũy, Bạch Khởi cho rằng đời này mình sẽ không gặp lại y nữa, cho nên nhất thời hơi choáng váng.
Huynh không sao chứ.
Bạch Khởi cười khổ nói:
Ta đã cho bọn họ nghỉ việc hết rồi, những người này vốn cũng không thân thiết với ta, không nên liên lụy đến bọn họ...
Liên lụy...
xảy ra chuyện gì rồi?
Câu này là Thái Úc Lũy biết rõ vẫn cố hỏi.
Cả hai cùng sững ra chốc lát, rồi cùng nhìn nhau cười...
Một lát sau, Thái Úc Lũy lên tiếng trước:
Sao cả hầu phủ lớn thể này lại chỉ có mình huynh?
Sau khi trời sáng, ý chỉ của Tần Vương quả thực đã đến, đồng thời còn mang theo bội kiếm của Doanh Tắc, để Bạch Khởi tự sát.
Còn tội danh là Bạch Khởi chống lại vương mệnh, còn nói rất nhiều lời oán thán, quả thật biến hắn thành một phản thân.
Bạch Khởi cười lắc đầu:
Tuy cả đời Bạch Khởi ta đã giết chóc vô số, người chết trong tay ta có lẽ cũng trăm vạn người, nhưng tín niệm trong lòng ta xưa nay chưa từng thay đổi...
Bây giờ mặc dù vương ta có thể phụ ta, nhưng ta lại không thể phụ ngài ấy.
Có điều không biết Bạch Khởi ta có tài đức gì, đến cuối cùng lại để Minh Vương điện hạ tự mình đến đón ta lên đường! Úc Lũy huynh, chuyện lúc trước ta xin lỗi, đã phụ ý tốt của huynh.
Nhưng trong một số thời điểm, biết rõ là sai lại chỉ có thể đi trên con đường đó.
Lúc này Bạch Khởi cũng không trả lời câu hỏi của Thái Úc Lũy ngay, mà lại hỏi lại:
Úc Lũy huynh, tại sao khi Bạch Khởi sắp chết huynh lại quay lại?
Thái Úc Lũy nhìn hắn, sau đó nhướng mày hỏi:
Là Tần Vương...?
.
Bạch Khởi gật đầu:
Có lẽ đến sáng mai sẽ đưa đến, là Bạch Khởi ta tin nhầm người, đặt nhiệt huyết sai chỗ.
Đã biết Doanh Tắc có ý muốn giết huynh, vì sao huynh không rời khỏi nước Tần?
Thái Úc Lũy không hiểu.
Sao huynh lại quay lại...
Hai người nói cùng một lúc.
Thời điểm Bạch Khởi tự sát, tâm trạng hắn vô cùng ổn định, hắn cảm thấy ai cũng có một lần chết, còn có Thái Úc Lũy giúp đỡ, hắn bây giờ chết cũng đáng...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.