Chương 568: Bảo vệ thật và giả
-
Người Tìm Xác
- Lạc Lâm Lang
- 1379 chữ
- 2022-02-06 08:57:11
Nhưng tôi lại không lạc quan như Bạch Kiện, với khả năng của gã kia, giết người rồi còn có thể ở lại nhà chờ anh đi bắt à8? Nhưng Bạch Kiện lại cho rằng chúng tôi có ưu thế của mình, đó chính là hắn vẫn chưa biết mình đã bại lộ.
Tôi n3ghĩ thấy cũng phải, nhưng tôi vẫn rất nghi ngờ hắn đã rời khỏi thành phố này rồi. Bởi vì Bàng Thiên Dân chết rồi, hắn đã9 không cần phải ở lại nữa. Nhiều lời vô ích, nếu bây giờ Bạch Kiện muốn đi bắt người, vậy đi thôi!
Người của Bạch Kiện không hề tìm được kể cả một dấu vân tay ở đó, cho nên tôi đoán gã hung thủ kia vốn không ở đây. Vì thế tôi bèn một mình đi lại ở trong sân, muốn xem ngoài này có phát hiện gì khác không.
Diện tích của căn nhà này rất lớn, trừ nhà chính ra, góc Tây Bắc còn có một nhà kề. Từ độ rách nát mà thấy, chắc là chỗ chất đồ linh tinh của chủ nhà.
Căn cứ địa ch6ỉ mà Triệu Thiết Trụ đăng ký ở đội bảo vệ, chúng tôi nhanh chóng tìm tới căn nhà trệt Triệu Thiết Trụ thuê ở vùng ngoại 5thành. Đầu tiên cảnh sát đặc nhiệm cấp dưới của Bạch Kiện trèo tường vào sân, chậm rãi lần đến trước cửa sổ nhìn vào, trong phòng vốn không có ai!
Tôi đã nói gì, với khả năng và chỉ số thông minh của gã kia thì sao còn có thể chờ anh tới bắt chứ, đã sớm chạy mất xác rồi!
Kết quả chờ nhóm Bạch Kiện đi vào xem thì phát hiện phía sau những đồ rác rưởi rách tung toé lại có một cái tủ đông đang còn hoạt động! Chuyện này thật sự vượt ngoài dự kiến của mọi người, tuy rằng tôi có thể cảm nhận được bên trong có thi thể, nhưng cũng không sao ngờ được gã bị đông lạnh trong tủ đông.
Khi nhóm Bạch Kiện mở tủ đông, thật ra tôi đã biết đồ xui xẻo bên trong là ai. Anh ta không phải Triệu Thiết Trụ chân chính thì là ai nữa? Từ trong ký ức tàn hồn thấy được, anh ta gặp hung thủ trên xe lửa.
Mà khi tôi đi đến gian nhà kề kia, đột nhiên có một loại cảm giác quen thuộc mãnh liệt sinh ra từ đáy lòng, bên trong nhà kề này có thi thể…
Bạch Kiện!
Tôi gào lên về phía nhà chính.
Vài cảnh sát đặc nhiệm gọn gàng phá cửa, tôi và Đinh Nhất cũng theo sau Bạch Kiện đi vào, trong phòng rất sạch sẽ, thoạt nhìn không có chút nào giống phòng của một người làm công, mà càng giống… phòng của quân nhân được huấn luyện nghiêm ngặt hơn.
Đám Bạch Kiện cẩn thận kiểm tra trong phòng một lượt, nhưng lại không tìm ra bất kỳ thứ gì có ích. Vào lúc này, điện thoại của Bạch Kiện đột nhiên nhận được một tấm ảnh từ đồng nghiệp trong cục gửi đến.
Trước đây Bạch Kiện đã từng để đồng nghiệp liên hệ cục cảnh sát ở quê Triệu Thiết Trụ, muốn điều tra tin tức liên quan đến Triệu Thiết Trụ, vì thế bọn họ trực tiếp gửi tài liệu ở Cục Công an đó đến cho Bạch Kiện.
Nhưng anh ta cúi đầu xem tài liệu một lúc, sau đó cau mày lại và nói:
Gã này không phải Triệu Thiết Trụ…
Đúng lúc Bạch Kiện mang vẻ mặt ủ rũ đi từ bên trong phòng ra, anh ta nghe thấy tiếng của tôi nên ngẩng đầu nhìn sang, vừa thấy tôi có vẻ mặt kỳ lạ, là biết ngay chắc tôi phát hiện ra cái gì đó quan trọng, lập tức chạy tới một cách hưng phấn khác thường.
Tôi chỉ vào ổ khoá lớn trên cửa nhà kề nói với anh ta:
Mở nó ra đi, bên trong có một cái xác…
Bạch Kiện nghe xong lập tức gọi một cảnh sát đặc nhiệm tới đập ổ khoá, nhưng cánh cửa nhà kề đã rách nát không ra gì nữa, còn chưa đập được vài cái, thế mà cả cánh cửa đã rơi thẳng xuống, tức thì bụi đất cuốn lên.
Tôi vội bịt mũi chạy ra chỗ xa, để tránh cả người dính đất. Xem ra căn nhà này đã lâu ngày không có người động vào, thi thể bên trong kia không biết đã trở thành cái dạng gì rồi đây?
Cái gì? Không thể nào!
Tôi lập tức cầm lấy điện thoại của Bạch Kiện xem, quả nhiên, tấm ảnh trong cục gửi đến là một người trẻ tuổi hai mắt vô thần, bề ngoài ngớ ngẩn, hoàn toàn không phải gã bảo vệ trong trí nhớ của Bàng Thiên Dân!
Bây giờ Bạch Kiện đã hoàn toàn choáng váng, vốn định có thể bắt được Triệu Thiết Trụ này cũng coi như là lấy lại công bằng cho vụ thảm án giết cả nhà, nhưng mà bây giờ gã Triệu Thiết Trụ này vốn dĩ là đồ giả, như vậy có thể nói cảnh sát vẫn hoàn toàn không biết gì cả về bối cảnh của hung thủ.
Tôi nhìn vẻ mặt lo âu của Bạch Kiện, đoán chừng trong lòng đang rối rắm xem kế tiếp nên làm gì bây giờ đây? Giờ đừng nói là anh ta, cả tôi cũng rất bất đắc dĩ mà! Có vài vụ án phá không được chính là phá không được! Ai tới cũng không xong.
Lúc này tôi cảm thấy trong phòng bị đè nén, nên muốn đi ra ngoài hít thở không khí, trực giác của mình nói cho tôi biết, trong căn phòng kia chắc chẳng có chút manh mối chó má gì, ở đó quá sạch sẽ, sạch sẽ như chưa từng có ai ở vậy!
Dọc đường đi hai người trò chuyện với nhau rất vui vẻ, cho nên Triệu Thiết Trụ kể hết với hung thủ mục đích chuyến đi này của mình. Anh ta cho rằng mình và người này chỉ là khách qua đường ngẫu nhiên thôi, kể sơ chuyện của mình cũng không sao cả, không ngờ người ta là nhắm tới mình mà đến!
Hung thủ nói với Triệu Thiết Trụ mình tên Lưu Lỗi, cũng từ quê lên thành phố làm công như anh ta. Triệu Thiết Trụ thật thà lập tức mời gã cùng thuê một căn nhà, như vậy có thể tiết kiệm tiền thuê nhà, ngày thường cũng xem như có bạn có bè.
Anh ta nào biết đâu rằng lời mời của mình đúng hợp với lòng tên Lưu Lỗi này, vì thế sau khi xuống tàu, họ cùng thuê căn nhà trệt hiện giờ đây, nhưng người ký hợp đồng với chủ nhà lại là Triệu Thiết Trụ.
Triệu Thiết Trụ vốn dĩ muốn thuê nhà xong sẽ đi tìm người họ hàng xa kia của mình, để người ấy giới thiệu một công việc nhân viên bảo vệ cho, nhưng anh ta nào ngờ mình lại không sống được đến lúc ấy…
Vào ban đêm, người tự xưng tên Lưu Lỗi kia dùng một sợi dây mảnh siết chết Triệu Thiết Trụ đang ngủ say. Đến chết anh ta cũng không ngờ một kẻ nói chuyện hợp rơ như thế, tại sao muốn hại chết người làm công không tiền không quyền như mình chứ?
Triệu Thiết Trụ không biết tại sao, nhưng tôi biết, bởi vì chỉ có giết chết Triệu Thiết Trụ, hung thủ mới có thể lấy thân phận của anh ta ẩn núp trong khu dân cư của Bàng Thiên Dân làm bảo vệ, cứ như vậy, tiến có thể diệt khẩu, lui có thể theo dõi, đúng là suy tính đủ đường mà!
Thật không biết tập đoàn Thái Long còn có bao nhiêu người ẩn núp như vậy bên cạnh người bị theo dõi đây? Bất cứ lúc nào cũng chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo của tổ chức! Nghĩ đến đây, tôi không khỏi rùng mình, không biết bên cạnh tôi có thể có người như vậy không?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.