Chương 743: ĐIỆN GIẬT NGOÀI Ý MUỐN
-
Người Tìm Xác
- Lạc Lâm Lang
- 1397 chữ
- 2022-02-07 11:31:11
Bác sĩ Lý nói cho chúng tôi biết, lúc Triệu Tranh được đưa đến cấp cứu đúng là rất đáng sợ, quần áo trên người đều thiêu trụi sạch sẽ, cả n8gười trên dưới cũng bị cháy đen. Theo lời kể của người đưa hắn đến đây, nói là thằng nhóc này đi câu cá với đồng nghiệp, kết quả lúc quăng3 cần câu đụng phải đường dây điện cao thế.
Bình thường dưới tình huống dùng vật dẫn điện chạm vào đường dây điện cao thế, chắc chắ9n không có khả năng sống sót. Tuy nhiên khi các bác sĩ làm kiểm tra cho Triệu Tranh lại phát hiện, tuy rằng da của hắn đen thì có đen một 6tí, nhưng tình trạng lại không nghiêm trọng như bề ngoài.
Triệu Tranh nghe thế thì đỏ mặt lấy trong tủ lạnh ra hai chai Coca cho chúng tôi:
Ngại quá, tôi chưa từng uống trà, cho nên trong nhà chỉ có thứ này…
Tôi thấy lúc này giọng điệu của hắn đã lễ phép hơn nhiều, cũng không muốn hù doạ nữa. Vì thế tôi đi đến ghế sô pha rồi chậm rãi ngồi xuống, sau đó bình tĩnh hoà nhã nói:
Anh xem lại mình đi, tốt nghiệp đại học, cũng coi như từng được nhận nền giáo dục cao. Còn có một công việc tuy rằng rất cực nhưng thu nhập cũng không tệ lắm, anh rảnh rỗi không có việc gì à, sao cứ tìm bác sĩ Triệu gây phiền phức chi vậy hả?
Vừa nghe tôi nói vậy, Triệu Tranh đột ngột ngẩng đầu, trợn đôi mắt đỏ hoe lên nhìn chằm chằm vào tôi:
Tôi và anh ta có thù oán! Hận thù chồng chất!
Tôi bị ánh mắt của hắn làm cho hoảng sợ, lòng không khỏi nặng nề, nhìn dáng vẻ hắn không giống như đang nói dối, xem ra chuyện này nghiêm trọng hơn tôi tưởng nhiều! Sau đó Triệu Tranh dùng vẻ mặt đau khổ kể lại chuyện xảy ra sau lần mình bị điện giật.
Triệu Tranh xem video xong, lập tức không còn khí thế như vừa rồi, sắc mặt xanh mét đứng ở đó. Thật ra tôi rất tò mò rốt cuộc giữa hắn và lão Triệu có quan hệ gì? Không phải là quan hệ cùng cha khác mẹ máu chó trong phim truyền hình lúc mười giờ rưỡi đấy chứ?
Nhưng tôi suy đi rồi nghĩ lại, cha mẹ ruột của lão Triệu đã mất sớm từ lâu, cho nên cái màn kịch này không thể xảy ra được. Vì thế tôi tức giận nói:
Sao nào? Đây là cách tiếp khách của anh đấy à? Cả ly trà cũng không có?
Cuối cùng tôi nghĩ đến đau cả đầu mà vẫn không nghĩ ra lý do, cân nhắc qua lại mù mờ thế này cũng không có kết quả, không phải thằng nhóc này không chịu nói à? Chúng tôi đây tới tận cửa hỏi, tôi cũng không tin là không cạy được miệng hắn!
Tối hôm đó chúng tôi đến nhà Triệu Tranh, có lẽ hắn cũng không ngờ chúng tôi sẽ tìm tới tận cửa, sau khi mở cửa biểu cảm của Triệu Tranh rõ ràng rất chi là căng thẳng. Tôi thấy hắn thấp thỏm thì cười và nói:
Anh không cần phải sợ, hôm nay chúng tôi không phải tới đánh anh, chỉ muốn tâm sự đàng hoàng chút thôi…
Tôi cũng không cần hắn mời vào, khẽ va vào vai hắn rồi tự đi vào phòng. Triệu Tranh hết cách, cuối cùng cũng chỉ đành đi theo sau tôi nói:
Các anh muốn làm gì? Nếu muốn làm bậy làm bạ thì tôi sẽ báo cảnh sát đó!
Tôi lạnh lùng cười và bảo:
Anh lại còn biết tìm cảnh sát à? Anh cũng đừng quên gần đây những việc anh làm đều là những chuyện không dám đến gặp cảnh sát nha.
Lúc này Triệu Tranh nghe thế lại mờ mịt hỏi tôi:
Anh ta cũng họ Triệu à?
Tôi lập tức hết chỗ nói luôn, tóm lại cả tên lão Triệu là gì mà thằng nhóc này cũng không biết, thế mà lại tới quấy rối anh ấy? Đầu óc hắn chắc chắn là có bệnh không nhẹ đâu! Tôi nhìn vẻ mặt hắn không có nhiều mưu mẹo, nên rất bất đắc dĩ nói:
Nào, kể cho tôi nghe xem, rốt cuộc anh và anh ấy có khúc mắc gì? Đều là đàn ông lớn cả rồi, có thù hận gì mà không thể gỡ bỏ hả! Chẳng lẽ anh ấy cướp bạn gái của anh? Nhưng chuyện này cũng không đúng! Bây giờ vợ của anh ấy chính là chị của tôi mà!
Chờ sau khi loại bỏ hết tất cả quần áo bị thiêu cháy trên người hắn đi m5ới phát hiện, Triệu Tranh chỉ bị một vết bỏng rất nhỏ ở lòng bàn chân, những chỗ khác đều không có thương tích gì. Chẳng qua mặc dù lúc ấy hắn cũng không bị thương nặng, nhưng vẫn hôn mê bất tỉnh.
Đến tận tối hôm sau Triệu Tranh mới từ từ tỉnh lại, sau đó nhóm của bác sĩ Lý làm kiểm tra toàn thân, phát hiện các chức năng cơ thể của hắn đều rất bình thường, có thể xuất viện được rồi. Có điều xét thấy tình huống của hắn khá đặc biệt nên bác sĩ Lý đề nghị hai tuần sau quay lại tái khám.
Tuy rằng biểu cảm của Triệu Tranh rất lo sợ, nhưng hắn vẫn mạnh miệng:
Tôi sợ gì cảnh sát chứ! Nên phạt tiền thì cũng đã phạt rồi, cho dù có gặp cảnh sát thì tôi cũng không có gì phải sợ nữa.
Tôi nghe hắn nói vậy thì móc di động ra, sau đó cho hắn xem đoạn video quay cảnh hắn định tấn công lão Triệu ở bãi đỗ xe bệnh viện. Thật ra lúc ấy vì tôi sợ thằng nhóc này xong việc sẽ chối bay chối biến, nên mới quay lại trước.
Sau khi chào tạm biệt bác sĩ Lý, chúng tôi lại đi tìm lão Triệu, hỏi anh ấy có ấn tượng gì với bệnh nhân bị điện giật phải cấp cứu trước đó hay không. Lão Triệu lắc đầu nói:
Đùa gì vậy, một ngày phòng cấp cứu tiếp nhiều người bệnh như vậy, anh nào có nhớ rõ hết được! Thêm nữa, anh lại không phải bác sĩ cấp cứu, bệnh nhân của mình mà anh còn không nhớ nổi đây, làm sao có thời gian đi nhớ của phòng khác!
Tôi thầm nghĩ cũng phải ha! Nhưng tại sao Triệu Tranh này lại cứ tới tìm lão Triệu dây dưa không dứt nhỉ? Chẳng lẽ là thật sự bị điện giật đến ngớ ngẩn rồi? Nhưng khoảng thời gian này thấy anh ta đi làm đúng giờ, cũng chẳng giống lắm!
Bị tôi nã pháo liền một tràng, Triệu Tranh lại đau khổ ôm đầu:
Tôi nói các anh cũng sẽ không tin, chắc chắn sẽ cho rằng tôi bị điên rồi!
Tôi nhún vai độp lại:
Trên đời này còn có chuyện gì chúng tôi không thể tin đây, chỉ cần hợp tình hợp lý là được.
Vốn dĩ trước đó, Triệu Tranh thật sự là một anh chàng cực kỳ đơn thuần, tuy đã ra đời làm việc mấy năm, nhưng vì tính chất công việc nên người hắn có thể tiếp xúc được cũng chỉ có mấy đồng nghiệp mà thôi, bởi vậy cũng không cần quá nhiều tính toán thủ đoạn.
Thành tích của nhóm họ cũng rất tốt, mỗi dịp cuối năm còn được chia hoa hồng, tuy rằng ngày thường thức đêm tăng ca mệt chết đi sống lại, nhưng thu nhập thực sự cao hơn nhân viên văn phòng bình thường gấp mấy lần, còn mua được nhà ở đây từ khá sớm.
Triệu Tranh cũng là một người biết chừng mực, hắn không có yêu cầu quá cao trong cuộc sống, chỉ hy vọng mình có thể tìm được một cô gái vừa ý rồi kết hôn sinh con, cho cuộc đời bình thường của mình có thêm một niềm hạnh phúc mà thôi.
Nhưng vào tháng trước lại xảy ra một việc làm thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của hắn…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.