Chương 25: Bí mật lâu đài cổ (3)
-
Người Trong Mộng
- Niên Thập Bát
- 1546 chữ
- 2022-02-04 05:42:35
Hả?
Lâm Âm thấy hơi khiếp sợ, Mèo Hồ Đồ nghe thấy liền bưng ghế chen ngồi giữa Lâm Âm và Thanh Trà, nói:
Chị khô8ng biết chuyện giữa chị Thanh Trà và anh Một Đỉnh Mười sao?
C1026 có nghĩa là gì?
Lâm Âm nhìn về phía điện thoại, cô định nghiên cứu cái điện thoại cổ này một chút thì nghe được tiếng chuông cửa.
Lên đến lầu hai, Lâm Âm thấy dọc hành lang hai bên đều là cánh cửa phòng, hành lang này rất dài, như thể không nhìn được điểm cuối.
Lâm Âm có cảm giác mình đang đi vào lâu đài của Lão Râu Xanh, mỗi căn phòng phía sau cánh cửa đều có những bí mật không thể để người khác biết.
Lâm Âm cố gắng nhớ lại thứ tự của mọi người khi bước vào phòng. Giang Sơn Nhất Bút là phòng số 1, Kẻ Nghiện Rượu là số 2, Mèo Hồ Đồ là số 3, Thanh Trà là số 4. Vậy thì người ở căn phòng số 5 là Lục Hợp và cô chính là người ở căn phòng số 6.
Lâm Âm cầm di động lên, nhấn số 25.
Liệu có khả năng đây là số của gian phòng này?
Tách chữ C ra, C có nghĩa là castle dịch ra là lâu đài. Như vậy số 10 là số hiệu của lâu đài, 2 là số tầng, 6 là số phòng.
Câu hỏi này...
Lâm Âm cảm thấy có gì đó không đúng, đèn pin cầm tay là một thiết bị tăng cường ánh sáng, đáng lẽ phải là hình chữ
V
mới đúng
() Lão Râu Xanh: là nhân vật trong cuốn
Những câu chuyện của Mẹ Goose
của tác giả người Pháp Charles Perrault, xuất bản năm 1697, là truyện viết về một nhà quý tộc hung bạo và người vợ tò mò của ông ta.
Trước khi lên lầu, Lâm Âm đã đi chậm lại, từ từ hội họp với Lục Hợp.
Mèo Hồ Đồ hỏi quản gia xem có thể ở chung phòng với Thanh Trà hay không một lần nữa, nhưng lại bị từ chối.
Mèo Hồ Đồ nói với Thanh Trà:
Chị Thanh Trà, tối em đến tìm chị chơi nhé?
Cô ném tờ giấy qua một bên, định tiếp tục nghiên cứu cái khóa cửa.
Đinh linh đinh linh đinh linh...
Cô nhặt tờ giấy kia lên rồi thử mở cửa một lần nữa, lần này cô có thể hoàn toàn xác định cửa đã bị khóa lại, xem ra phải trả lời xong mới có thể đi ra ngoài.
Lâm Âm cầm tờ giấy ngồi lên giường, cầm lấy cây bút trên tủ đầu giường bắt đầu suy nghĩ.
Đầu bên kia vang lên những âm thanh xoẹt xoẹt như điện từ chạy.
Lâm Âm nghe thấy một giọng máy móc nói:
Xoẹt --- trả lời câu hỏi, sau đó đẩy ra ngoài khe cửa, nhất định phải làm, nếu không sẽ bị trừng phạt nặng! Xoẹt --- xoẹt --- trả lời sai cũng sẽ bị phạt --- xoẹt --- xoẹt ---
Nhưng mà kẻ thù gặp nhau đỏ con mắt.
Thanh Trà nghe Mèo Hồ Đồ kể xong, liền bổ sung:
Tôi không phải người nhỏ nhen như vậy. Chỉ là thấy cái tên này xấu nên đặc biệt nên nhìn kĩ thôi.
Hai người biết tin, không bên nào chịu nhường bên nào.
Thanh Trà nói:
Tôi không nói về toàn thể cánh đàn ông, tôi đang nói một vị tác giả! Lòng mang quốc gia thiên hạ ở chỗ nào, tôi không thấy. Cái gọi không có nữ nhi tình trường là vì anh ta chỉ dùng nửa người dưới để suy nghĩ mà thôi.
Quản gia đi tới, nói:
Các vị, mời theo tôi lên lầu nghỉ ngơi.
Nghỉ ngơi?
Sự xuất hiện của Lục Hợp khiến cô có cảm giác an toàn hơn. Thế nhưng bây giờ mỗi người phải ở riêng phòng lại khiến cô bắt đầu cảm thấy bất an.
Giang Sơn Nhất Bút và Kẻ Nghiện Rượu lại không có vấn đề gì, nghe quản gia sắp xếp xong liền bước vào phòng.
C. Đèn pin cầm tay chiếu sáng hình thoi.
Lâm Âm cứng đờ khóe miệng, đây là trò quỷ gì vậy? Cái này được đẩy vào từ khe cửa sao?
Một Đỉnh Mười nổi giận:
Có vài tác giả mang cái danh viết văn cổ nhưng chỉ biết viết hận thù giết tới giết lui, đem tư tưởng đàn bà đổ hết vào trong tác phẩm.
Hai người đều có lí lẽ của chính mình, cãi nhau rất lâu, cuối cùng ban biên tập phải đứng ra hòa giải.
Đại khái là thế này, đại thần đứng đầu hai giới nam và nữ của 6một trang web vốn chỉ là quen biết qua loa, nước sông không phạm nước giếng. Đối tượng độc giả của hai người cũng không 5giống nhau, về mặt lợi ích không có bất cứ một xung đột nào, lại càng không có vấn đề về chuyện sao chép nội dung.
Tất cả chỉ vẻn vẹn vì một câu nói.
Lâm Âm lắc đầu, bày ra vẻ mặt hiếu kỳ, tỏ vẻ mình r3ất hứng thú muốn biết.
Mèo Hồ Đồ khá thẳng thắn:
Chậc chậc, nếu nói ai là người nổi tiếng nhất trong trang web 9thì chính là chị Thanh Trà và anh Một Đỉnh Mười.
Lâm Âm nhìn về phía Lục Hợp, thấy anh hướng về phía mình khẽ lắc đầu.
Thế nhưng những người khác không có phản ứng phản kháng nào, tất cả đều đứng lên chuẩn bị theo quản gia lên lầu.
Mèo Hồ Đồ ôm cánh tay Thanh Trà, hỏi quản gia:
Hai người ngủ một phòng được không?
Quản gia dẫn mọi người đi lên, nói:
Không được.
Giọng của Mèo Hồ Đồ không nhỏ, Lâm Âm nghe được thì chắc chắn quản gia cũng nghe thấy. Thế nhưng cô không thấy quản gia có phản ứng gì, hoàn toàn không lấy được chút thông tin gì có ích.
Sau đó, cô thấy Lục Hợp được sắp xếp ở trong căn phòng đối diện phòng của mình thì mới an tâm đi vào căn phòng đã được sắp xếp sẵn.
Cô vô thức cúi đầu xuống, phát hiện dưới bàn chân mình đang giẫm lên một tờ giấy trắng, trên tờ giấy đó có ghi:
Xin mời chọn ra câu trả lời chính xác nhất về nguyên lí chiếu sáng của đèn pin.
Trong căn phòng đột nhiên vang lên tiếng chuông điện thoại, to và cực kì chói tai.
Lâm Âm chạy tới nghe máy:
Alo, xin chào, xin hỏi là ai thế?
Chẳng lẽ Mèo Hồ Đồ tới tìm cô chơi?
Cô đi tới trước của, nắm lấy tay nắm của cánh cửa rồi nhấn xuống.
Nhưng ba đáp án được cho lại đều rất kỳ lạ, sao có thể chiếu ra được những hình thù đó.
Cô lại nhìn con số C1026 trên sổ ghi chép, cảm thấy mấy con số này chắc chắn có một ý nghĩa nào đó.
Không hề di chuyển.
Lâm Âm nghi ngờ nhìn lại cánh cửa. Rõ ràng đây là một cánh cửa rất bình thường, lúc cô bước vào không hề khóa cửa, nhưng giờ lại không mở ra được.
Lâm Âm kéo rèm lại, ngồi xuống giường, cô thấy trên tủ đầu giường có một máy điện thoại quay số kiểu xưa và một quyển sổ ghi chép cùng một cây bút chì, cô tò mò cầm sổ ghi chép lên thì thấy trên đó viết - C1026.
Cô dùng một đầu khác của bút chì để tẩy nhưng những con số này không thể tẩy được.
A. Đèn pin cầm tay chiếu sáng theo hình chữ xuyên.
B. Đèn pin cầm tay chiếu sáng hình số tám.
Điện thoại tắt máy.
Lâm Âm ngồi trên giường, hít một hơi thật sâu.
Căn phòng này có cách bố trí giống như phòng khách sạn, một giường lớn, hai tủ đầu giường và một tủ quần áo âm tường.
Đèn ngủ tỏa ra ánh sáng vàng, không biết có phải do ảnh hưởng của giấc mộng hay không mà cô luôn cảm thấy mọi thứ rất xưa cổ.
Lâm Âm với Mèo Hồ Đồ liếc mắt nhìn nhau rồi cùng nở nụ cười.
Trò chuyện với nhau hồi lâu cộng thêm bầu không khí ấm áp ở nơi này khiến tất cả đều quên đi sự bối rối lúc mới tới đây.
Lâm Âm nhìn xung quanh một lượt, sau đó đổi dép đi tới bên cửa sổ, kéo rèm lên.
Bên ngoài chỉ có một màu đen kịt, loáng thoáng trông thấy cành cây đong đưa vì gió thổi qua.
Đó là vào một ngày trời xanh mây trắng nắng vàng, trong một buổi lễ quan trọng Một Đỉnh Mười có lời phát biểu cho lời dẫn truyện nào đó, nói rằng:
Lòng đàn ông là quốc gia thiên hạ, lòng phụ nữ chỉ có yêu hận tình trường.
Vốn dĩ chỉ là một câu không có ý định ám chỉ ai, nhưng trùng hợp ở thời điểm đó Thanh Trà đang viết một bộ truyện yêu hận tình thù đầy mãnh liệt. Ngay lập tức bị người hâm mộ mang câu nói của Một Đỉnh Mười tới công kích.
Tút tút tút tút tút...
Dãy số này không có tín hiệu, Lâm Âm nghĩ ngợi rồi lại ấn tiếp lần nữa, số 025.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.