• 222

Chương 106: Lòng nghĩa hiệp


Người bạn vừa định kéo hắn ta lại, nhưng nắm tay và lòng bàn tay của hắn ta đã đập vào nhau phát ra một tiếng
bộp
, hành một lễ của người trong gian8g hồ với Triệu Tiểu Dã:
Ông nội.


Triệu Tiểu Dã: ??? Đây là chiến lược đặc biệt gì vậy?!

Hứa Dật Trình, Bạch Niệm Niệm, Cá muối tro3ng xe: ...

Rầm
! Có một người từ trên thân cây to đang bốc khói ngã xuống, cả người đang run rẩy, giống như là đang nén cười vậy. Không, có9 lẽ là cậu ta đang cười nhưng là đang cười trong kênh tổ đội của bọn họ cho nên mấy người Bạch Niệm Niệm không có nghe được tiếng cười của cậu ta. <6br>

Lúc nãy là cậu ta ném phi đao đúng không!
Bạch Niệm Niệm vừa định bước tới, đã bị Hứa Dật Trình giữ lại, lắc đầu với cô một cái. Ánh mắt Bạ5ch Niệm Niệm mang theo nghi ngờ nhìn hắn, lại nghiêng đầu nhìn người chơi nam từ trên cây té xuống đó, đúng lúc thấy cậu ta vừa bò dậy đã lên tiếng chào hỏi với Hứa Dật Trình.

Anh biết cậu ta?
Hai mắt Bạch Niệm Niệm trợn tròn lên, không dám tin tưởng.
Hứa Dật Trình gật đầu:
Ừ, bạn tôi.

Cậu ta gãi đầu, ấp úng không nói ra lời.

Thì cướp sạch, đúng không?
Mi mắt thon dài của Hứa Dật Trình rũ xuống, gương mặt thản nhiên nhìn nam sinh thấp hơn mình một chút này,
Tiếc thay thường ngày cậu hay nói ‘Kẻ làm hiệp khách phải biết lo cho dân cho nước’, lòng hiệp nghĩa của các cậu là dùng để làm điều này sao?

Lúc hai người nói chuyện với nhau dùng âm lượng rất thấp, nhưng Bạch Niệm Niệm đứng bên cạnh vì khoảng cách gần cùng thính lực tốt cho nên gần như đều nghe thấy hết, liền trợn mắt há hốc mồm. Lúc này cô mới phát hiện ra, Hứa Dật Trình ngoài mặt thì chững chạc khiến cho rất nhiều người chơi nữ chỉ dám đứng nhìn từ xa chứ không dám đến gần, cũng có một mặt như vậy.
+ Thường không bị ảnh hưởng bởi xu thế xã hội, đôi khi yêu thích các nền văn hóa ngoại lai một cách thái quá.
+ Tin tưởng vào sức mạnh siêu nhiên, tự cho rằng mình có các năng lực ấy, hoang tưởng rằng mình có sức mạnh vĩ đại nào đó và tin rằng điều đó rất
ngầu
, song thực chất mọi người xung quanh sẽ cảm thấy thật thảm hại, không bình thường.
Bạch Niệm Niệm không biết gì mà lắc đầu, người chơi nam mới rớt từ trên cây xuống giơ hai ngón tay nắm lấy phi đao thẳng đứng trước mặt, nói với Triệu Tiểu Dã:
Chú em, à không, cô em, nói chuyện phải chú ý chút nha, ai là trung nhị bệnh hả, nam sinh nào mà không có lòng nghĩa hiệp chứ?


Chẳng, chẳng lẽ còn phải quỳ xuống?
Tiểu Mặc - Mặc gia cự tử do dự nói.
Triệu Tiểu Dã không còn kiên nhẫn nữa, nói:
Được rồi được rồi, tiểu gia ta không có thời gian chơi trò gia đình với các người, từ đâu tới thì trở về chỗ đó đi, đừng làm mất thời gian của bọn này.


Dạ, sư phụ!
Mặc gia cự tử lại hành lễ
bộp
một cái, sau đó bắt đầu xua đuổi bạn bè của mình,
Đi đi đi, đi mau, mai phục đợi nhóm người tiếp theo đi.

Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ kỹ thì mặc dù phần lớn thời gian hắn nói năng rất thận trọng, nhưng cho dù là đối mặt với người có tính cách hay thân phận gì thì hắn vẫn có thể nhanh chóng thiết lập quan hệ với đối phương được ngay. Kỹ năng này khiến cho Bạch Niệm Niệm thấy rất hâm mộ.

Quan trọng là...
Đối mặt với lời dạy dỗ của Hứa Dật Trình, Tầm Hoan rầu rĩ nói,
Quan trọng là đã nhận thẻ thức ăn... ừm cái gì nhỉ, đã chịu sự nhờ vả của người ta thì phải hết lòng thực hiện.

Vẻ mặt thất vọng của Hứa Dật Trình được bộc lộ ra cả lời nói, nhưng hắn chỉ gật gật đầu, rồi khẽ nói:
Tôi biết rồi, bây giờ cậu không giúp bang chủ các cậu xắt thức ăn nữa mà đổi nghề sang làm côn đồ.

Triệu Tiểu Dã lại sử dụng Hỏa nhãn kim tinh với cậu ta, chân mày khẽ nhướn lên:
Tầm...Tầm Hoan? Không nhìn ra, nơi này còn có một Tiểu Lý phi đao nữa này.

Tầm Hoan hừ một tiếng, khoanh tay nhìn lên trời, vừa định nói gì đó nhưng đã nghe thấy Triệu Tiểu Dã bổ sung thêm:
Nhưng mà độ chính xác lại thường thôi, làm toi mất cái tên như thế.


Cô!
Tầm Hoan trợn hai mắt lên,
Nếu cô làm được thì làm đi!

Triệu Tiểu Dã cũng bị bọn họ làm cho vui vẻ:
Này này, bạn học gọi là ‘Mặc gia cự tử’ () kia, tôi đã nói muốn nhận cậu sao? Sư phụ nhà ai mà rẻ hời như vậy chứ.

() Thái tử Yên Đan (Mặc gia cự tử) là nhân vật trong bộ phim hoạt hình nhiều tập
Tần Thời Minh Nguyệt
.
Họ Cơ, Yên thị, Tên Đan, là đứa con mà Yến vương yêu quý, là phụ thân của Cơ Như Thiên Lung (Cao Nguyệt), vốn là thái tử Yến quốc. Bởi vì kế hoạch hành thích Tần thất bại mà phải mang theo thê tử và con cái đi chạy trốn. Sau đó ở trên đường giả vờ bị Vệ Trang giết chết. Sau này chỉ lấy thân phận Mặc gia cự tử xuất hiện, rất thần bí khó lường.
Bạch Niệm Niệm hiểu ra rồi, có lẽ là vì có người
bạn
này của Hứa Dật Trình cho nên mới không xuất hiện nhiều
sơn tặc
hơn nữa, bọn họ cũng không đánh, chứ nếu không hôm nay cho dù có thể thoát thân một cách suôn sẻ thì cũng chậm trễ nhiều thời gian rồi.
Tiểu Mặc không làm theo chiến lược bình thường đã khiến cho Triệu Tiểu Dã phải sửng sốt một hồi mới nói nên lời:
Cút, tiểu gia ta đây không có đứa cháu trai bất hiếu như vậy.


Vậy hãy nhận tôi làm đồ đệ đi!
Tiểu Mặc liền
bộp
hành lễ lần nữa, nói với Triệu Tiểu Dã,
Sư phụ ở trên, để đồ nhi lạy một cái!

Tầm Hoan ấm ức nhìn chằm chằm gương mặt của Triệu Tiểu Dã, lúc đi tới bên cạnh Hứa Dật Trình mới đột ngột thay đổi sắc mặt, nụ cười xán lạn nở ra trên mặt, giống như là nhảy thẳng từ mùa đông sang mùa hè vậy.

Anh! Một đòn vừa rồi của em như thế nào, khiến anh giật mình rồi phải không!
Tầm Hoan cười đùa cợt nhả nói.
Gương mặt của Hứa Dật Trình vô cùng hờ hững:
Chẳng ra sao cả. Hai đứa học cái gì không học lại chạy tới nơi này cướp bóc? Không phải cậu vẫn luôn đang giúp bang chủ Thức ăn là trời...

Triệu Tiểu Dã lười nhác phất phất tay:
Vậy cũng không cần, tôi không có lòng nghĩa hiệp, tự cậu ném chơi đi.


Bạch Ngọc Kinh trên trời!
Phi đao trong tay Tầm Hoan vừa hướng về phía sau liền biến thành dao găm, nhìn điệu bộ kia là muốn đánh một trận với Triệu Tiểu Dã.

Tầm Hoan, thôi đi, dù sao đó cũng là sư phụ em mới nhận mà.
Tiểu Mặc vỗ lên bả vai Tầm Hoan.

Trời ơi anh! Không phải đã bảo anh đừng nói ra sao, sao anh còn nói nữa, em... em không phải xắt thức ăn cho anh ta, em là đang luyện, tay! Luyện tập độ chính xác cùng tốc độ!

Bạch Niệm Niệm chết lặng, Tầm Hoan vừa nghiêng đầu thấy vẻ mặt của cô liền biết chắc chắn là cô đã nghe thấy rồi. Cậu ta chau mày lại,
chậc
một tiếng, chỉ vào Bạch Niệm Niệm, uất ức nói với Hứa Dật Trình:
Anh nhìn xem, chị ấy đều nghe hết cả rồi!

Hứa Dật Trình nhíu mày đè tay cậu ta xuống.

Anh!
Tầm Hoan lớn tiếng cắt ngang lời nói của Hứa Dật Trình, con ngươi ướt át chuyển qua chuyển lại, khi đã chắc chắn không ai nghe thấy lời nói của Hứa Dật Trình thì mới nói khẽ,
Anh, xin anh đừng nói.


Vậy cậu nói cho tôi biết cậu đang làm cái gì,
Hứa Dật Trình vô cùng nghiêm túc,
Thức ăn là trời đã đá các cậu ra khỏi bang rồi hả?

Tầm Hoan nhét phi đao vào bên hông rồi nói:
Không có, mặc dù ngoài mặt bọn em không phải là người của Thức ăn là trời, nhưng đấy là vì khiến cho trong thông tin bọn em không hiện ra huy hiệu bang hội thôi. Mấy đứa bọn em đều là tổ hành động đặc biệt, nhiệm vụ hôm nay nhận được chính là canh chừng ở chỗ này, xem ai mang theo Bé cưng tham ăn tới giao nhiệm vụ, thì, ừm...

Triệu Tiểu Dã bày ra một vẻ mặt ê răng, nhìn nhìn Bạch Niệm Niệm cùng Hứa Dật Trình đang ở cách đó không xa, liền chuyển tới:
Mấy người trêu chọc đám trung nhị bệnh () này từ nơi nào vậy?

() Trung nhị bệnh (chuunibyou) là một từ lóng xuất phát từ Nhật Bản, chỉ chứng tâm lý thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì. Tại Việt Nam, Chunibyo còn được gọi là
hội chứng tuổi dậy thì
,
hội chứng tuổi teen
hay
hoang tưởng tuổi dậy thì
.
Đặc điểm:

Không không không, không có,
Bạch Niệm Niệm xua tay liên tục rồi lui về sau,
Tôi thật sự không nghe thấy lúc nãy anh ấy nói câu kia đâu.


Lần này tới phiên Tầm Hoan chết lặng, sau đó mới kịp có phản ứng, nói với Bạch Niệm Niệm:
Ý chị là chị không nghe anh ấy nói câu kia, nhưng nghe tôi nói...


Bạch Niệm Niệm thành thật gật gật đầu, Tầm Hoan cảm thấy
đau khổ
mà nhắm hai mắt lại, cổ họng nặn ra một tiếng
A
bị đè nén.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.