• 222

Chương 166: Thời gian tốt đẹp


Chín người chơi thêm một Bé cưng tham ăn hình người, ngồi một vòng quanh thảm ăn dã ngoại, mồm to ăn thịt, mồm to uống bia, c8huyện trò cười nói, quả thực là vui vẻ đến độ muốn bay lên.


Ngày mai đã là ngày đấu chung kết rồi, chúng ta hãy cùn3g nâng ly, chúc cho đầu bếp Không quên tình đầu chiến thắng trở về!
Tiểu tham ăn tham ăn giơ cao cốc bia, lớn tiếng hô to. 9Mười cốc thủy tinh chạm vào nhau, phát ra một chuỗi âm thanh lanh lảnh êm tai nối tiếp nhau. Giọt bia bắn lên dưới ánh mặt t6rời phát ra ánh sáng rực rỡ, còn xinh đẹp hơn đá quý là một loại quý giá nhất trong cả Thiên đường sành ăn.
Nếu như muốn có một bang hội lớn náo nhiệt, thì vào lúc Triệu Tiểu Dã cùng Vu Văn Tu mời cô thì cô đã đồng ý ngay rồi.
Điều Bạch Niệm Niệm mong muốn, chỉ là một đoàn đội nhỏ ấm áp vui sướng như hôm nay mà thôi. Có lẽ số người không nhiều, có lẽ cũng không phải là đại thần gì đó, có lẽ cũng không có nguồn tài nguyên gì đó, càng chưa nói tới sức cạnh tranh gì đó, nhưng giữa các thành viên trong bang hội đều quen thuộc lẫn nhau. Lúc rảnh rỗi tụ chung một chỗ ăn ăn uống uống, chơi đùa một chút. Còn lúc không có thời gian thì trò chuyện cả ngày trên kênh bang hội. Lúc nào cần thì mọi người cùng nhau đi giúp đỡ...
Không tính Bé cưng tham ăn thì bọn họ chỉ có chín người chơi, mà Triệu Tiểu Dã cùng Tầm Hoan còn là người có tổ chức rồi, mà cô bé Giữ lòng như ngọc kia thì vừa quen biết với bọn họ thôi, cũng chưa chắc sẽ vào nhóm.

Cái này có gì đâu,
Tầm Hoan nói,
Cái khác tôi không dám nói, nhưng chỉ cần Không quên tình đầu vung cánh tay hô lên, Thức ăn là trời cũng đã có một phần ba người rời bang tới giúp đỡ anh ấy rồi!

Bạch Niệm Niệm cũng cho là đúng:
Ừm, vậy chúng ta cứ từ từ mà suy nghĩ vậy, chờ gom đủ số người rồi thì chúng ta lại dựng bang hội. Có lẽ bây giờ phải suy nghĩ tới giải đấu ngày mai thôi.

Hứa Dật Trình xem thời gian, mở lò nướng, lấy năm quả táo nướng kia ra. Cả quả táo đều biến thành màu sắc hơi vàng, tỏa ra mùi hơi chua chua, làm cho trong miệng người ta phải chảy ra nước chua. Cái nắp bị bơ cùng đường cát trắng che lấp biến thành màu của nước caramel, vừa nhìn là thấy có vẻ ăn rất ngon rồi.

Chúng ta... Chúng ta xây một cái bang hội nhé?

Tiếng nói của Bạch Niệm Niệm ở giữa tiếng cười của mọi người không hề bắt tai, tựa như không có ai chú ý tới chuyện này vậy. Nhưng chẳng mấy chốc, yên tĩnh lại lặp lại thêm lần nữa.
Phải làm gì, mới có thể cất giữ thời khắc này?
Mọi người cười đùa ầm ĩ một lúc, bỗng nhiên không hẹn mà cùng yên tĩnh trong một giây đồng hồ, tiếp đó liền thay nhau bật cười. Lúc Bạch Niệm Niệm lên cấp hai sẽ thường xuyên có tình huống như vậy. Phía trên những tạp chí thanh xuân có nói, sự yên tĩnh trong nháy mắt đó, là trên đỉnh đầu có thiên sứ đi ngang qua.

Cậu nói gì?
Trên mặt Triệu Tiểu Dã còn nở nụ cười mới vừa rồi.
Bạch Niệm Niệm lặp lại lời nói vừa rồi của mình thêm lần nữa:
Tớ nói... Chúng ta có nên tự mình xây một cái bang hội hay không?


Ưm...
Tiểu tham ăn tham ăn có một ngụm bia chuyển động một vòng trong miệng, dường như đang suy xét tính khả thi của chuyện này.
Triệu Tiểu Dã khoác một tay lên bả vai Bạch Niệm Niệm, một cái tay khác thì giơ cốc bia lên tính cho cô nghe:
Ừm, Niệm Niệm, cậu nhìn nè, muốn thành lập một bang hội, đầu tiên phải có mười người chơi, cậu xem chúng ta này... Một, hai, ba, bốn...


Cố lên!5
Bọn họ lớn tiếng đưa lời chúc phúc của mình ra - cho dù Giữ lòng như ngọc không có lên tiếng, nhưng gương mặt nhỏ nhắn đỏ lên cùng nước mắt vẫn luôn rơi xuống của cô bé đã nói cho mọi người biết rằng, cô bé thật sự rất, rất là vui vẻ.
Ngay cả Bạch Niệm Niệm cũng có cảm giác rất muốn khóc, nhưng rõ ràng đây là một bầu không khí vui sướng mà. Cô cũng không phải là đau lòng khổ sở, mà là rất rất vui vẻ, cảm thấy vào giờ phút này rất hạnh phúc, hạnh phúc tưởng chừng không chịu nổi. Cả trái tim đều bị hạnh phúc lấp đầy, chỉ có khóc lên một trận vui vẻ, mới có thể đổi sang một không gian mới để cất giữ hạnh phúc.
Bạch Niệm Niệm lập tức lộ ra một nụ cười, quả nhiên là anh ấy cũng nghĩ giống như mình.

Đừng gấp, chúng ta có thể từ từ mời bạn tới gia nhập,
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà nói,
Vả lại, còn có một chuyện rất quan trọng nữa, chính là tên của bang hội. Chuyện này cũng phải suy nghĩ cho kỹ đúng không?

Cho dù mọi người đều có nhiệm vụ bản thân phải làm, nhưng chỉ cần ở cùng trong một bang hội, vậy thì tiếng cười nói đều sẽ tồn tại mỗi ngày nhỉ.

Em, em muốn gia nhập!
Cá muối là người đầu tiên giơ tay tán thành.
Vừa nghĩ như vậy, thật ra thì cũng chẳng có gì khác với bây giờ, chỉ là trong thông tin cá nhân có nhiều thêm một cái
bang hội
, trên đỉnh đầu có nhiều thêm một cái
chức vụ
mà thôi.
Hứa Dật Trình cúi đầu suy nghĩ trong chốc lát, rồi nói:
Tôi cho rằng, không cần thiết phải cho quá nhiều người vào.

Lúc này không giống ngày xưa, tình hình hiện tại của Thức ăn là trời không hay cho lắm. Lúc trước, đòn tấn công mà Vu Văn Tu cho bọn họ khiến bọn họ gần như đã thiệt hại đi một nửa đội ngũ, nếu như lại chia một phần ba tới thì có lẽ sẽ sụp đổ, từ một bang hội được nhiều người quan tâm biến thành như người thường.
Bạch Niệm Niệm căng thẳng nhìn Hứa Dật Trình. Mặc dù biện pháp mà Tầm Hoan nói là một ý hay, chỉ cần Hứa Dật Trình ra mặt thành lập bang hội, thì đến lúc đó không chỉ bang hội Thức ăn là trời, mà có thể rất nhiều thành viên của ngay cả Ngự trù phường cùng Lương thiện đường cũng sẽ vì danh tiếng của hắn mà gia nhập. Nhưng mà, đó cũng không phải là điều mà Bạch Niệm Niệm mong muốn.
Mười
người
, năm quả táo, dựa theo thứ tự ngồi, cứ hai người sẽ cùng ăn một quả. Tiểu tham ăn tham ăn vì đang nướng thịt dê, chỗ ngồi ở bên ngoài cùng, người cách anh ta gần nhất là Giữ lòng như ngọc. Bên cạnh Giữ lòng như ngọc là Bé cưng tham ăn hình người. Lại về sau nữa theo thứ tự là Cá muối, Tiểu Nghệ cuồng bạc hà, Meo thật to thật to, Hứa Dật Trình, Bạch Niệm Niệm, Triệu Tiểu Dã, Tầm Hoan, cứ như vậy mà ngồi thành một vòng tròn.

Hứa Dật Trình bắt đầu chia từ phía tay trái của mình, chính hắn cùng Bạch Niệm Niệm ăn một quả; hai người Meo thật to thật to cùng Tiểu Nghệ cuồng bạc hà ăn một quả; Cá muối cùng Bé cưng tham ăn ăn một quả. Giữ lòng như ngọc cùng Tiểu tham ăn tham ăn ăn một quả; còn dư lại một quả táo, dĩ nhiên là Triệu Tiểu Dã cùng Tầm Hoan ăn chung.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.