Chương 168: Bắt đầu thi đấu
-
Nhà Cung Cấp Cẩu Lương
- Tg: A Họa
- 1383 chữ
- 2022-02-04 07:46:24
Mèo hoa nhỏ
ôm con mèo trắng của Bạch Niệm Niệm, mắt to chớp chớp nhìn Bạch Niệm Niệm, khiến Bạch Niệm Niệm nghĩ đến một chuyện: Đừng nói tiếng8 mèo kêu ban nãy là do cô ấy phát ra nhé.
Cho hỏi, cậu có chuyện gì không?
Bạch Niệm Niệm chủ động hỏi.
Mỗi tuyển thủ dự thi đều có vị trí riêng, theo Tiểu ma đói cao giọng tuyên bố bắt đầu thi đấu, đồng hồ cát lớn màu vàng xuất hiện ở phía trên sàn thi đấu. Từ trên trời, tám quầy bếp với vẻ bề ngoài khác nhau từ từ buông xuống, rơi xuống trước mặt chủ nhân của bọn chúng một cách chỉnh tề. Âm thanh này tựa như một cái trống lớn, trấn áp khiến cho trên khán đài lặng ngắt như tờ.
Bạch Niệm Niệm hít thở thật sâu, đôi mắt không hề chớp nhìn bóng lưng Hứa Dật Trình cùng quầy bếp quen thuộc trước mặt hắn. Vì giải thi đấu Thần bếp
Cúp Quốc yến
lần này theo đuổi món ăn có hiệu quả hoàn mỹ nhất, nên cho phép các người chơi dự thi sử dụng hết thảy dụng cụ làm bếp, nguyên liệu nấu ăn cùng tất cả gia vị do mỗi người chuẩn bị, miễn là phù hợp với quy định.
Bạch Niệm Niệm sợ hết hồn:
Sao vậy sao vậy, có nguyên liệu nấu ăn gì quên đưa cho anh ấy sao?
...
Triệu Tiểu Dã lườm cô. Trước khi vào sân, Bạch Niệm Niệm đã thông qua chim cút nướng để gửi một đống đồ cho Hứa Dật Trình, trong đó bao gồm cả một bộ đồ ăn bằng bạc mà Triệu Tiểu Dã tự tay chế tạo ra, cấp bậc vô cùng sang trọng. Vậy mà Bạch Niệm Niệm vẫn luôn không yên tâm, cứ muốn gửi thêm cho hắn chút đồ, lải nhải mãi không xong.
Trận tỏ tình lần trước, người đứng xem cùng sự nhốn nháo cũng không ít hơn hôm nay, mà nam sinh đều rất sĩ diện, Bạch Niệm Niệm cho rằng Vu Văn Tu sẽ không muốn xảy ra tình trạng xấu mặt lần hai đâu.
Cô cùng Triệu Tiểu Dã châu đầu ghé tai thì thầm, cho nên không hề phát hiện ánh mắt mà Vu Văn Tu nhìn cô có bao nhiêu quyến luyến.
Vậy mà anh ấy vào tới trận chung kết rồi? Ăn gian hả?
Tràn ngập gương mặt Triệu Tiểu Dã đều là không dám tin tưởng,
Tớ không tin anh ấy có thể làm ra được thứ gì ngon đâu, chắc chắn là dùng trang bị tăng điểm rồi.
Bạch Niệm Niệm lại cảm thấy cô ấy nói rất có lý.
Vậy coi như là đầu bếp nhà các cậu bị treo rồi,
Triệu Tiểu Dã lại nói tiếp,
Anh ta có mấy mục được tăng điểm? Ba cái? Bốn cái?
Bốn cái.
Bạch Niệm Niệm nói.
Lòng dạ của Bạch Niệm Niệm hoàn toàn không đặt trên người con mèo trắng này, lại nói tiếp độ trung thành của nó cùng Hỏa Kỳ Lân vẫn luôn giữ ở 80%, cho nên cô không hề lo lắng mà đồng ý ngay.
Sau khi giới thiệu giám khảo xong, Tiểu ma đói lại nói rất nhiều câu chuyện thú vị liên quan tới Quốc yến của Trung Quốc, cuối cùng tuyên đọc phần thưởng của giải đấu lần này, còn nói sau khi giải đấu kết thúc sẽ có phần rút thăm, người xem may mắn được rút trúng sẽ có thể nhận được phần thưởng vật thật cùng phần thưởng hư cấu giống như hạng nhất vậy.
Đầu tiên,
Mèo hoa nhỏ3
lắc lắc đầu, rồi lại gật đầu lia lịa, thoắt cái đã bày ra một nụ cười vô cùng đáng yêu. Đôi mắt to kia híp lại thành hai sợi chỉ cong cong, cá9i miệng hồng hồng chu chu cũng cong lại thành hình dáng
ω
, cả người giống như là Bánh Raindrop bản phóng to vậy.
Xin chào, tớ gọi là 6‘Mèo hoa đội mũ trùm đầu’, meo...
Tiếng nói của người chơi nữ cũng mềm mại đáng yêu như cái tên của cô ấy vậy, còn có một chút khàn khàn không 5thể hình dung ra được, tựa như một cái lưỡi câu nho nhỏ câu lấy lỗ tai người ta khiến nó ngứa ngáy.
Haiz, Niệm Niệm, cậu nói thử xem, Vu Văn Tu có thể thừa dịp hôm nay tỏ tình lần nữa hay không?
Triệu Tiểu Dã đầy mặt đều là muốn xem náo nhiệt, vẻ mặt thì không chê lớn chuyện.
Bạch Niệm Niệm lắc đầu:
Tớ cho rằng sẽ không đâu, anh ấy không phải là người như vậy.
Triệu Tiểu Dã nói:
Nửa năm trước, lúc chúng ta tham gia kỳ thi tuyển sinh, ba mẹ tớ cũng có trạng thái này nè.
Bạch Niệm Niệm:
...
Lần này, Hứa Dật Trình là số năm. Hắn cùng bảy người dự thi khác cúi người chào các giám khảo, lại cố ý vẫy vẫy tay về phía khán đài bên phía Bạch Niệm Niệm, còn cười với cô nữa.
Bạch Niệm Niệm cũng không để ý tới thẹn thùng, liền đứng dậy cùng các khán giả đang có mặt mà reo hò, gào thét lên trên sàn thi đấu để cổ vũ cho bọn họ, giống như là một fan cuồng xem concert của thần tượng mình vậy.
Niệm Niệm à, cậu có thấy trạng thái bây giờ của cậu quen lắm hay không?
Triệu Tiểu Dã nói.
Bạch Niệm Niệm vô cùng hoang mang:
Gì? Trạng thái gì của tớ?
Không phải chỉ là hơi căng thẳng chút thôi sao.
Quầy bếp của Hứa Dật Trình tự mang thuộc tính thời gian, còn hai món dụng cụ làm bếp khác có mang thuộc tính, cộng thêm chiếc khăn choàng trong bộ đồ đầu bếp mà hôm nay hắn mặc, có tên là
Không quên
cũng tự mang thuộc tính, những thứ này tựa như là cho Bạch Niệm Niệm uống một viên thuốc an thần vậy. Nhưng mà dù là vậy thì cô vẫn thấy rất hồi hộp, bàn tay nắm lấy Triệu Tiểu Dã cũng đang khẽ run lên.
Triệu Tiểu Dã không giống như Bạch Niệm Niệm trong mắt chỉ có một người, cô ấy nhìn hết lượt các quầy bếp của tám người chơi trước, khi nhìn đến người nào đó, chân mày nhíu lại,
Í
một tiếng.
Bạch Niệm Niệm sờ sờ lỗ tai, lại nhìn con mèo trắng không biết gì cả trong ngực cô ấy - nó đang dùng móng vuốt túm lấy hai sợi tóc vàng kia của cô ấy - hỏi lần nữa:
Xin chào, cậu có chuyện gì sao?
Mèo hoa đội mũ trùm đầu nói:
Tớ có thể ôm nó ngồi ở chỗ này xem thi đấu không? Sẽ không quấy rầy mèo của cậu đâu.
Mẹ kiếp, Vu Văn Tu!
Triệu Tiểu Dã túm lấy cổ tay của Bạch Niệm Niệm.
Bạch Niệm Niệm sửng sốt một chút. Lúc này mới phát hiện, người chơi dự thi tóc dài bay phấp phới, áo trắng như tuyết ở phía cuối cùng của đội ngũ, chính là Vu Văn Tu hai tuần lễ chưa gặp mặt. Cô còn tưởng rằng Vu Văn Tu đã bỏ trò chơi luôn rồi chứ, nhưng lại không ngờ là anh ta sẽ xuất hiện tại chỗ này, xuất hiện tại lúc này, giờ phút này.
Nói cách khác, khán giả may mắn đó trừ không thể cùng quán quân giải đấu đi nước ngoài tham quan quán ăn Michelin ra, thì sẽ nhận được một hòm rượu dùng trong quốc yến, một thùng trái cây quốc yến, một bộ chén dĩa quốc yến, thẻ thức ăn của Thiên đường sành ăn, tiền vàng, còn có một phần thưởng bí mật nữa.
Thoắt cái, bầu không khí trong sân thi đấu liền đạt tới cao trào. Nếu giải đấu không bắt đầu thì e rằng sẽ xảy ra bạo động mất. Tiểu ma đói nhìn thời gian, cuối cùng cũng mời tám người dự thi trong giải đấu lần này bước ra ngoài.
Cô khóc cười không xong mà nghĩ, đúng là có hơi giống ha.
Ban nãy cậu ‘Í’ cái gì vậy.
Bạch Niệm Niệm hỏi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.