• 222

Chương 192: Tiểu dã nương nương



Ngủ một giấc mà cũng không yên nữa.
Triệu Tiểu Dã nhịn cười, cầm lấy điện thoại của Bạch Niệm Niệm, quay một đoạn video cho cô rồi đăng 8lên QQ của bản thân.

Bạch Niệm Niệm không biết gì cả vẫn còn tiếp tục gặp
ác mộng
đó.

Không quên tình đầu: [Dân mới run lẩy bẩy.GIF]

Một cục tròn tròn đứng trong góc tường, mở to đôi mắt hoảng sợ mà run lẩy bẩy, vừa ngốc nghếch dễ thương vừa buồn cười, dáng vẻ còn hơi giống Bánh Raindrop nữa. Bạch Niệm Niệm trong mơ đã bị gói nhãn dán của hắn chọc phụt cười thành tiếng, bị Triệu Tiểu Dã trừng mắt, cô vội thu nụ cười lại, lần nữa trở nên sầu lo.

Sau đó thì sao?


Không nên tặng cho... Vu Văn Tu.
Vu Văn Tu trong mộng lại là con trai của Thừa tướng, còn là hình tượng quần áo màu trắng lay động theo gió trong trò chơi, kiểu tóc cùng quần áo chẳng giống người nhà Thanh tẹo nào - giấc mộng này đúng là rối loạn thật.

Nhớ mãi không quên: Đầu bếp, em muốn nói một chuyện với anh...

Cuối cùng thì Triệu Tiểu Dã trong mộng đó đã nuốt miếng pizza xuống, uống một ngụm đồ uống, lại lặp lại lời kịch ban nãy thêm lần nữa:
Cậu tự kiểm điểm xong chưa, chuyện này cậu sai ở chỗ nào.

Khi đã nói những lời này ra, Bạch Niệm Niệm càng nghĩ càng thấy đúng là như vậy. Cho dù là giải thích thế nào thì điều kiện tiên quyết là không thể gạt người. Mặc dù, cô suy xét chuyện không được toàn diện, có đôi khi còn hơi ngốc lại hơi kích động nữa, nhưng
không thể gạt người
vẫn là ranh giới cơ bản nhất để làm người – tất nhiên không tính kiểu đùa giỡn trong ngày Cá tháng tư.
Cho dù là trong mộng thì cô cũng vẫn giữ vững những điều này.

Đừng quậy, Tiểu Dã,
Bạch Niệm Niệm lách tới bên chỗ Triệu Tiểu Dã lấy điện thoại lại,
Tớ đang chờ anh ấy trả lời tin nhắn của tớ mà.


Anh ấy? Ai? À, cậu nói với anh ta rồi? Nhanh vậy?
Triệu Tiểu Dã ngạc nhiên rút điện thoại di động của Bạch Niệm Niệm ra, nhưng Hứa Dật Trình vẫn chưa trả lời tin nhắn cho Bạch Niệm Niệm.
Có thể nói là cách thức tìm đường chết đã lên tới một tầm cao mới rồi.

Hay là tớ tớ tớ rời6 rời rời nhóm...
Dường như Bạch Niệm Niệm trong mộng đã bị Thỏ Alice bám vào người, run rẩy mở khóa màn hình, nhưng cũng không có rời nh5óm, mà là lén lút quan sát từng hành động cử chỉ của Hứa Dật Trình trong nhóm.
Bạch Niệm Niệm trong mộng vừa chờ đợi tin nhắn trả lời của Hứa Dật Trình, lại bỗng dưng bị Triệu Tiểu Dã buộc tự kiểm điểm, lập tức cảm thấy đầu óc không đủ dùng:
Cậu chờ tớ trở lại rồi viết bản kiểm điểm sau nha, bây giờ tớ...


Đừng đợi trở lại,
Triệu Tiểu Dã nhíu mày lại, rút điện thoại của Bạch Niệm Niệm đặt dưới mông mình, rồi nói,
Bây giờ làm một ‘bản kiểm điểm’ bằng miệng liền đi.


Cậu rõ là... Bảo tớ nói cậu sao đây!
Triệu Tiểu Dã vươn một ngón tay ra chọt chọt đầu Bạch Niệm Niệm.
Trước mặt Bạch Niệm Niệm chợt lóe lên, cảnh tượng bỗng nhiên lại thay đổi. Triệu Tiểu Dã biến thành Hoàng ngạch nương () trong phim cổ trang, Bạch Niệm Niệm trở thành một cô cách cách không nghe lời. Hai người cũng không ở phòng ăn, mà là bên trong thâm cung, hình như còn có máy quay phim, có lẽ là đang quay phim truyền hình.
Quyển trục cả thế giới chỉ có hai3 người là cô và Hứa Dật Trình có, lại bị cô mang đi tặng cho người khác rồi.
Tặng thì tặng đi, quan trọng là, người đó còn là tìn9h địch của Hứa Dật Trình nữa.
Suy luận trong mơ của cô cũng rất là vững chắc.

Anh ấy sẽ không... tức giận rồi chứ...
Bạch Niệm Niệm bứt rứt nói.
() Hoàng ngạch nương: Thời nhà Thanh, con của Hoàng đế gọi Hoàng hậu tức Đích mẫu là Hoàng ngạch nương, còn sinh mẫu chỉ được gọi Ngạch nương.
Triệu
Hoàng ngạch nương
Tiểu Dã bưng một tách trà, nhíu mày lại:
Không cần nói lời thừa thãi, trong lòng Nhị hoàng tử chắc chắn đã hiểu rõ. Cũng đâu phải là đứa trẻ hai ba tuổi đâu, có thể không nhìn thấy chuyện đồn đãi đó sao? Cho dù hai ngày nay hắn bận rộn không xem thì thằng nhóc Tầm Hoan không bớt lo đó đã tìm con trước tiên thì khó mà đảm bảo sẽ không đi tìm hắn nói huyên thuyên.

Bạch Niệm Niệm suy nghĩ một lúc, nếu để Hứa Dật Trình nghe được chuyện này từ miệng của người khác thì còn không bằng là giải thích thẳng cho anh ấy, như vậy anh ấy đỡ phải suy nghĩ nhiều.
Vì vậy, cô mở avatar của Hứa Dật Trình ra, gửi tin nhắn riêng cho hắn.
Triệu Tiểu Dã trong mơ cắn một miếng pizza lớn - mới vừa rồi còn đang trong tiệm thịt nướng, vào lúc này đã biến thành cửa hàng pizza rồi, giấc mộng chính là tùy tiện như vậy đó - quai hàm cô ấy phồng giống như con chuột hamster, trong chốc lát không thể phát biểu được ý kiến. Bạch Niệm Niệm chỉ có thể đoán được dường như cô ấy không được hài lòng với cách làm này lắm từ trong đôi mắt to trắng dã của cô ấy.

Vậy tớ cũng không còn cách nào khác rồi, dù sao thì tớ cũng không thể lừa gạt anh ấy đúng không?


Lạ vậy,
Cũng không biết là Bạch Niệm Niệm đang tự nói với bản thân hay là đang nói với Triệu Tiểu Dã nữa,
Lúc trước, anh ấy trả lời tin nhắn nhanh lắm mà.

Vả lại, ban nãy anh ấy vẫn còn đang trò chuyện trong group, mới một lúc như vậy đã không thấy nữa rồi?
Hứa Dật Trình vừa vào nhóm, đương nhiên là nhận được sự chào đón chưa từng có, mọi người lại bắt đầu một vòng spam
đăng ảnh
mới, một chuỗi biểu cảm ngón tay từ phía trên xếp thành hàng mà nhảy xuống.
Có thể nói là giấc mơ này được miêu tả rất thật.
Bạch
choáng váng
Niệm Niệm cách cách vừa
diễn
nghe nhân vật dạy dỗ, vừa tự nói thầm: Sao anh ấy đã biến thành Nhị hoàng tử rồi, vậy không phải sẽ biến thành anh trai của mình rồi sao, không phải bọn mình sẽ không thể ở bên nhau sao?

Niệm con à, lúc trước con đâu có ngốc như vậy, sao lên nửa năm đại học đã trở nên đần độn như này rồi, là do phong thủy của phòng ngủ tụi con không được tốt sao?
Tiểu Dã nương nương gật gù đắc ý nói đoạn lời kịch này xong, liền kéo mạnh hai má của Bạch Niệm Niệm ra hai bên, khiến nước mắt Bạch Niệm Niệm sắp rơi xuống tới nơi, lại nghe thấy Triệu Tiểu Dã bổ sung thêm một câu,
Có phải con theo bạn cùng phòng uống Aojiru nhiều quá cho nên mới khiến cho đầu óc cũng biến thành nước luôn rồi không?

… Chẳng hề cảm thấy giữa pizza, cánh gà cùng hoàng cung có chỗ nào sai sai.

Nhi thần biết sai rồi, không nên tặng quyển trục cho người ta.
Niệm Niệm cách cách khóc thút thít mà nói.
Người trong nhóm đều tập trung trêu chọc đầu bếp, tạm thời không ai nhắc tới chuyện Bạch Niệm Niệm đã bán quyển trục vào phó bản cho người khác rồi. Hai tay Bạch Niệm Niệm siết chặt thành nắm đấm, đặt ở hai bên huyệt thái dương đập bùm bùm, giống như nếu làm thế thì đầu óc có thể hoạt động, nghĩ được một biện pháp tốt vậy.

Tớ cho rằng, hình như chỉ còn cách ăn ngay nói thật thôi.
Cô ngẩng đầu lên nhìn Triệu Tiểu Dã rồi nói,
Chắc là anh ấy... sẽ không tức giận lắm đâu ha...

Trong khuôn miệng biến dạng của Niệm Niệm cách cách vô cùng oan ức mà nặn ra một câu:
On biết òi, on sai òi...


Vậy con nói thử xem con sai ở chỗ nào! Nếu không nói thì từ nay về sau không cho ăn pizza nữa!
Tiểu Dã nương nương kéo cái đĩa pizza cùng cánh gà tới bên cạnh mình, đôi mắt ngấn nước của Niệm Niệm cách cách mở trừng trừng nhìn đồ ăn ngon dần rời xa mình.

Còn gì nữa không?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.