Chương 200: Anh trai cây lúa
-
Nhà Cung Cấp Cẩu Lương
- Tg: A Họa
- 1371 chữ
- 2022-02-04 07:46:50
Bạch Niệm Niệm:
...
Chị dâu của anh trai cây lúa rất muốn xuyên về một phút trước, để giấu câu khen ngợi đó vào8 trong bụng.
Tại sao phải có chu kỳ thu hoạch, nếu gạo chín quá thì sẽ thế nào? Chẳng lẽ nó còn ‘úa tàn’ nữa sa3o, nó đâu phải là hoa, cũng đâu phải là trái cây đâu. Cho dù già rồi, gạo không phải cũng là gạo sao? Cũng không phải là9 không ăn được, có gì khác nhau chứ.
Tiểu mờ mịt bô lô ba la nói một đống.
Chốc nữa chúng ta chừa chút hạt lúa lại làm giống đi,
Meo thật to thật to nói với Tiểu Nghệ cuồng bạc hà,
Ngộ nhỡ lúc sau nấu cơm không đủ thì lại trồng thêm vụ nữa.
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà gật đầu:
Được, tôi cũng vừa định nói vậy. Loại gạo này có lẽ chỉ trong phó bản mới có, chừa lại hạt giống còn có thể mang ra ngoài trồng nữa.
Í, ý kiến này hay đó!
Tiểu tham ăn tham ăn vỗ tay,
Chỉ sợ nó sẽ giống như các trò chơi khác, vừa ra khỏi phó bản là đồ vật lấy được trong phó bản sẽ bị hệ thống thu hồi về mất.
Eo…
Mọi người cùng phát ra tiếng hít hà, trong đó tiếng của Tầm Hoan là lớn nhất.
Hứa Dật Trình cười ngượng ngùng, một cái tay khác nắm lấy quần áo của Tầm Hoan kéo cậu ta tới gần, nhét một bộ chày cùng cối khác vào trong tay cậu ta:
Eo cái gì mà eo, làm việc đi.
Đừng mà anh!
Tầm Hoan nghiến răng nói,
Ban nãy em mài dao, eo cũng sắp gãy rồi này!
May mà, cối giã gạo cũng có dính một chút tới
dụng cụ làm bếp
, cho nên Hứa Dật Trình
chơi đùa
cả buổi cũng làm xong.
Thỏ nhỏ tới đây tới đây tới đây, công việc này thuộc về nhóc này!
Triệu Tiểu Dã cười ha ha ấn Thỏ Alice tới trước cối giã gạo.
Thỏ Alice chẳng hiểu gì, ôm cối giã gạo bằng đá còn to hơn cánh tay mình mà mắt to trừng mắt nhỏ với nó, vừa sững sờ nhìn Triệu Tiểu Dã:
Cái này cái này cái này phải dùng thế nào?
Tiểu tham ăn tham ăn gửi một cái icon [Sống không còn gì luyến tiếc] tới. Nó treo trên đỉnh đầu, một hồi lâu sau mới biến mất.
Cối đá giã gạo trong phòng bếp của Bắc Cực các cũng không dễ sử dụng lắm, nguyên nhân chủ yếu nằm ở cái chày giã gạo. Chày giã gạo được tạo thành từ một mảnh gỗ lớn bằng cổ tay cùng dùng thêm một hòn đá tròn dẹp, vấn đề bây giờ là hòn đá sẽ bị rơi xuống.
Hai Thần tượng Triệu Tiểu Dã cùng Tầm Hoan đều là thợ rèn, không phải thợ đá cùng thợ mộc cho nên không biết sửa thứ này, cảm thấy hối hận vì không mang Giữ lòng như ngọc hoặc Thiên Mao Mao tới.
Tiểu tham ăn tham ăn thở dài, lại phun một bãi nước miếng vào trong tay mình, nhận lấy công việc của Tầm Hoan, cùng Hứa Dật Trình mỗi người một bên mà giã gạo tựa như hai con thỏ vậy.
Tầm Hoan giả vờ xoa eo ngồi một bên, bên cạnh đúng lúc là Triệu Tiểu Dã. Triệu Tiểu Dã nhìn vẻ mặt của Tầm Hoan, tầm mắt quét qua bên hông cậu ta. Cả người Tầm Hoan liền cứng đờ, không hiểu sao lại đỏ mặt lên.
Cậu ta thấy vẻ mặt của Triệu Tiểu Dã rất thích hợp dùng một từ để miêu tả - thô bỉ!
Tiểu tham ăn tham ăn:
Tôi cho rằng bản thân vừa phải chịu bạo kích.
A ha ha ha,
Tiểu mờ mịt vui tươi hớn hở bổ thêm một đao,
Đúng vậy đúng vậy, loại hình như Tầm Hoan mới gọi là ‘anh trai’ nha!
Phụt…
Mọi người phì cười. Tầm Hoan thì cười ha ha vỗ lên bả vai Tiểu tham ăn tham ăn.
Cô bé mặc quần áo thỏ màu trắng, lỗ tai thật dài buông thõng phía sau đầu. Bộ dáng ôm chày giã gạo vô cùng giống một con thỏ ngọc đang giã thuốc.
Bạch Niệm Niệm phì cười:
Đừng ăn hiếp bạn nhỏ mà, ha ha.
Cô nhận lấy cái chày giã từ trong tay Thỏ Alice, học theo cách giã gạo của phim truyền hình trong ấn tượng, bắt đầu giã gạo. Mới giã hai cái đã bị Hứa Dật Trình dùng một tay đè cái chày lại:
Anh làm, em đi nghỉ ngơi chút đi.
Bạch Niệm Niệm đứng thẳng người dậy, nghỉ ngơi trong chốc lát:
Chắc là không đâu? Nguyên liệu nấu ăn lần trước em lấy trong một cái phó bản cũng đâu có bị biến mất đâu.
Đúng vậy, chính là phó bản
Cô bé tí hon
đó, nhưng hiện giờ chỉ có cô, Hứa Dật Trình cùng Triệu Tiểu Dã biết chuyện này mà thôi.
Hóa ra là được à.
Tiểu tham ăn tham ăn nói xong, liền giống như một ông lão nông dân chính gốc vậy, phun hai ngụm nước miếng vào lòng bàn tay mình, chà xát với nhau rồi tiếp tục cắt lúa, khiến cho Cá muối đứng bên cạnh phải trừng to hai mắt.
Cậu ta là một người đàn ông! Sao eo đàn ông có thể không khỏe được chứ!
Tầm Hoan đỏ mặt, nhảy vọt một phát liền đứng lên, tựa như bệnh thần kinh vậy mà đoạt lấy chày và cối trong tay Hứa Dật Trình:
Anh, anh đi nhóm nhóm nhóm, nhóm lửa đi! Nơi này cứ giao cho em!
Rốt cuộc đã đợi được cơ hội rồi, Tiểu tham ăn tham ăn liền cười híp mắt đâm chọc cậu ta:
Ô, eo khỏe rồi à?
Thỏ Alice cũng bị lời nói của cô bé liên tưởng đến hình ảnh không hay, liền ôm chặt lấy củ cà rốt của mình.
Là gạo bị gãy,
Meo thật to thật to đang bận thu hoạch cho nên không chú ý tới vẻ mặt của mấy cô bé, lại nói tiếp,
Hạt gạo đang bình thường lại bị đứt gãy thành hai ba khúc, vừa nhìn là thấy ăn không được rồi. ‘Sắc - mùi - vị’ sau khi nấu xong thì có lẽ ‘Sắc’ sẽ bị trừ điểm.
mặt ngạc nhiên À...
Tiểu mờ mịt bừng tỉnh hiểu ra,
Thì ra là 'gãy' hả, làm em sợ hết hồn.
Này, có phải anh đã từng lên núi xuống thôn không?
Cá muối hỏi Tiểu tham ăn tham ăn.
Tiểu tham ăn tham ăn dở khóc dở cười:
Đứa nhỏ, có phải trong giờ lịch sử, nhóc học hành lơ là không hả? Anh trai đây mới lớn, làm sao đuổi kịp thời đại lên núi xuống thôn chứ?
Cá muối bĩu môi:
Đừng giả bộ non nữa, cái gì mà ‘anh trai’ chứ, anh là một ông chú rồi, trừ phi anh thừa nhận bức hình đó không phải là của anh.
Tầm Hoan nặn ra một chữ từ trong kẽ răng:
Đậu...
Dù sao cũng trong trò chơi, chẳng mất bao lâu, gạo trắng tinh đã hiện ra trong cối đá rồi. Chúng óng ánh trong suốt, còn thấp thoáng lóe lên ánh sáng như tuyết.
Còn lại một khâu cuối cùng là có thể thu được gạo ăn rồi.
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà nói:
Lỡ mất 6thời kỳ có mùi vị ngon nhất thì lúc ăn sẽ không ngon nữa.
Meo thật to thật to cười bổ sung:
Với lại, nếu như s5au khi lúa chín mà không thu hoạch kịp thời thì sẽ có hiện tượng ‘gãy gạo’...
Tiểu mờ mịt bày ra một vẻ mặt sợ hãi:
Rắn gạo?! Rắn gạo là cái quỷ gì vậy! Đáng sợ!
Meo thật to thật to cùng Tiểu Nghệ cuồng bạc hà đem gạo mới ra ngoài phòng, chờ gió tới.
Từng cơn gió nhẹ thổi qua, mang đến từng làn hương thơm dịu của hoa sen. Hai người thay phiên vốc gạo lên để gió thổi bay xác gạo đi, chỉ để lại hạt gạo sạch sẽ sáng lóng lánh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.