• 222

Chương 210: Cá chép chua ngọt


Bây giờ, Hứa Dật Trình chủ động bảo bọn họ ăn trước, Meo thật to thật to thật sự là như mở cờ trong bụng vậy.

Mấy người này cũng xấu t8hật, nhân lúc Tiểu tham ăn tham ăn chưa quay về liền thi nhau lấy chung hầm nhỏ ra, mỗi người gắp một đũa.
Tất cả mọi người mang theo lòng tin tưởng cùng lên đường đi tới cửa ải cuối cùng.
Có người nói, sau khi Tăng Củng rời khỏi Tề châu đã từng viết thơ bày tỏ tình cảm vấn vương với nơi này, chẳng hạn như
Tây hồ một điệu múa nghê thường, khuyến khách chung bạch ngọc. Ai ngắm trăng đêm nay ở thất kiều, có tình thì ngàn dặm không quên
. Chẳng hạn như
Đem nhà hướng tập trì du, nan phóng Tây hồ mười khoảnh thu. Từ đây gió cùng trăng thất kiều, mộng hồn trường đáo mộc lan chu
... Những câu thơ này có một điểm chung, chính là đều nhắc tới
Thất kiều
.
Tầm Hoan đã sớm hình thành thói quen Triệu Tiểu Dã hở ra sẽ động tay động chân với mình, nhưng đây là lần đầu cậu ta bị cười mắng, trong một lúc lại không biết phải làm sao, bản thân cũng không biết mình nói gì nữa:
Cô, cô mới là cẩu độc thân. Bản đại hiệp rõ ràng là chó săn oai phong lẫm liệt, được không!


Chó săn oai phong lẫm liệt
là trạng thái tình cảm của cậu ta, cậu ta vẫn luôn lấy nó làm kiêu ngạo.

Ùng ục
, cuối cùng, âm thanh nhắc nhở mà mọi người luôn mong chờ đã vang lên lần nữa!

Hệ thống [Trước mặt] nhắc nhở: Chúc mừng bạn và tổ đội bang hội [Nhà ăn đáng tin] của bạn đã vượt qua cửa ải thứ sáu: [Ức gà rau cải hồ xưng bá Đảo giữa hồ] của [Bích Thủy Tinh Không]! Nhận được [Ức gà rau cải hồ] x1, [Củ niễng hồ Đại Minh] x1, [Hoa sen trắng hồ Đại Minh] x1, [Ngó sen hồ Đại Minh] x1, [Hạt sen hồ Đại Minh] x1, [Rau bồn bồn] x1, [Tiền vàng] x666666, [Kinh nghiệm] x666666!

Kinh nghiệm cao đến 666 ngàn giúp mọi người lại thăng cấp lần nữa, đợi tới khi phó bản này kết thúc thì có rất nhiều người đều có thể chuyển chức rồi.
Tiểu tham ăn tham ăn ôm con cá chép lớn trở về, nửa đường nhìn thấy lời nhắc nhở hệ thống này liền vừa mừng vừa sợ, ngay cả nhóm bạn cướp gà ăn cũng rộng lượng tha thứ.
Tầm Hoan đang gặm cánh gà trong miệng mà vẫn không quên phụ họa theo:
A a a chói mù mắt chó cô rồi.

Triệu Tiểu Dã ném một cục xương nhỏ cho cậu ta:
Cút, cẩu độc thân.
Nhưng trên mặt lại mang ý cười.
Bạch Niệm Niệm tra trên mạng, trên hồ Đại Minh có tổng cộng hai mươi tám cây cầu bằng đá lớn nhỏ, mỗi một cây cầu đều không giống nhau hoàn toàn, nhưng điểm giống nhau là có phong thái như con sư tử trên cầu Lư Câu. Trong đó nổi tiếng nhất thuộc về bảy cây cầu, cầu Thước Hoa, cầu Bách Hoa, cầu Phù Dung, cầu Thủy Tây, cầu Hồ Tây, cầu Bắc Trì và cầu Lạc Nguyên. Nhưng cũng có người nói, hồ Đại Minh xây dựng thêm lúc sau đã dùng
Cầu Thu Liễu
để thay thế
Cầu Lạc Nguyên
, bởi vì cầu Lạc Nguyên trong thực tế cách hồ Đại Minh rất xa.
Đây, chính là
Thất kiều phong nguyệt
trong tám cảnh của hồ Đại Minh.

Trong bảy cây cầu này, nổi tiếng nhất hẳn là cầu Thước Hoa đúng không?
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà đi lên phía trước một bước, chỉ cầu Thước Hoa trên bản đồ,
Tôi nhớ trên mạng có nói, ban đầu cầu Thước Hoa không được gọi bằng cái tên này, nhưng vì Triệu Mạnh Phủ từng làm thơ trên cầu cho nên mới lấy hai chữ ‘Thước hoa’ trong thơ sửa tên lại.


Đúng vậy, còn đổi con đường bên ngoài thành 'đường Thước Hoa' luôn.
Meo thật to thật to nói:
Nhưng mà... Hình như 'cầu Phù Dung' cũng rất nổi tiếng mà?


Là Giữ lòng như ngọc hả?
Bạch Niệm Niệm không dám tin tưởng,
Lương thiện đường lại rời phó bản sao?

Bỗng nhiên cô có một dự cảm không lành - Đừng nói Lương thiện đường hy sinh hai cơ hội đầu để dò đường, rồi tranh thủ lần cuối cùng thành công nhé?!
Bảy cây cầu cách nhau không xa, nhẽ ra thì dâng món ăn lên trên đầu cây cầu nào đều được, vả lại trong bảy món ăn cũng chỉ còn lại một món cuối cùng là cá chép chua ngọt, xem ra là một nhiệm vụ rất dễ hoàn thành.
Mười người đứng ở trước bảng thông báo, nhìn bản đồ vẽ Thất kiều phong nguyệt cùng thơ của Tăng Củng trên đó, anh nhìn tôi rồi tôi nhìn anh, đều thấy bối rối.
Tầm Hoan gắp được miếng lớ3n nhất, có xương có thịt, xương cùng thịt dính vào nhau, trông có vẻ như là xương cánh của gà. Thịt gà hồng hào sáng bóng thấm hết toàn bộ ra9u cải tươi ngon, vừa cắn xuống, tươi non mọng nước, vô cùng dư vị.
Hứa Dật Trình biết Bạch Niệm Niệm ngại giành giật với bọn họ cho n6ên liền im lặng không lên tiếng gắp một cái đùi gà nhỏ đặt vào trong chung hầm của cô, rải cẩu lương công khai trước mặt mọi người. Triệu Tiể5u Dã khoa trương che mắt lại, hét lớn:
A không! A mắt của tôi, mắt tôi sao thế này!

Thỏ Alice yếu ớt mở miệng:
Em... Thầy tụi em thường hay nói tới 'Thi xã Thu Liễu
cho nên em cũng có ấn tượng với cầu Thu Liễu... Í í?

Nói được một nửa, cô bé lại ngạc nhiên nhìn khoảng không trước mặt mình, bàn tay nhỏ bé quẹt nhẹ một đường.
Mọi người cười toe toét chia sạch cánh gà cùng đùi gà, trong nồi nhỏ chỉ còn lại có thịt ức gà xé sợi non mềm, nhưng, Bạch Niệm Niệm thấy Hứa Dật Trình lặng lẽ giữ lại mấy miếng gà, có vẻ là chuẩn bị cho ba người trong
phân đội nhỏ bắt cá
đây mà.
Hứa Dật Trình múc cả thịt cùng nước từ trong nồi ra, bày trên một tảng đá thiên nhiên lớn, phía trên còn dùng thuốc màu đỏ viết ba chữ to bằng thể phồn
Đảo giữa hồ
- nơi dễ thấy nhất trên Đảo giữa hồ.

Phải không?
Tiểu tham ăn tham ăn gãi cổ,
Tôi chỉ có ấn tượng với ‘phố Phù Dung’ thôi.

Phố Phù Dung là một kiến trúc cổ ở phía Nam hồ Đại Minh, bây giờ đã đổi thành phố ăn vặt, men theo phố Khúc Thủy Đình thẳng về phía Nam là có thể tìm được.
Bạch Niệm Niệm nhìn Hứa Dật Trình, vẻ mặt của Hứa Dật Trình cũng trở nên nghiêm túc hơn. Nhưng khi nhận được ánh mắt của cô, hắn lại hơi gật đầu với cô, như không có chuyện gì xảy ra mà cười một tiếng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.