Chương 232: Kết ra quả
-
Nhà Cung Cấp Cẩu Lương
- Tg: A Họa
- 1366 chữ
- 2022-02-06 11:31:59
Có lẽ cô ấy sẽ nói, cô ấy cũng uống nhiều rồi, đã quên mất, sau đó bỏ chuyện này qua một bên.
Từ từ...
Lại nhìn nhìn thời gian, hắn cũng nên rời trò chơi rồi, nhưng đến bây giờ
Hoa Ngạc Lạc Ti
vẫn chưa ra quả, mà chắc chắn những người đến sau đó cũng không định ra về tay trắng.
Hắn đang suy nghĩ nên làm gì tiếp đây, liền thấy rất nhiều người tranh giành xuất hiện ở cửa hang.
Tầm Hoan thông minh nói mấy câu, cũng không có tâm tư nói liều tiếp nữa, đành phải cam đoan với Hứa Dật Trình:
Một lần cuối cùng, thật sự là một lần cuối cùng, anh à.
Sau này, cho dù em muốn uống cũng sẽ không kéo chị dâu uống nữa, cho dù chị dâu muốn uống thì chắc chắn là em sẽ gọi anh ra!
Chuyện vốn là không có gì nhưng khi nghe thấy lời nói này thì giống như là có gì đó thật vậy, cuối cùng Tầm Hoan cũng hiểu được cái gì gọi là
càng tố càng đen
.
Sau đó, cô mang phần trái cây của mình, cùng Hứa Dật Trình, Triệu Tiểu Dã, Tầm Hoan, Tiểu Q trở lại căn nhà lá nhỏ của Dự Thất Nương tử.
Tầm Hoan vốn tưởng rằng đã cùng ăn cơm uống rượu với nhau thì sẽ kéo quan hệ gần hơn với Bạch Niệm Niệm và Triệu Tiểu Dã, nhưng không biết tại sao vừa thấy hai người nhất là Triệu Tiểu Dã, thì cậu ta lại cảm thấy lúng
Nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào mà hai người đã trở nên khách sáo và hời hợt với nhau nữa.
Có lẽ, đó chính là từ lúc bắt đầu
hiểu chuyện
chăng, hai người bọn họ đều hiểu, dù quan hệ có tốt hơn nữa thì cuối cùng cũng phải đi tới hướng
tranh giành
, mà đây chính là điều mà người thế hệ trước thích nhìn thấy.
thì chị ấy tỉnh nhất, h6ình như chẳng uống bao nhiêu cả.
Đúng đúng, không uống mấy hộp đâu, con gái mà.
Vừa mới nói
có lúc nào em lừa 5gạt anh đâu
, cậu ta đã bắt đầu chế bậy rồi.
Bông hoa bốn màu dường như bị lực bên ngoài thình lình hù dọa mà ào ào héo tàn, một trận
mưa hoa
đủ màu sắc rơi xuống.
Đủ loại cánh hoa trải lên đẩy mặt đất, còn có một số trôi dạt vào trong hồ, vô cùng xinh đẹp.
Bang chiến có thể bắt đầu bất cứ lúc nào, đến lúc đó, không biết có còn xuất hiện cảnh tượng ngồi trò chuyện trên trời dưới đất cùng nhau nữa hay không.
Không biết một trận gió nhẹ từ nơi nào thổi tới, cuốn theo hạt tuyết nhỏ xíu rơi lên trên mặt hồ, làm cho mặt gương biến thành một tấm thủy tinh mờ đục.
Hai người đang nói chuyện vớ vẩn, trong hang động sau núi bỗng nhiên truyền đến tiếng người ồn ào.
Hứa Dật Trình xoay người lại, gương mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm nơi âm thanh phát ra.
Tạm thời nghe theo nó, sau đó nắm giữ nó, cuối cùng là thay đổi nó giống như trong rất nhiều truyện manga thường nói vậy.
Sau khi thu gom
rau câu
bảy loại màu sắc xong, Bạch Niệm Niệm liền gửi cho Tô Kha, Bánh ngàn tầng, Không phải anh không được - mỗi người một phần.
Có lúc gặp may thì sẽ đợi được hai
liên tiếp, có lúc xui xẻo thì bên cạnh sắp xếp đến đỉnh rồi mà vẫn chưa thấy một cây gậy thằng nào rơi xuống cả.
Bởi vì trò chơi cho nên quan hệ của hắn cùng anh ba Hứa Dật Sênh khi đó cũng khá tốt.
Thứ mà Dư Thất Nương tử gọi là
dược liệu hiếm
chính là hiện tượng có một tiếng keng vang lên rồi toàn bộ gạch đều biến mất sau khi xếp Tetris thành một hàng.
Hứa Dật Trình nhớ tới lúc còn bé lén chơi máy trò chơi, sẽ cố ý chừa lại một cột trống không ở ngoài rìa, chờ đợi một hình vuông rơi thẳng xuống.
Sao hình dáng của loại trái cây này lại hơi giống trò xếp gạch Tetris vậy? Lợi hại lợi hại.
Tầm Hoan vừa nói vừa nhét một quả hình chữ
z
vào miệng, ngạc nhiên mà trừng to đôi mắt,
Ngon quá! Giống như rau câu Á!
Lúc Bạch Niệm Niệm cùng Triệu Tiểu Dã bàn về
Hoa của Nga
là dùng kênh công cộng, cho nên, đến lúc này Hứa Dật Trình mới hiểu được, thì ra thứ gọi là
Quả của hoa Ngạc Lạc Ti
chính là loại rau câu giống như Tetris này.
Hắn và Tầm Hoan cùng hái trái cây, cảm thấy hơi buồn cười.
Thức ăn là trời, Ngự trù phường, Lương thiện đường, Gian thức ăn vỉa hè, Sạp ven đường...
Mấy bang hội Hứa Dật Trình có ấn tượng đều có người tới, xem ra chuyện này quá náo nhiệt, người người đều muốn tới nhìn thử.
Vị trí nhụy hoa, kết ra quả kỳ lạ.
Màu sắc quả của
Hoa Ngạc Lạc Ti
giống màu sắc của cánh hoa, nhưng hình dáng lại không giống.
Không còn cách nào khác, bình thường Hứa Dật Trình trông rất lịch sự tao nhã, nhưng một khi chuyện liên quan đến Bạch Niệm Niệm thì ánh mắt của hắn tựa như đã biến thành một người khác vậy, cho nên Tầm Hoan đành phải nhắm mắt lại chế lời vớ vẩn.
Cậu ta tự nhủ với bản thân, đây không phải là chế bậy mà gọi là kẻ thức thời mới là thông minh.
Ba quả màu vàng xếp thành hình tương tự chữ
z
, hay như là một tia chớp thô thô, mộc mạc.
Quả màu xanh lá cây thực ra là bốn quả dính cùng nhau, hợp thành một hình
1
.
Đóa hoa đỏ kết ra quả hình vuông có màu đỏ nửa trong suốt, giống như một viên hồng ngọc được thiên nhiên mài giũa ra vậy, khiến người ta phải sốt sắng, dường như muốn hóa thân thành một con rồng phun lửa của phương Tây, thử mùi vị của đá quý.
Bông hoa cam kết ra hai quả màu cam dính liền nhau, giống như là một đối song sinh vậy.
Vì vậy, các người chơi tụm năm tụm ba theo phe của riêng mình, chờ đợi đóa hoa khô héo, rồi kết ra quả.
Hứa Dật Trình nhớ tới tin tức mà Thiên đường sành ăn đã đăng trên diễn đàn lúc trước, có hơi chạnh lòng.
Mọi người thấy Hứa Dật Trình cùng Tầm Hoan không biết đã canh giữ ở bờ hồ từ lúc nào, đều hơi sững sờ.
Nhưng sau khi nhìn thấy những đóa hoa đó thì vẻ mặt của rất nhiều người đều giãn ra: Nhiều hoa như vậy, chắc chắn đủ chia, không cần phải đánh nhau rồi.
B8a người đều uống rượu?
Ánh mắt Hứa Dật Trình sâu xa,
Vậy, Nhớ mãi không quên uống bao nhiêu, cậu còn nhớ không?
Tầm H3oan rụt cổ lại:
Em...
Em quên thật rồi, thật đó! Anh, có lúc nào em lừa gạt anh đâu, đúng không?
Cậu ta cố nhớ9 lại những chuyện trải qua đêm hôm đó, lại nói tiếp:
Em có thể nhớ trong số ba người...
Tuy là người sống trong cuộc nhưng Hứa Dật Trình vẫn không đồng ý cách thức
nuôi cổ
chọn người thừa kế như vậy, điều này khiến cho cả gia tộc trở nên lạnh như băng, giống như là một cái máy chế tạo hoàn hảo, chẳng có chút ấm áp nào.
Nhưng chính vì vậy, Hứa Dật Trình mới càng muốn lên vị trí đó.
túng.
Cậu ta không biết vậy là có chuyện gì, nên đành phải cho đó là kết quả của việc mình học chó sủa cả đêm
.
Mất mặt lắm đó, cho nên mọi người gặp nhau trở nên lúng túng cũng là chuyện bình thường thôi nhỉ? Nhưng mà tật xấu
học chó sủa
này làm sao có vậy? Cậu ta không cách nào nghĩ ra được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.