• 327

Chương 242: Binh bất yếm trá (*)


Kẹo mềm anh đào cầm một cái khăn tay nhỏ màu hồng mới tinh, nâng lan hoa chỉ, ấn lên huyệt Thái Dương.

Anh ta nhắm hai mắt lại, ké8o dài âm điệu, nói một cách chậm rãi,
Nếu như có chứng cứ, cho dù là đá bình thường thì bọn tôi cũng có thể lấy về! Nhưng nếu không có c3hứng cứ...

Hừ,
Anh ta mở mắt ra nhìn khách qua đường cần gì phải chú thích, ánh mắt lạnh như băng,
Nếu như không có chứng cứ th9ì cho dù cậu mất núi vàng núi bạc thì cũng là đáng đời cậu, không liên quan gì tới người khác cả!
Khách qua đường cần gì phải chú thích 6ngạc nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt không cam lòng:
Nhưng đá hiểm như vậy mà cứ vứt đi thế sao? Trong túi đeo lưng của nó không có, không c5ó nghĩa là nó không lấy, không chừng nó đã gửi ngay cho người khác rồi, chúng ta có thể tra xét túi đeo lưng của những người khác trong Nhà ăn đáng tin...

Ôi trời ơi, này?
Chưa đợi Bạch Niệm Niệm phản đối thì Kẹo mềm anh đào đã vẫy khăn tay, vẻ mặt nhìn khách qua đường cần gì phải chú thích tựa như đang nhìn một thằng ngu vậy, rồi nói tiếp,
Cậu nghĩ hay quá ha, cậu đâu có phải là mẹ của người ta đâu, dựa vào cái gì mà thích là đi kiểm tra túi của người ta như vậy chứ?
Gì mà
Thủy tinh hoa sen
, gì mà chụp hình túi đeo lưng, chuyện như vậy, Kẹo mềm anh đào cũng có thể tìm thấy một đồng trong công cụ tìm kiếm rồi.
Mà bảng chọn túi đeo lưng không hiển thị tên của chủ nhân nó, còn chưa biết Khách qua đường cần gì phải chú thích có viện thủy tinh hoa sen đó thật không nữa.
Còn tên ngu Rất áp lực này, rõ ràng đã bị
tình nghĩa huynh đệ
lợi dụng mà chẳng hề hay biết.

Khách qua đường cần gì phải chú thích',
Kẹo mềm anh đào nhìn vị bang chúng này, có ý ám chỉ nói,
Cái tên này của cậu chắc là để chuẩn bị cho ngày này đúng không?
Ánh mắt khách qua đường cần gì phải chú thích trở nên rét lạnh, tức giận nói:
Có ý gì? Trưởng lão, không lẽ chị định đá tôi ra khỏi bang Ngự trù phường?
Rất áp lực vừa nghe thấy vậy, vội xin tha thứ:
Đừng mà chị Nhuyễn, nếu làm vậy thì mọi người đều không dễ...
Mặc dù cuối cùng gã cũng thấy chuyện này có hơi kỳ lạ, nhưng một bên là Giữ lòng như ngọc chưa từng gặp, một bên là người anh em sớm chiều cùng chơi trò chơi, đương nhiên gã sẽ chọn tin tưởng người sau rồi.
Kẹo mềm anh đào lạnh lùng nhìn gã:
Cậu muốn đi cùng anh ta luôn hả?
Rất áp lực bị bẽ mặt, dường như chỉ một giây sau là sẽ rút đao ra tiến lùi cùng người anh em của mình, liền nghe thấy Kẹo mềm anh đào nói tiếp:
Anh ta mới vào bang mấy ngày mà cậu đã tin anh ta vậy rồi sao? Anh ta đã lấy cái gì để dụ được cậu ngoan ngoãn nghe lời như vậy? Cậu...

Tôi không có!
Rất áp lực kích động đến độ mặt đỏ tía tai,
Tôi không hề làm bất kỳ chuyện gì trái với nội quy của bang hội cả!
Kẹo mềm anh đào cũng không cãi nhau với gã, cầm khăn tay lau mặt, rồi nói tiếp:
Được rồi, tôi tin cậu không có, nhưng cậu có nắm rõ lai lịch của anh ta không? Người bình thường sẽ vứt bỏ
Thủy tinh hoa sen lớn chừng bàn tay để chạy trở về trong thành bán rác rưởi sao? Cứ vứt rác rưởi dọn chỗ cho Thủy tinh hoa sen’ không được à? Hay là trong túi của anh ta đều là thứ còn quý hiếm hơn
Thủy tinh hoa sen’ nữa? Hửm? Đây túi đều là Đá trên núi' sao?!
.
Kẹo mềm anh đào càng nói càng tức giận, đổi chiều
súng
về phía khách qua đường không cần phải chú thích:
Có phải cậu tưởng người khác đều là đồ ngu hay không hả? Cứ vậy mà nghe theo lời lẽ khích bác gây xích mích của cậu sao? Mặc dù bây giờ tiểu nương tôi không biết cậu là do bang hội thấp hèn để tiện nào phái tới, nhưng chỉ cần cậu còn ở trò chơi này thì cẩn thận một chút với tiểu nương, sớm muộn gì tôi cũng lột lớp da cáo già của cậu xuống mà thôi!

Số tôi rất xui xẻo!
Khách qua đường cần gì phải chú thích thở hổn hển nói,
Nơi chim không thèm ị như khe núi Oải hương trừ oải hương ra thì chẳng có thứ gì cả, thường ngày sẽ có mấy người bình thường tới đó chứ? Lúc người khác tới đó cất đồ đều không bị lạc mất.
Chỉ tôi xui xẻo bị Nhà ăn đáng tin nhặt mất thôi!
Ngoài mặt gã giả vờ tươi cười nhìn Kẹo mềm anh đào:
Lột da tôi? Ha ha, có lẽ chị Nhuyễn cũng không biết rồi? Trong Ngự trù phường cũng không phải có mình tôi làm như vậy, chỗ này là có người nói cho tôi biết đó! Có thu nhập thêm mà không kiếm thì đó là đồ khốn kiếp! Chị nói tôi không có chứng cứ chứng minh đồ là do nó trộm, vậy chị cũng không có chứng cứ thì dựa vào đâu mà nói tôi?! Trưởng lão Ngự trù phường là loại người này sao? Vậy thì tôi đúng là mắt bị mù mới vào bang hội này!
.
Hiện trường trở nên vô cùng hỗn loạn, bỗng nhiên có một giọng nói đáng yêu từ trong góc vang lên:
Tôi có chứng cứ nè, meo.
Mọi người cùng sửng sốt, chỉ thấy một cái
mũ đỏ
nhanh nhạy chui vào từ sau đám người, hai sợi tóc màu vàng mềm mại uốn xoăn từ trong cái mũ trùm đầu màu đỏ rũ xuống, trên gương mặt khi cười híp mắt có hai lúm lệ giống như hoa văn của Ấn Độ.

Là cô ấy?
Bạch Niệm Niệm thấy Mèo hoa đội mũ trùm đầu bỗng nhiên xuất hiện, mới nhận ra cô ấy vẫn chưa rời đi.

Cô là ai? Qua một bên chơi đi!
Khách qua đường không cần phải chú thích tin chắc bản thân chưa từng nhìn thấy người chơi nữ này, nhưng trong lòng vẫn thấy chột dạ.

Tôi không cần nói cho anh biết đâu meo, nhưng có chuyện vẫn phải sửa lại anh một chút meo,
Mèo hoa đội mũ trùm đầu nói,
Không phải khe núi Oải hương chỉ có oải hương đầu, trong đó còn có rất nhiều cỏ bạc hà mèo nữa nha meo!


Cô ấy xoay một vòng, rồi nói với Kẹo mềm anh đào,
Trưởng lão xinh đẹp này, quay màn hình của tôi nãy giờ vẫn mở nè meo, ban nãy cũng vừa lúc nhìn thấy anh ta vứt từng viên từng viên đá xuống đó, không phải là vừa đi vừa ném đại' đâu meo.

Anh ta ném một viên, tính khoảng cách, rồi lại ném một viên nữa, từng viên từng viên giống như kẹo vậy, dụ dỗ em gái nhỏ đó vào trong khe núi đó meo!
Quần chúng sôi trào, sắc mặt của Khách qua đường cần gì phải chú thích trở nên trắng bệch, nhưng vẫn mạnh miệng:
Cô, cô có bản lĩnh thì đăng video lên...

Cũng đang có ý đó đây meo,
Mèo hoa đội mũ trùm đầu cười híp mắt thao tác với khoảng không trước mặt, lầm bầm làu bàu,
Meo? Là chia sẻ đến trước mặt hay là gửi cho Trưởng lão xinh đẹp đây?
Sắc mặt của Kẹo mềm anh đào khó coi đến độ má hồng cũng sắp lấn át, không muốn khiến chuyện cười này lại bị đồn thổi thêm nữa, cắn răng nói:
Gửi cho tôi.

Được thôi meo!
.

Mèo hoa đội mũ trùm đầu thao tác tiếp, Rất áp lực không thể tin nhìn khách qua đường cần gì phải chú thích, người sau chớp mắt thật nhanh, cuối cùng không thể ở lại nổi nữa, liền hóa thành một đống gạch men () ngay tại chỗ, thoát trò chơi chạy trốn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.