• 222

Chương 244: Chuyển biến bất ngờ


Bạch Niệm Niệm ngạc nhiên nhìn Giữ lòng như ngọc, chỉ thấy cô bé đỏ mặt, giơ hai tay đặt lên đỉnh đầu mô phỏng theo một hình dáng.

Tuy n8hiên, ngón tay bị ẩn giấu trong tay áo, cho nên cũng không thể nhìn ra cô bé đang ra hiệu
Lỗ tai thỏ
, nhưng Bạch Niệm Niệm đang nghĩ đến Thỏ 3Alice cho nên đã bắt được ý nghĩ của Giữ lòng như ngọc ngay.


Ừm, Hòn đá nhỏ cũng mua cho Thỏ Alice hả?
Bạch Niệm Niệm nói,
Vừa rồi, 9tay áo của em giống lỗ tai của Thỏ Alice lắm.

Khi ấy, Kẹo mềm anh đào còn chưa phải là Trưởng lão của Ngự trù phường, mới chỉ là trưởng của một phân nhánh nho nhỏ thôi, cảm thấy ông cụ này rất hài hước, liền mời ông gia nhập bang hội.
Ban nãy, ông cụ Ngải thấy Giữ lòng như ngọc tựa như một cây nấm đen thui bay tới, bày sạp bán đá dưới tàng cây liễu bên cạnh mình.
Ông vừa nhìn đã thích một hòn đá nhỏ tròn trịa, lớp nền màu đen tựa như cái tô, trong
tố
có vẽ một phần mì xào nóng hầm hập, trông rất sinh động, trên mặt mì xào còn đặt một củ cà rốt nho nhỏ còn nguyên.
Giữ lòng như ngọc gật đầu, gấp tay áo lên từng chút, vươn nửa ngón tay ra cầm nĩa ăn mì,6 nhưng chưa ăn được mấy miếng thì tay áo đã lại phủ lên bàn tay rồi, may mà cái nữa cũng dài mới không bị tay áo ngăn lại.
Không ai chú5 ý tới khi Cá đùa trong lá sen nghe được hai chữ
Thỏ Alice
, trên gương mặt tràn đầy nếp nhăn lại lộ ra một nụ cười hiền hòa.
Nếp nhăn của ông ấy nhiều như vậy, mà lại hay nở nụ cười trên mặt, thế nên dù là trộm cười cũng không dễ bị người khác phát hiện ra được.
Ông cụ Ngải vốn không cho đó là Ngải Lạ Ti, nhưng khi Bạch Niệm Niệm và Giữ lòng như ngọc cùng nói tới
Alice
,
Thỏ
cùng
Mì xào
thì ông liền kích động, cảm thấy có lẽ lần này mình đã tìm đúng người rồi.

Nhà ăn đáng tin
, ông cụ Ngải lặng lẽ ghi nhớ tên của bang hội này.
Mấy đứa nhỏ này, vừa là bang chiến, vừa là gián điệp, chơi trò chơi còn rất là nghiêm túc.
Đúng vào lúc này, Kẹo mềm anh đào lái xe ngang qua, liên thấy ở xa xa phía trước có người giơ ngón tay cái lên, muốn quá giang nhờ một chuyến.
() Đại ý là đã quá muộn.
Hoàng hoa là một loại thức ăn phổ biến ở miền Bắc Trung Quốc.
Nếu như Alice trong Nhà ăn đáng tin là Ngải Lộ Tinhà ông thật thì ông cũng không ngại tương kế tựu kế, chủ động nằm vùng một lần, giống như người
nằm vùng không lễ phép lúc nãy đã nói vậy.
Nhưng mà, hình như Trưởng lão của Nhà ăn đáng tin đó cũng không thích loại chuyện này lắm...
Ông cụ Ngải lắc đầu, thầm nghĩ, quả nhiên vẫn là con nít mà.
Người già càng lớn tuổi thì ngủ càng ít đi, cho nên mới rạng sáng ông cụ Ngải đã thức dậy, lặng lẽ nghiên cứu bộ thiết bị trong phòng mình, còn nhân lúc Ngải Li Ti vào trò chơi, len lén gọi điện thoại cho người bán rất nhiều lần, hỏi dùng thể nào, chơi thế nào...
Cuối cùng, ông đã học được cách sử dụng thiết bị trò chơi, học được đăng ký Thiên đường sành ăn, học được thao tác với bảng chọn của trò chơi 3D.
Ông trở thành một Thần bếp mới toanh, vất vả loay hoay tới tận bây giờ đã có thể thuần thục nấu cơm trong trò chơi rồi, điều này khiến ông cảm thấy rất hãnh diện.
Vả lại, thân thể của ông ở trong trò chơi thuận tiện hơn ngoài đời thực rất nhiều.
Có đôi khi do chơi quá lâu, nằm trên giường trong một khoảng thời gian quá dài, cho nên động tác trong trò chơi sẽ không quá nhanh nhạy, nhưng chỉ cần thoát ra hoạt động một chút là bình thường ngay thôi.
Bắt đầu từ ngày tiến vào trò chơi đó trở đi, ông vẫn chưa bao giờ từ bỏ việc tìm cháu gái nhỏ của mình.
Còn gia nhập vào Ngự trù phường, đơn giản chỉ là trùng hợp mà thôi.
Lúc ông cụ Ngải làm nhiệm vụ của người mới, buộc phải đi một đoạn đường rất xa, mà ông ấy còn chưa làm quen với trò chơi này, cảm thấy với bộ dáng đi đứng của mình, chờ đi được tới nơi thì hoàng hoa cũng lạnh luôn rồi ().
Thế nên, ông ấy chợt nảy ra một ý tưởng kỳ lạ, đứng ở ven đường bắt xe.
Cho nên, mãi đến tận bây giờ mà ông vẫn chưa tìm được cô bé.
Ông cụ Ngải thay đổi cách làm.
Mỗi lần thấy người chơi nào có bề ngoài hơi giống Ngải Lạ Ti thì ông ấy sẽ hỏi người ta có thích ăn mì xào hay không, tiếc là hiệu quả của phương pháp này quá thấp, vả lại còn hay bị người khác hiểu lầm, thậm chí có người còn mắng ông, điều này khiến cho ông tức giận vô cùng.
Món ăn làm từ Hoàng hoa thường được đưa ra cuối bữa ăn.
Nếu để đến mức món Hoàng hoa cũng lạnh thì tức là đã quá trễ.
Sau khi lên xe, đủ loại biểu hiện của ông cụ Ngài đã chứng minh ông chính là một người lớn tuổi thật không thể thật hơn, chứ không phải là cố ý thay đổi bề ngoài thành dáng vẻ đó.
Tuy sau đó ông đã dùng một đống đổ liên quan đến thỏ để dỗ cô bé vui vẻ, với lại ba của cô bé cũng gửi một con thỏ về rồi, nhưng Ngải Lị Ti vẫn dành rất nhiều thời gian để chơi trò chơi.
Ông cụ Ngải nghĩ thầm, trò chơi này vui như vậy thật sao? Mì xào trong đó ăn còn ngon hơn mì xào do ông tự làm hả? Thậm chí, còn ngon hơn cửa tiệm mà bình thường Ngải LiTi thích ăn nhất? Còn nữa, có phải trong trò chơi có rất nhiều người xấu hay không, Ngải Lị Ti ở bên trong đó có thể bị người lừa gạt, bị người ức hiếp hay không...
Lúc ông thấy có người bán thiết bị trò chơi second hand, không kiềm chế được liền dùng tiền để dành mua luôn, nhưng cũng không cho Ngải Lý Ti biết.
Ông đã thử nhờ người giúp tìm kiếm, nhưng người trong tên có
Alice
quá nhiều,
Alice lạc vào xứ sở thần tiên
,
Alice và Thỏ tháng ba
,
Alice lạc đường
,
Tiểu thư Alice
...
Còn có rất nhiều tên cùng âm nhưng không cùng chữ.
Ông không biết người nào mới là Ngải Lị Ti, thậm chí không biết trong ID của Ngải Lị Ti có mang theo chữ này hay không nữa.
Nhưng mà chưa đợi ông mở miệng thì Giữ lòng như ngọc đã cất hòn đá đó vào trong rồi.
Ông cụ Ngải tò mò mới hỏi một câu, Giữ lòng như ngọc dùng phương thức viết chữ trả lời ông, hòn đá đó không bán, bởi vì nó là quà mà cô bé chuẩn bị tặng cho một người bạn.

Bạn của cháu rất thích ăn mì xào hả?
Ông cụ Ngải hỏi như vậy, Giữ lòng như ngọc liền gật đầu.
Đúng vậy, ông ấy chính là ông cu Ngải - ông nội của Thỏ Alice.
Từ khi Ngải Li Ti bắt đầu chơi Thiên đường sành ăn đã không còn bám theo ông như trước đây nữa.
Lần trước khi cửa phòng Ngải Lị Ti không đóng kín, Đại Hoàng lén chạy vào cắn rách con thỏ của cô bé, cô bé giận đến nỗi bỏ cơm, rồi chạy vào trò chơi luôn.
Bạch Niệm Niệm thấy Giữ lòng như ngọc đã ăn xong, liền gửi trò chuyện riêng cho cô bé.


[Trò chuyện riêng] [Nhớ mãi không quên]: Hòn đá nhỏ, lỡ như gặp phải loại chuyện này nữa thì nhớ phải nói với mọi người nha.
Cô còn muốn nói, chúng ta là một bang hội, là một gia đình lớn trong thế giới trò chơi, mọi người đoàn kết đồng lòng, không để cho bất kỳ một người nào bị người khác ức hiếp cả, vân vân vân vân.

Nhưng đối phương là Giữ lòng như ngọc, Bạch Niệm Niệm thấy có lẽ cô bé không quen loại súp gà cho tâm hồn' này, cho nên cô chỉ nói một câu thôi.

Vả lại, trong chuyện hôm nay, cô tự thấy mình không có bao nhiêu tác dụng cả, liền ủ rũ, cũng ngại thao thao bất tuyệt về những thứ đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.