• 327

Chương 251: Thở phào nhẹ nhõm


Nói thật, kết quả này, khiến cho Hứa Dật Sênh rất bất ngờ, thậm chí là trở tay không kịp.

Căn cứ vào báo cáo của
điều tra viên
8 dưới tay hắn ta thì Thần thú của Nhà ăn đáng tin đã lâu không online, quả nhiên lần này PK cũng không xuất hiện, nhưng bọn họ chưa từn3g nghĩ tới, Nhà ăn đáng tin sẽ tìm viện trợ từ Lương thiện đường. Với lại, Thợ đá nho nhỏ -
mồi dẫn lửa
của trận PK lần này – rõ ràng9 trông có vẻ yếu ớt, rụt rè, lại luôn núp sau lưng người khác, ngay cả nói cũng không dám nói thế kia mà lại có thể đánh bại bang chúng6 Ngự trù phường bọn họ? Phải biết rằng, Ngự trù phường của bọn họ chiếm núi Cẩm Lý, thứ không thiếu nhất trong bang hội chính là người 5chơi có chức nghiệp Thợ đá, vậy Thợ đá nhỏ bé đó sao có thể thắng được?!

Còn cả Nhớ mãi không quên đó nữa... Hứa Dật Sênh đứng giữa bang chúng của Ngự trù phường, híp mắt đánh giá cô gái ăn mặc giống như là búp bê Trung Hoa. Dễ thương thì dễ thương, nhưng lại không phải là loại tốt mã dẻ cùi mà thực sự có chút tài năng, đây là điều vượt ngoài dự đoán của Hứa Dật Sênh.
Xem ra, ánh mắt của cậu em trai một lòng một dạ chỉ biết nấu cơm của nhà bọn họ không hề kém nhỉ.
Hứa Dật Trình đứng từ xa nhìn anh trai của mình, cứ tưởng là hắn ta sẽ nói chút gì đó, nhưng Hứa Dật Sênh chỉ nhìn bọn họ một lúc rồi dẫn bang chúng Ngự trù phường rời khỏi sân thi đấu PK mà không hề ngoảnh đầu, để cả sân thi đấu lại cho Nhà ăn đáng tin.
Mặc dù mấy cô bé Thần thực trong bang hội thua, bị đối phương lấy nguyên liệu nấu ăn cùng đồ ăn trong túi đeo lưng đi, trong lòng cùng trên mặt đều không vui lắm, nhưng trải qua trận chiến lần này, mấy cô bé đều bày tỏ phải lấy Bạch Niệm Niệm và Cá muối làm mục tiêu, cố gắng luyện tập kỹ năng chức nghiệp thật giỏi, chuẩn bị cho bang chiến trong tương lai. Bạch Niệm Niệm rất muốn nói, trò chơi là để thư giãn, nếu như một trò chơi đồ ăn ngon cũng phải lấy đánh đánh giết giết làm trọng điểm, vậy thì đã lệch khỏi ý định ban đầu của nó rồi; nhưng mà, nếu
bang chiến
tồn tại thì nhất định sẽ có người lấy nó làm vũ khí. Nếu như bang hội bọn cô không làm cho bản thân trở nên mạnh mẽ hơn thì chỉ có nước rơi vào thế chịu đòn thôi.
Nhìn vẻ mặt hăng hái như lên máu gà của mấy cô bé nhóm Tiểu mờ mịt, cuối cùng Bạch Niệm Niệm cũng không nói lời nói như tạt nước lạnh này ra ngoài.
Thật ra thì nếu một người chơi đã lựa chọn gia nhập bang hội thì chứng tỏ anh ta/cô ta đã hiểu rõ, cũng nhận định từ đây số mệnh mình sẽ gắn liền với bang hội. Bắt đầu từ giây phút anh ta/cô ta tiến vào bang hội trở đi, chắc hẳn đã tự hiểu không thể chỉ hưởng lợi từ bang hội, mà còn cần gánh vác nghĩa vụ với bang hội. Sự quyết tâm lúc này của các Thần thực PK thua, mới là phản ứng nên có của một bang hội đạt tiêu chuẩn.

Cảm ơn cô đã giúp đỡ, vất vả rồi,
Hứa Dật Trình nói với Đông ấm hạ mát,
Cô thích ăn cái gì? Bây giờ tôi có thể đi làm ngay.

Vu Văn Tu khẽ mỉm cười, đi tới trước mặt cô cùng Hứa Dật Trình, rồi nói:
Mặc dù tôi không biết mâu thuẫn giữa mọi người và Ngự trù phường, nhưng căn cứ vào sự qua lại với bọn họ trong khoảng thời gian này thì bang chủ mới này khó chơi lắm. Thế nên, tôi đề nghị tốt nhất là mọi người nên tuyển thêm nhiều bang chúng, coi chừng khi nâng cấp phiên bản thì bọn họ sẽ lại kéo nhau tới nữa đó.

Hứa Dật Trình gật đầu, rồi nói:
Ừm, cảm ơn, cũng cảm ơn hôm nay các anh đã tới giúp đỡ.

Cho dù Vu Văn Tu không nói thì hắn cũng quyết định mở cửa nhận người, có lẽ người khác không biết quan hệ giữa hắn cùng Hứa Dật Sênh, nhưng hắn lại rất hiểu anh ba của mình. Ngự trù phường sẽ không từ bỏ ý đồ, cho dù không có người cố ý gây xích mích thì vẫn sẽ có ngày này, chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Đông ấm hạ mát cười khanh khách trả lời:
Wow, tốt quá, tôi thích... Ưm, tôi phải suy nghĩ thật kỹ mới được.

Ngón trỏ của cô ấy khẽ mân mê môi, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn bầu trời, không biết đang nghĩ gì. Nhưng Cửu vĩ yêu yêu đã đi tới trước, vô cùng thân thiết kéo lấy cánh tay của Đông ấm hạ mát, nói một câu
Đừng xoắn xuýt, tớ còn chờ cậu đi đánh phó bản đây này
, sau đó nói với Hứa Dật Trình:
Cậu ấy thích ăn đồ ngọt nhất, ừm, còn có kem nữa. Đại thần anh xem mà làm nha, khi nào làm xong gửi qua là được, bọn tôi đi trước đây, bye.

Bạch Niệm Niệm cùng mọi người dõi nhìn theo hai cô gái rời đi, nhưng cô cảm nhận được một ánh mắt đang nhìn mình. Cô nghiêng đầu nhìn sang, là Vu Văn Tu.
Vu Văn Tu gật đầu với Hứa Dật Trình, sau đó nhìn Bạch Niệm Niệm, vẻ mặt không biết phải làm sao:
Niệm Niệm à...


Trong khoảnh khắc đối mặt với ánh mắt căng thẳng của Bạch Niệm Niệm, Vu Văn Tu thở dài, rồi khẽ xoa đầu cô, xoay người rời đi. Mặc dù không thấy được động tác, nhưng Bạch Niệm Niệm đã nhận được trò chuyện riêng bằng giọng nói từ anh ta:


Niệm Niệm, anh thật sự không muốn thấy chúng ta thành ra như này, anh mong em thật vui vẻ, đừng có vướng mắc gì trong lòng cả, dù sao thì anh vẫn là anh Văn Tu của em mà. Ngoan, quá khứ nên để nó đi qua đi.


Ánh mắt Bạch Niệm Niệm khẽ chớp một chút, anh ấy có ý gì, là từ bỏ sao? Ý là bảo cô xem anh ấy là anh trai giống như trước đây vậy? Nếu quả thật là thế, thì cuối cùng cô cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, tảng đá lớn trong lòng dường như đã được lấy ra, hình như ngay cả bầu trời trong trò chơi cũng xanh hơn một chút rồi -không phải vì bình luận bỗng nhiên gián đoạn mới để lộ ra màn trời màu xanh đâu.

Hứa Dật Trình xoay người đối mặt với các thành viên của bang hội, nhìn những gương mặt quen thuộc cùng không quen thuộc, vừa định nói chút gì đó thì đã bị Tầm Hoan cắt ngang:
Anh, có phải anh có lời gì muốn nói không? Vậy thì chúng ta đổi nơi khác đi, nơi này người đến người đi, không chừng còn có người nào đó đang nhìn chòng chọc chúng ta nữa.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.