• 222

Chương 318: Ăn nhậu chơi bời



Phục vụ! Tại sao thịt nướng này lại có vẻ ngon hơn của bọn tôi vậy!
-
Xin lỗi, đây là do khách hàng tự nướng.



Phục8 vụ! Òa...
- Một khách hàng nào đó tưởng Hứa Dật Trình là nhân viên phục vụ, cho đến khi nhìn thấy mặt mũi của hắn thì lại qu3ên sạch hết ngôn ngữ rồi.
Bạch Niệm Niệm hai tay trống không đi theo phía sau Hứa Dật Trình, tựa như con chó nhỏ chạy 9theo mùi thơm vậy. Những gì nhìn thấy được trên đường đi khiến cho cả người cô lâng lâng, thỏa mãn được lòng hư vinh của cô. N6hưng có lẽ chuyện này vẫn nên giảm bớt đi, cô nghĩ, cô muốn ở chung với một mình Hứa Dật Trình hoặc là tụ hội nho nhỏ với bạn 5bè hơn là lòng hư vinh hư vô mờ mịt này.
Đi trở lại phòng đã đặt, chẳng có ai trong phòng cả, chỉ có mỗi áo khoác để trên chỗ ngồi.

Đừng nói những thứ này đều là do anh làm cả nhé?
Triệu Tiểu Dã chụp liên tục vài tấm hình,
Đầu bếp, anh nhất định chính là Thần bếp tái thế, báu vật của nhân gian!

Hứa Dật Trình cười cười rồi nói:
Đương nhiên không phải do tôi làm hết rồi.
Hắn chỉ mấy cái đĩa,
Mấy cái này là tôi làm, còn những thứ khác đều là món ăn nổi tiếng của quán này, mọi người nếm thử xem.

Hứa Dật Trình:
... Còn chưa làm xong thì mọi người đã về rồi.

Cố Trừng dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn, Hứa Dật Trình không thể làm gì khác đành cho cậu ta miếng pizza sầu riêng đầu tiên. Mặc dù không phải lúc nào hai người cũng đi cùng nhau nhưng trong trò chơi lại rất hợp cạ, đến bây giờ cũng coi như là đã hiểu nhau được một chút rồi. Hứa Dật Trình cảm thấy hình như Cố Trừng có vẻ không được vui.

Cạn ly!

Hứa Dật Trình gọi bia đen (), cũng là một trong những món nổi tiếng của tiệm này. Triệu Tiểu Dã uống một hớp, đôi mắt sáng rực lên, nói với Bạch Niệm Niệm:
Niệm Niệm, có muốn thử một cốc không? Hơi đắng nhưng rất thơm!


Chơi lại lần nữa, chơi lại lần nữa, tôi không tin, năm đó tôi là trên đường của tụi mình...

Bạch Niệm Niệm kéo lấy Triệu Tiểu Dã đang vén tay áo tới bên cạnh:
Được rồi ‘Tiểu bá vương đường phố’, đi ăn cơm thôi.

Trở về phòng, chén đĩa với đủ loại kiểu dáng xếp đầy trên bàn, mùi hương thịt nướng đúng là có thể khiến cho người ta phải hồn lìa khỏi xác. Hứa Dật Trình đứng lên để Bạch Niệm Niệm ngồi vào trong. Sau khi ngồi xuống, Bạch Niệm Niệm mới phát hiện, trong đĩa nhỏ bên cạnh mình đã chất đầy đồ ăn ngon, mà chén đĩa cũng đã được bày xong.

Òa, anh, anh thiên vị!
Cố Trừng hô lên,
Em cũng muốn được đút bởi tình yêu!

Tuy nhiên, dù cho có không vui đến đâu thì khi đối mặt với đồ ăn ngon thơm lừng cũng sẽ tạm quên hết đi thôi.
Thịt dê xiên cùng cánh gà được nướng đến vàng rượm ánh hơi nước, thịt nướng hoa quả ngoài giòn trong mềm tỏa ra mùi thơm, thịt ướp mật ong cùng quả mơ chua chua ngọt ngọt màu vàng rực, còn có hàu phô mai mùi sữa thơm ngon hấp dẫn, thịt ướp sốt mala xốp giòn cay, khoai tây chiên màu vàng kim ngốc ngốc đáng yêu... Cộng thêm đủ loại món ngon khác, nhiều vô số, ước chừng mười mấy đĩa khiến người ta nhìn mà hoa cả mắt, nước miếng chảy ròng ròng.
Thức ăn do tự Hứa Dật Trình làm hấp dẫn người khác hơn trò chơi, cho nên Triệu Tiểu Dã thả tay áo xuống, trừng mắt nhìn Cố Trừng:
Cơm nước xong chơi tiếp.


Được thôi.
Mặt Cố Trừng đắc ý đi theo sau hai người.
Còn chưa nói dứt câu, Hứa Dật Trình đã đưa cốc của hắn tới rồi:
Em nếm thử trước, nếu không quen thì đừng cố ép.

Bạch Niệm Niệm nhận lấy cốc, còn chưa uống thì mặt đã đỏ rồi.
Lúc đi ngang qua máy gắp thú, Bạch Niệm Niệm nằm bò ở bên ngoài nhìn mấy lần giống như con nít vậy. Triệu Tiểu Dã duỗi tay ra kéo cô lại, vừa đi vào trong vừa nói:
Đợi lát nữa cơm nước xong, bản Tiểu bá vương trò chơi đường phố sẽ trở lại gắp cho cậu.

Bạch Niệm Niệm:
...

Cửa tiệm này mới mở, cho nên trước đây Triệu Tiểu Dã cũng chưa từng tới. Mấy người mới vừa ăn thì nhân viên phục vụ lại bưng đồ uống và bia lên.

Ai gọi đồ uống vậy, sao lại cho tôi, tôi không muốn, tôi muốn uống bia!
Triệu Tiểu Dã đẩy đồ uống về bên phía Bạch Niệm Niệm, cầm ly đi rót bia trong thùng - bên ngoài đồ đựng bia là một thùng gỗ, là
thùng bia
đúng như tên.

Em đi tìm hai người họ nhé.
Bạch Niệm Niệm nói.
Hứa Dật Trình:
Em ngồi đây đi, anh đi tìm cho.


Đừng đừng đừng, cứ để em đi đi, anh mới vừa làm một hồi rồi thì mau ngồi xuống nghỉ ngơi trước đã.
Bạch Niệm Niệm vừa nói đã đi tới cửa. Cô không yên tâm để Hứa Dật Trình đi tìm người, bởi cách đây không lâu cô mới biết, lúc vừa tới khu gặp nạn, Hứa Dật Trình đi tìm cô đã lạc đường rất nhiều lần, may mà không có lạc tới nơi nguy hiểm.

KO!
(hạ đo ván)
Bởi vì bọn họ đặt thời gian hơi sớm cho nên vừa vào cửa đã quẹo phải đi thẳng tới phòng ăn rồi, mà những khách hàng chưa tới giờ hẹn thì đang chờ đợi trong phòng dành riêng cho khách ở bên trái. Bên trong có sách báo, có đồ ăn vặt, đồ uống, có ti vi máy tính, còn có máy trò chơi cùng với mặt nạ làm đẹp nữa...
Bạch Niệm Niệm gọi điện thoại cho Triệu Tiểu Dã nhưng cô ấy không bắt máy, không biết đang làm gì mà không nghe nữa.

Hả? Hai người họ đâu rồi?
Bạch Niệm Niệm ra ngoài nhìn thử cũng không thấy bóng người.
Hứa Dật Trình vừa đặt thức ăn lên bàn, vừa nói:
Có thể đã đi chơi trò chơi rồi.

Trò chơi duy nhất mà
Tiểu bá vương trò chơi đường phố
Triệu Tiểu Dã không thể giải quyết được chắc là gắp thú bông. Cô ấy đã cùng Bạch Niệm Niệm gắp nhiều lần lắm rồi mà vẫn chưa gắp được dù chỉ là một con, dù gì Bạch Niệm Niệm còn gắp được một cậu bé Shin bút chì đây này, mặc dù là nó xấu đến nỗi không dám nhìn.
Bây giờ Cố Trừng đi theo ở phía sau cho nên Bạch Niệm Niệm mới không có vạch trần cái miệng khoác lác của Triệu Tiểu Dã.
() Bia đen: Schwarzbier, hay bia đen, là một loại rượu vang đen có nguồn gốc từ Đức. Chúng thường có màu đục, đen tương ứng với hương vị sô cô la hoặc cà phê, và thường khoảng 5% ABV. Chúng tương tự như cá mập ở chỗ được làm từ mạch nha rang, mang lại cho chúng màu sẫm.
Bạch Niệm Niệm liếm liếm môi:
Vậy...

Lúc Bạch Niệm Niệm tìm thấy Triệu Tiểu Dã và Cố Trừng, ván KOF () của hai người cũng vừa mới kết thúc. Iori Yagami bị Mai Shiranui đánh ngã xuống đất - Triệu Tiểu Dã dùng Iori Yagami, Cố Trừng dùng Mai Shiranui.
() KOF: The King of viết tắt là KOF, là loạt trò chơi đối kháng của hãng SNK Playmore.
Bạch Niệm Niệm ngạc nhiên:
Hả? Ở đây cũng có thể chơi Thiên đường sành ăn sao?!

Nhân viên phục vụ cười trả lời:
Không phải, chỗ chúng tôi có máy trò chơi, chỉ cần xếp hàng là được chơi rồi, nó ở nơi cửa quẹo trái.

Ăn xong, lúc rời đi, bỗng nhiên Triệu Tiểu Dã gọi Hứa Dật Trình lại:
Anh biết gắp thú bông không?


Hứa Dật Trình sửng sốt:
Chưa thử bao giờ.



Òa, nói không chừng anh may mắn lắm đó! Mau đi gắp một con gấu bông cho Niệm Niệm nhà tôi, ban nãy cậu ấy cứ đứng mãi chỗ đó không chịu đi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.