• 327

Chương 333: Gặp bạn cũ nơi đất khách


Hứa Dật Sênh cười như không cười, nhìn hắn rồi nói:
Sao nào, lúc này lại bảo vệ cho người ta rồi?


Hứa Dật Trình nhìn thẳng vào 8mắt Hứa Dật Sênh, không nói gì cả.

Lúc sắp đi đến cuối hành lang thông ra sau bếp thì bỗng nhiên Hứa Dật Sênh lại vô cùng tiếc n3uối nói:
Anh tò mò lắm nha Trình Trình. Trong bang hội có một cô gái như vậy mà sao chú lại có thể vừa ý bạn gái nhỏ đó chứ?

Ngày đầu tiên đi tham quan chỉ có hai tiếng ngắn ngủi, tiếp theo các đầu bếp phải chuẩn bị bữa tối. Lúc kết thúc, hai bên lại cảm thấy chưa thỏa mãn.

Ngài Vincent nói, bữa tối hôm nay của các cậu sẽ do ông ấy tự mình làm,
Phiên dịch viên làm hết bổn phận nói,
Ông ấy mong các cậu nghỉ ngơi chờ đợi một chút, cũng có thể ra vườn hoa ngồi.

Bởi vì còn chưa tới giờ cơm cho nên sau khi rời khỏi phòng bếp thì đoàn người lại được dẫn đi thăm toàn bộ nhà hàng, cuối cùng mới đi ra vườn hoa bên ngoài. Chỗ đặt trước của bọn họ ở gần ngay vườn hoa này, chỉ cách đám thực vật một ô cửa sổ mà thôi. Tiếc là tiết trời lúc này của Paris chỉ mới vừa ấm lại, nếu như là mùa hè thì phong cảnh nhất định sẽ đẹp không tả được.

Xú (Chú)?
Dường như Vincent rất có hứng thú với bọn họ,
Một người bạn của tôi cũng là xú!

Ông ấy nghiêm túc nhìn gương mặt của hai anh em, lúc này ánh mắt mới thật sự giống như một ông lão lớn tuổi. Chỉ chốc lát sau, ông ấy lại lắc đầu, dùng giọng điệu mang đầy nỗi nhớ nhung nói:
Đôi mắt màu khói của hai bạn rất giống người bạn của tôi! Tròng mắt màu khói của người Hoa, rất đẹp!

Hai anh em bày tỏ cảm ơn với lời khen tặng này, sau đó khen ông ấy nói tiếng Hoa rất tốt, sau một hồi khen qua khen lại thì mọi người được ông ấy dẫn đi tham quan phòng bếp mang phong cách cổ điển này. Khi giảng giải những thứ liên quan đến nấu nướng thì Vincent lại dùng tiếng Pháp, đến lúc này phiên dịch viên mà Thiên đường sành ăn mang tới mới có tác dụng.
Mặc dù Hứa Dật Sênh biết nói tiếng Pháp, nhưng Hứa Dật Trình chỉ biết vài từ đơn giản mà thôi. Bọn họ dùng tiếng Pháp chào hỏi Vincent, còn trao đổi tiếp theo thì phải giao lại cho phiên dịch viên. Nhưng không ai trong bọn họ có thể ngờ, Vincent biết nói tiếng Hoa.

Chào hai bạn, tôi là Vincent,
Vincent nói,
Hai bạn là, một đôi song sinh sao?

Hai anh em nhìn nhau, Hứa Dật Sênh mỉm cười dùng tiếng Pháp trả lời ông ấy, bọn họ không phải là sinh đôi, mà là anh em chú bác, hắn ta gọi là Hứa Dật Sênh, còn em họ gọi là Hứa Dật Trình.
Hứa Dật Sênh nói vẻ ngoài như vậy rất được các cô gái yêu thích, không biết có thật không?
Cuối cùng tới gần lúc ăn cơm thì nhân viên công tác của Thiên đường sành ăn mới kể lại chuyện đặt chỗ trước cho hai quán quân. Đến lúc này Hứa Dật Trình mới hiểu ra tại sao Tiểu Nghệ cuồng bạc hà lại xuất hiện ở nơi này.

Không quên tình đầu: Thì ra bọn tôi có thể đến Oiseau de paradis là nhờ cả vào cô, hẳn là nên cảm ơn cô cho đàng hoàng mới đúng. Khi nào cô có thời gian?


9Anh quan tâm đến bản thân mình trước đi.
Hứa Dật Trình nói xong thì không thèm để ý tới Hứa Dật Sênh nữa, ngẩng đầu bước vào phòng bếp 6thần bí của nhà hàng Oiseau de paradis.
Lúc này đang là thời gian nghỉ ngơi của nhà hàng cho nên trong phòng bếp to lớn chỉ có v5ài đầu bếp mà thôi. Vị đầu bếp mà bọn họ muốn thăm hỏi trong chuyến đi lần này cũng đang ở trong đó. Tuy Hứa Dật Trình đang nhìn thẳng về phía trước nhưng ánh mắt lại lướt qua từng loại dụng cụ làm bếp ở hai bên, tâm trạng vẫn luôn bình tĩnh giờ lại hơi hồi hộp.
Ước mơ mở một nhà hàng của chính mình vẫn luôn tồn tại, nhưng chưa bao giờ mãnh liệt như hôm nay. Những dụng cụ làm bếp cũ có mới có nhưng đều được lau chùi sạch sẽ, tựa như là sự tồn tại đẹp đẽ nhất trên thế gian này. Mỗi một thứ đều khiến cho nỗi khát khao trong lòng Hứa Dật Trình càng mãnh liệt, hắn muốn chúng là của riêng mình.
Khoảng cách từ cửa đến phòng bếp chính chỉ có mấy bước đường ngắn ngủi mà Hứa Dật Trình lại thấy hình như mình đã đi rất lâu rồi. Đó là một thế giới huyền diệu lung linh tuyệt trần, nếu như có thể thì hắn thật sự muốn cho thời gian tạm ngừng vài giây, chờ hắn làm quen và hiểu rõ bọn chúng rồi hãy quay về hiện thực.

Bienvenue! Jeune homme!
Đầu bếp chính của nhà hàng đội mũ đầu bếp thật cao, cười chào hỏi bọn họ, dường như mỗi một nếp nhăn trên khuôn mặt cũng đang sáng lên.
Trước lúc tới đây, Hứa Dật Trình đã tìm hiểu một chút cho nên hắn biết đầu bếp này có tên là Vincent, Văn Sâm Đặc. Ông ấy ít tuổi hơn ông cụ Hứa một chút nhưng hình trên mạng lại trẻ hơn ông cụ Hứa rất nhiều. Bây giờ khi đã thấy người thật thì Hứa Dật Trình mới phát hiện chẳng chênh lệch bao nhiêu so với trong hình cả. Nhất là đôi mắt đó, sáng ngời có thần tựa như một người trẻ tuổi hoạt bát vẫn tràn ngập tò mò và nhiệt tình với thế giới này.
Hứa Dật Trình đứng giữa vườn hoa lúc mặt trời lặn, ngẩng đầu nhìn lên tòa kiến trúc có lịch sử đã lâu đời này. Ánh nắng chiều xuyên qua kiến trúc tựa như thánh quang từ thiên đường chiếu xuống vậy. Phía trên nóc nhà hàng là bầu trời xanh thẳm như vẫn chưa kịp thay quần áo dạ hội. Những thứ này làm cho người ta phải nhớ tới cái tên của nó, Oiseau de paradis, Thiên đường chim. Người phụ trách nhà hàng nói, đây là thời khắc đẹp nhất trong một ngày.
Hứa Dật Trình dùng điện thoại chụp một tấm hình gửi cho Bạch Niệm Niệm. Lúc lựa chọn hình ảnh, hắn lại nhìn thấy tấm hình
Văn nhã bại hoại
mà Hứa Dật Sênh đã chụp cho mình. Hắn ngẩng đầu lên nhìn Hứa Dật Sênh, tên đó đang trò chuyện hăng say với một người đẹp nước Pháp xa lạ. Nhớ lại những việc mà Hứa Dật Sênh đã làm từ trước tới nay, Hứa Dật Trình cho rằng, đối với Hứa Dật Sênh mà nói thì dùng bốn chữ
Văn nhã bại hoại
để hình dung hắn ta dường như là không thích hợp lắm,
Mặt người dạ thú
còn tạm chấp nhận được.
Thời gian ở Paris chậm hơn thành phố J bảy tiếng đồng hồ, lúc này thành phố J đã là một ngày mới. Hứa Dật Trình suy nghĩ rồi mới gửi tấm hình đó cho Bạch Niệm Niệm, làm vậy thì sáng sớm khi cô tỉnh lại là có thể nhìn thấy được nó rồi.
Không lâu sau, Cảnh Dịch trả lời tin nhắn.


Tiểu Nghệ cuồng bạc hà: Chỉ là trùng hợp thôi, ha ha. Ban đầu tôi chỉ định hỏi thử xem bọn họ có biết chuyến đi của quán quân Thiên đường sành ăn hay không, lại không ngờ là có hợp tác thật cho nên sau đó tôi mới đổi ngày hẹn. Nếu dùng cơm... sau ngày mai là tôi sẽ có thời gian.


Lẽ ra hôm nay Cảnh Dịch đã hẹn với người nhà ăn cơm ở Oiseau de paradis nhưng đột nhiên ba mẹ cô có việc đột xuất cho nên không thể đi được, vì vậy mới bảo cô gọi điện hủy chỗ. Đúng lúc ấy thì trong nhóm Thiên đường sành ăn lại đang bàn tán chuyện giải đấu Thần bếp, cho nên cô ấy mới đột nhiên hỏi tới chuyện này rồi mới có cuộc gặp mặt ngày hôm nay.

Hứa Dật Trình đang nghĩ thời gian mời Cảnh Dịch ăn cơm thì điện thoại lại rung lên, Cảnh Dịch gửi một tin nhắn khác tới.


Tiểu Nghệ cuồng bạc hà: Bang chủ, tôi có một người bạn học từ rất nhiều năm trước rồi, cũng tên là Hứa Dật Trình. Tên của anh cũng viết như vậy sao?


Là trùng tên sao? Hứa Dật Trình nhớ lại các bạn học cấp ba, cấp hai, tiểu học, hình như đâu có nữ sinh nào tên là
Cảnh Dịch
đâu.


Không quên tình đầu: Đúng vậy, là ba chữ này. Trước đây, cô học ở đâu?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.