• 222

Chương 70: Một người quen



Anh ta là...?


Hứa Dật Trình khẽ mỉm cười, không trả lời câu hỏi của Bạch Niệm Niệm. Người chăn trâu trẻ tuổi thấy bạn đến thăm, liền 8cất đàn ghi-ta vào, nhảy từ trên hàng rào xuống, cười híp mắt tiếp đón:
Ô, khách quý tới nhà, thật lấy làm vinh hạnh, mau vào đi. Chậc, hai v3ị đúng là đã lâu không gặp nha.


Bạch Niệm Niệm mang theo ngạc nhiên đánh giá anh trai chăn trâu đẹp như ánh mặt trời này, nếu như khô9ng nghe anh ta nói chuyện thì đánh chết cô cũng không nhận ra anh ta lại là Tiểu tham ăn tham ăn béo lùn đó đâu! Mới không gặp một tuần lễ mà 6anh ta đã gầy thành một tia chớp rồi, hình như đã xóa tài khoản chơi lại rồi.

Đừng nói là anh đã xóa acc chơi lại nhá?
Bạch Niệm Niệ5m hỏi.
Tiểu tham ăn tham ăn vừa đi vừa nói:
Đúng vậy, số hên cho nên không có bị người ta lấy mất tên, bây giờ tôi vẫn gọi là Tiểu tham ăn tham ăn, là một Thần thú.


Hả? Tại sao vậy?
Bạch Niệm Niệm nhớ Tiểu tham ăn tham ăn rất thích thịt, cho dù là thịt nạc thịt mỡ hay thịt ba rọi gì thì người này đều không từ chối, chẳng trách sao chỉ mới trong vòng một tháng mà đã ăn từ vóc người cân xứng như vậy biến thành một quả cầu thịt rồi. Bây giờ anh ta không nuôi thịt trên người nữa mà chạy đến trang trại nuôi
thịt
, rốt cuộc là đã trải qua chuyện gì chứ?
Anh ta vừa nói, vừa chỉ chỉ Hứa Dật Trình, sau đó tách hai tay ra, đành chịu mà nhún nhún vai, nói với Bạch Niệm Niệm:
Cô đoán sao? Không có nguyên liệu nấu ăn! Cô nói xem, cậu ta nghèo đến nỗi túi quần kêu leng keng, đi đâu mà cho cô cả cái đùi dê, đúng không?

Bạch Niệm Niệm liền phì cười, thầm nghĩ, xem ra ấn tượng mà trước đây Không quên tình đầu để lại cho bọn họ đều giống nhau.

Mặc dù đây chỉ là một ví dụ thôi, nhưng cái ví dụ này khiến cho Lão tham ăn như tôi đây cảm thấy rất rất khó chịu, thật đấy, khó chịu muốn khóc luôn,
Tiểu tham ăn tham ăn lắc đầu, thở một hơi dài:
Cho nên nói, luôn luôn có đầu bếp, nhưng nguyên liệu chưa chắc luôn có, muốn ăn cái gì còn phải tự mình dâng lên. Chủ tịch Mao() đã dạy dỗ chúng ta rằng, tự mình ra tay, cơm no áo ấm, có phải không? Vì vậy, tôi liền trở thành một Thần thú vẻ vang.

Tiểu tham ăn tham ăn đẩy cánh cửa căn nhà gỗ nhỏ ra, mời hai người bạn vào
căn nhà
đơn sơ này, nói:
Tôi chơi trò chơi này vì nhắm vào nó có thể ăn thịt, cho nên mới làm Thần thực. Nhưng mà sau đó mới nhận ra, thì ra Thần thực cũng không phải muốn ăn cái gì là có thể ăn cái đó.

Anh ta đặt mông ngồi xuống băng ghế gỗ sần sùi, mang theo ý vị sâu xa nói tiếp:

Thật ra thì làm Thần thực chẳng có tí tự do nào cả. Ví dụ như, hôm nay cô muốn ăn đùi dê nướng, vậy thì đầu tiên cô phải đi tìm đầu bếp, nhưng người đầu bếp mà cô tìm được chưa chắc sẽ biết làm món này, đúng không? Cho dù biết làm, thì chưa chắc nấu sẽ ngon. Vất vả lắm mới tìm được một người nấu đồ ăn ngon...

Bạch Niệm Niệm bị dọa sợ ngây người, hỏi ngay:
Đại thần à... anh cấp bao nhiêu rồi?

Do anh ta đã xóa acc chơi lại cho nên trong danh sách bạn tốt của Bạch Niệm Niệm không còn anh ta nữa, đương nhiên sẽ không thấy được cấp bậc của anh ta. Nhớ lại lúc mọi người cùng nhau ăn lẩu, anh ta vẫn còn là một Thần thực, cho dù sau khi ăn xong xóa acc ngay thì đến bây giờ chỉ mới hơn một tuần lễ thì có thể nhảy lên cấp bao nhiêu chứ? Dựa theo tốc độ thăng cấp của các người chơi trong giai đoạn hiện tại, cố lắm thì nhiều nhất cũng là cấp 30 thôi.
Tiểu tham ăn tham ăn ngượng ngùng gãi đầu:
Ngại quá ngại quá, bây giờ tôi vừa mới chuyển chức chưa bao lâu, là một ‘động vật viên’ cấp 15.

() Trên tờ nhân dân tệ có hình Chủ tịch Mao.

Lợi hại, lợi hại, lợi hại,
Bạch Niệm Niệm vỗ tay, nói,
Vậy bây giờ anh đang nuôi động vật gì?

Tiểu tham ăn tham ăn cười khà khà, nói:
Không nhiều, cũng chỉ có gà, vịt, cá, heo, chó, mèo, trâu, dê, ngựa, thỏ... à còn có một con chim nữa.

Bạch Niệm Niệm:
Hả? Anh nuôi nhiều động vật như vậy, sao mà mới cấp 15 chứ?

Hứa Dật Trình cũng thấy ngạc nhiên:
Không phải anh nói đã sửa trang trại sao, chẳng lẽ nơi này là...


Hà hà
, Tiểu tham ăn tham ăn cười đùa nói,
Mảnh đất này là do tôi thuê lại, hàng rào với chuồng đều là công trình trái phép tự xây dựng lên thôi, coi như là thể nghiệm cảm giác của trang trại trước ấy mà.

Bạch Niệm Niệm cùng Hứa Dật Trình đều không còn lời gì để nói cả.
Chức nghiệp Thần thú cũng khá giống Thần nông, sau khi chuyển chức thành
Thợ săn
ở cấp 30 mới có thể xây trang trại thuộc về chính mình, dùng để cất giữ con mồi, cũng có thể bắt đầu nuôi đưỡng dộng vật, còn có thể xây hàng rào tre cùng cửa giống như khu vườn của Meo thật to thật to vậy, nhưng cũng không thể thêm khóa. Đến cấp 60 thì chuyển chức thành
Chủ trang trại
có thể thêm khóa, mới thật sự được tính là đang an cư lập nghiệp.
Trước khi tới, Hứa Dật Trình cũng không để ý tới cấp bậc của Tiểu tham ăn tham ăn mới này, chỉ từ trong đoạn trò chuyện riêng với anh ta mà đoán rằng anh ta đã đạt tới giai đoạn Thợ săn rồi, nhưng lại không ngờ khi tới đây lại là một mảnh đất mà bất kỳ người nào cũng có thể thuê được. Tiểu tham ăn tham ăn sửa đổi nó thành một trang trại mini, nói một cách nghiêm khắc thì những động vật kia cũng không thể coi là do anh ta
nuôi
, mà là bắt sống, tạm tích trữ mà thôi.
Tuy nhiên, có thể ở cấp 15 mà đã có thể tự thể nghiệm cuộc sống trò chơi cấp 30 của sau này thì Tiểu tham ăn tham ăn cũng coi như là một thiên tài rồi.

Bạch Niệm Niệm vừa nghĩ tới đây thì liền nói tiếp:
Vậy bây giờ anh đang nuôi bao nhiêu con heo, tôi cần hai mươi cái đuôi heo để làm nhiệm vụ.


Hứa Dật Trình nghe vậy, không biết vì sao liền cười thành tiếng, nói:
Tôi e là cô phải thất vọng rồi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.