Chương 77: Tạm biệt năm cũ chào đón năm mới
-
Nhà Cung Cấp Cẩu Lương
- Tg: A Họa
- 1253 chữ
- 2022-02-04 07:43:54
Bạch Niệm Niệm vốn đã bị con chuột làm cho choáng váng mất phương hướng, không phân biệt được mục tiêu từ lâu rồi, bây giờ lại nghe thấy ch8uỗi tiếng cười kia, liền nắm lấy cơ hội nhảy về phía bọn họ.
Chẳng mấy chốc, bên kia đã trở nên rối loạn, Bạch Niệm Niệm nghe thấy3 tiếng kêu buồn bực của bò sữa, lập tức đoán được bọn họ đang ngồi trên lưng bò.
A!!!
Bái kiến nữ vương bệ hạ thét chói tai, vội xua con bò sữa chạy đến cửa ra của phó bản. Nhưng tiếc là, con bò sữa vẫn đang vui vẻ nhai rơm cỏ một cách chậm rãi, không hề nhúc nhích - trong phó bản có tổng cộng ba con bò sữa, cô ta không cho người khác cưỡi cùng, một mình chiếm một con, người chơi nam truyền lời cưỡi một con, hai người chơi còn lại cùng cưỡi một con, cho dù những người khác biết xua bò nhưng lúc này đã bị Bạch Niệm Niệm tách ra, cho nên trong chốc lát không người nào có thể tới giúp đỡ cô ta được cả.
Ưm! Ưm! Ưm!
Bạch Niệm Niệm
hô to
tự cổ vũ cho bản thân, nhưng vào tai những người đó lại trở thành cô bị chuột dọa sợ phát điên rồi, bọn họ liền nhao nhao tránh né, cũng không để ý tới chuyện mắng chửi cô nữa.
Đột nhiên, có người đẩy Bạch Niệm Niệm từ phía sau lưng một cái, trong giọng cô phát ra một tiếng
ưm
, sau đó mất thăng bằng ngã nhào xuống đất. Đội quân chuột kêu chít chít leo lên trên người cô, cô vội lộn nhào tại chỗ, nhưng những con chuột này bị mùi thơm của phô mai dẫn dắt, vẫn kiên trì không từ bỏ, hết con này đến con khác nhào tới, chẳng bao lâu sau Bạch Niệm Niệm đã bị bọn chúng bao bọc lấy rồi.
Mặc dù bọn họ đang cưỡi trên lưng bò, sẽ không bị chuột cắn phải, nhưng vẫn bị Bạch Niệm Niệm dọa sợ mất hồn.
Lúc này quần áo của Bạch Niệm Niệm đã nhăn nhúm bẩn thỉu, trên đầu bị trùm bao bố đen, trên người dính đầy phô mai, còn treo ba bốn con chuột, hai tay bị cột ở sau lưng, hai chân bị trói lại với nhau, chỉ có thể nhờ nhảy lảo đảo mà tiến về phía trước, nhưng lại đấu đá lung tung giống như người điên vậy, cực kỳ giống một con cương thi.
Một người, hai người, ba người, bốn người.
Bốn người chơi gồm ba nam một nữ, toàn bộ đều đang ẩn thông tin cá nhân đi, nhưng trang phục của Bái kiến nữ vương bệ hạ thật sự rất dễ nhận ra, cho dù vì đón chào năm mới mà đồ trang trí trong phó bản này có vẻ như rất nhiều sự vui mừng, nhưng so ra cũng kém hơn quần áo thời trang bỏ số tiền lớn để mua của Bái kiến nữ vương bệ hạ.
Không biết là bị con chuột lớn đen thùi lùi kia hù dọa hay là bị ý nghĩ
có thể nhìn thấy rồi
khích lệ mà Bạch Niệm Niệm liền lập tức ngồi dậy, nhìn xuyên qua lỗ thủng không lớn đó có thể thấy được một cái chuồng bò cỡ lớn giống như chuồng bò trong tiết mục trên ti vi nằm trong một góc của phó bản Tạm biệt năm cũ chào đón năm mới.
Tiếng
chít chít
không dứt lại lần nữa truyền tới bên tai cô, cô nén chịu mấy con chuột leo lên trượt xuống mà nhảy tại chỗ mấy cái rồi mới xoay người lại.
Như vậy sao mà được? Vất vả lắm mới làm được phô mai, dù sao cũng phải dẫn mấy con chuột này ra ngoài trả nhiệm vụ đã, có phải hay không?
Trong lòng Bạch Niệm Niệm thầm nói những lời này với Bái kiến nữ vương bệ hạ, sau đó liền dùng hết sức lực nhảy xa đã được luyện tập trong giờ thể dục để nhảy về phía cô ta. Bái kiến nữ vương bệ hạ bị dọa sợ run run lên, lại nhắm mắt thét chói tai, tiếng thét này còn lớn hơn tất cả mọi thứ, các thành viên trong bang đứng rải rác ở hai hướng nhíu chặt chân mày, bịt kín lỗ tai lại.
Một giây kế tiếp cô cũng biết bản thân đã nghĩ lầm rồi, bởi vì trước mắt cô chợt có ánh sáng chiếu vào, một con chuột lớn màu đen dùng cái mũi đẩy đẩy, mấy sợi râu dài thiếu chút nữa đã đụng tới mặt của Bạch Niệm Niệm.
Mà con chuột này đã cắn rách miếng vải đen rồi!
Mặc dù biết rõ đây chỉ là trò chơi hư cấu, người chơi cũng sẽ không bị chuột cắn trúng thật, nhiều nhất chỉ bị cắn quần áo, nhưng hình ảnh này rất đáng sợ, mấy người chơi ngồi trên lưng bò không ai bảo ai mà cùng nuốt nước miếng, chỉ nhìn lẫn nhau thôi mà đã có thể thấy sự sợ hãi từ trong mắt đối phương rồi.
Nhưng người trong cuộc Bạch Niệm Niệm lại không có nhiều cảm giác, bởi lẽ cô không thấy được, vả lại trong ấn tượng của cô thì bọn chuột trong trò chơi gần như đều là hamster thôi, mỗi con đều đáng yêu, cho nên cô cố gắng tưởng tượng bọn chúng thành thú nhồi bông chạy bằng điện.
Bạch Niệm Niệm không nhảy về chỗ cô ta nữa mà chuyển sang một hướng khác.
Bái kiến nữ vương bệ hạ rơi nước mắt lã chã nhìn Bạch Niệm Niệm nhanh nhẹn nhảy tới phòng bếp nhỏ dùng để chế biến phô mai, quay lưng lại, dùng hai tay bị cột ở sau lưng đẩy cửa ra hai bên, dùng thân thể lách qua cuối cùng cũng thành công đi vào phòng bếp, lại xoa lên tấm thớt, dính hết phô mai còn thừa lại lên người mình.
Bạch Niệm Niệm chỉ có thể thấy khẩu hình của Bái kiến nữ vương bệ hạ chứ không nghe thấy giọng nói của cô ta, bởi vì từ ban đầu cô ta đã không nói chuyện trên kênh công cộng rồi, còn tiếng
cười khẽ
kia chỉ là tiếng gió từ lỗ mũi phát ra mà thôi. Nhưng nhìn
khuôn mặt xinh đẹp hoảng hốt
kia của cô ta, Bạch Niệm Niệm dùng ngón chân cũng có thể tưởng tượng ra tiếng thét chói tai kia của cô ta sẽ cao vút tới chừng nào.
Hình như mấy con chuột leo lên trượt xuống đã giảm đi rồi. Bạch Niệm Niệm cúi đầu nhìn nhìn, từ trong tầm mắt có hạn thấy được phô mai trên người đã ít đi rất nhiều, lại nhìn đồng hồ to lớn phía sau kênh trò chuyện, còn chưa tới một phút, phó bản đã sắp kết thúc.
Cho dù chuột không cắn được các người thì cũng ph9ải giày vò chết các người mới được!
Bạch Niệm Niệm nghĩ như vậy liền lảo đảo nhảy về phía bò sữa. Bốn người chơi kia vội xua con b6ò né tránh, ba con bò sữa liên tục phát ra tiếng kêu đau đớn hoặc là bực bội, nhờ vậy mà nó đã giúp chỉ dẫn phương hướng cho Bạch Niệm Niệ5m.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.