Chương 1011: Gỡ nút thắt: tình viên mãn (2)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 1183 chữ
- 2022-02-08 08:42:01
Cáp Tát Nhĩ lạnh lùng nhìn gã, không nói gì.
Khi một người nổi cáu thì không hề đáng sợ, dù sao ít ra vẫn có thể biết được cảm xúc của đối ph8ương, nhưng khi y im lặng khiến người ta không đoán được thì sẽ tạo ra một áp lực tâm lý vô cùng lớn. Huống hồ lúc này Ba Căn lại gặp nguy hiểm mất 3mạng. Nếu Cáp Tát Nhĩ không bảo vệ gã, chắc chắn Triệu Tôn sẽ lấy mạng của gã.
Không thể chết, gã không muốn chết!
Suy cho cùng, người có thể cứu gã, chỉ có mình Cáp Tát Nhĩ.
Bát đệ, chúng ta là huynh đệ ruột.
Gã nói khẽ, giọng hơi run rẩy.
Nhưng Cáp Tát Nhĩ chưa kịp lên tiếng thì Lý Mạc, người vẫn luôn im lặng từ nãy đến giờ lại bỗng dưng thốt lên một câu,
Có gã không có ta.
Nhưng hiếm khi Lý Mạc lại đưa ra yêu cầu với y, y không muốn từ chối.
Y do dự trong thoáng chốc, thấy sắc mặt Lý Mạc không tốt lắm, Hạ Sơ Thất vùng ra khỏi ngực Triệu Tôn, nàng xoa đôi gò má không còn chút máu, sau đó nở một nụ cười quái dị.
Biểu tỷ à, sao tỷ có thể bá đạo như thế chứ?
Tại nhà trọ Nhữ Ninh ấy, người đàn ông mà nàng ta yêu sâu đậm đã ngủ với muội muội ruột của mình. Không những thế còn ngay tại phòng kế bên, trong lúc nàng ta ngủ say, từ đó khiến nàng ta bỏ lỡ nhân duyên, cả đời nuối tiếc.
Con tim nàng ta đau nhói, càng lúc càng không hiểu Hạ Sơ Thất.
Nàng ta lạnh mặt, dứt khoát không trả lời, tiếp tục nghe vế sau.
Không đầy hai trượng.
Ba Căn nhìn Triệu Tôn đáp xuống vững vàng, khuôn mặt u ám của gã bỗng trở nên tái nhợt, sự nóng ruột và khủng hoảng cũng dâng lên đến đỉnh điểm.
Nơi này có tướng sĩ của ba nước, nhân số đông đảo, nhưng ngoại trừ vài tên tùy tùng thân tín ra thì gã lại không còn ai khác.
Lý Mạc nhếch khóe môi, chỉ nhìn Hạ Sơ Thất chứ không nói gì.
Hạ Sơ Thất nhìn xung quanh rồi mỉm cười với nàng ta,
Biểu tỷ, ai mà không biết tỷ và biểu tỷ phu của muội có tình có nghĩa chứ? Đúng vậy, biểu tỷ phu của muội yêu tỷ sủng tỷ, nhưng tỷ cũng không thể làm biểu tỷ phu của muội khó xử được, đúng không nào? Không cần biết thế nào, Lục điện hạ cũng là ca ca ruột của biểu tỷ phu...
Lý Mạc không biết trong hồ lô của nàng bán thuốc gì, nàng ta nheo mắt, lườm nàng,
Sở Nhi, muội đừng quan tâm đến chuyện này, dù sao tỷ cũng không ưa cái thứ không ra gì này… Không chọc vào được nhưng vẫn dư sức trốn.
Đại trượng phu có chuyện nên làm, có chuyện không nên làm. Bỏ đá xuống giếng không phải là bản tính của ta.
Mặt mày Ba Căn sa sầm,
Bát đệ!
Cáp Tát Nhĩ đứng rất gần Ba Căn, vóc người cũng cao hơn gã. Y dò xét khuôn mặt hoảng loạn của gã, sau đó hơi nghiêng đầu và mỉm cười,
Ba Căn, ngươi tự cầu phúc cho mình đi.
Câu nói này rất bất ngờ, ngoại trừ Cáp Tát Nhĩ ra chắc cũng không ai hiểu. Câu nói này có vẻ tùy hứng, nhưng trên đời này ngoại trừ Lý Mạc, nếu có ai đó nói như thế trước mặt Cáp Tát Nhĩ thì sẽ bị xem như một câu chuyện cười, Cáp Tát Nhĩ máu lạnh vô tình mà lại sợ một người phụ nữ uy hiếp ư?
Cáp Tát Nhĩ hơi sửng sốt.
Ở trước mặt nhiều người Bắc Địch thế này, ở trong tình hình thế này, cho dù y và Ba Căn là kẻ đối địch nhiều năm, nhưng khi Bắc Địch đang đấu đến mức ngươi sống ta chết, y lại thật sự không thể làm gì được Ba Căn, thậm chí vì để che mắt người trong thiên hạ, y còn phải làm trái lòng mình, bảo vệ gã an toàn.
Tám trượng!
Năm trượng!
Ba trượng!
Lý Mạc chau mày, khó hiểu nhìn nàng.
Nhưng trên khuôn mặt của Hạ Sơ Thất, ngoại trừ nụ cười ra thì không có bất cứ thứ gì khác.
Ít nhiều gì Lý Mạc cũng hiểu đôi chút về tính tình của Hạ Sơ Thất. Nàng chắc chắn rất căm hận Ba Căn, trong tình huống thông thường, nếu nàng chịu nói giúp cho người mình ghét thì chỉ có một khả năng, đó chính là nàng muốn chơi khăm gã.
Không ra gì gì chứ?
Hạ Sơ Thất đảo mắt, nào ngờ nàng lại lên tiếng khuyên răn trước mặt vô số người,
Tuy năm xưa ở Nhữ Ninh, Lục điện hạ đã làm một vài chuyện có lỗi với tỷ, nhưng làm người phải lưu tình, vì biểu tỷ phu của muội, tốt xấu gì tỷ cũng phải chừa cho gã một còn đường sống chứ.
Nhữ Ninh? Con tim Lý Mạc chùng xuống.
Chuyến đi Nhữ Ninh năm xưa, nhà trọ Nhữ Ninh kia là nỗi đau suốt kiếp của nàng ta.
Ba Căn nhìn một v9òng, gã thăm dò sắc mặt Cáp Tát Nhĩ, bước gần thêm một bước, thử thuyết phục:
Bát đệ, quân Tấn không đông, phía Ngột Lương Hãn lúc này còn lo chưa 6xong, chỉ cần đệ hạ lệnh là có thể tiêu diệt được chúng… Triệu Tôn chết đi, trên thế gian này còn ai là đối thủ của đệ nữa, Nam Yến làm gì có người 5có thể chống lại thiết mã của đệ?
Không thể không nói Ba Căn không ngốc. Không chỉ không ngốc mà còn khá thông minh. Ít ra gã biết nắm bắt tính cách con người. Bất kì một người đàn ông tay nắm binh quyền và có tham vọng chính trị nào đều sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt thế này.
Nhưng trên khuôn mặt lạnh lùng của Cáp Tát Nhĩ chỉ có nét trào phúng.
Nàng ta đang nhìn Hạ Sơ Thất, nhưng Hạ Sơ Thất lại không nhìn nàng ta.
Nàng nhìn chằm chằm Ba Căn trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, và không bỏ qua sự hốt hoảng thoáng lướt qua trên mặt gã.
Ôi, chuyện này ầm ĩ đến mức, thật sự khó giải quyết rồi đây.
Hạ Sơ Thất hắng giọng, một mình diễn màn kịch lớn, nàng cong khóe môi, nở một nụ cười xấu xa, sau đó liếc nhìn Triệu Thập Cửu, cười hỏi,
Triệu Thập Cửu, thiếp hỏi chàng một chuyện, chàng phải trả lời thành thật cho thiếp biết.
Ba Căn rùng mình, bất giác nhìn về phía Triệu Tôn.
Chỉ trong chốc lát, Triệu Tôn càng lúc càng đến gần đầu cầu.
Mười trượng!
Triệu Tôn luôn hiểu cái tính quái đản của A Thất nhà hắn.
Vấn đề của nàng, hắn có thể không trả lời được à?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.