• 3,440

Chương 1029: Thất thố sau cơn say (3)


Ngươi yên tâm, cho dù ngươi không ở bên cạnh ta, ta cũng vẫn ăn ngon, mặc ấm, tình cảm với ngươi cũng sẽ không phai nhạt...
Đợi hai người đàn ông của chúng ta đánh đến kinh sư, tới lúc đó, hai chúng ta còn cùng nhau sống sung sướng, giàu sang...3

biết chưa?
Tinh Lam nhìn dáng vẻ khoa tay múa chân của nàng thì thấy rất muốn cười, nhưng cổ họng lại như bị nghẹn, 9mím môi vẫn không thể kiềm chế từng giọt nước mắt nặng trĩu tràn ra khỏi viền mắt, lăn dài trên gò má.


Vương phi, ngư6ời có ơn tái sinh với nô tỳ...

Gọi tỷ tỷ! Ngươi phản đấy à!
Hạ Sơ Thất nghiêm giọng đanh thép.
Ta phải ra ngoài bận việc, khách khứa hôm nay không ít, ngày mai phải đánh trận rồi, ta phải để mọi người chơi vui vẻ trong hôn lễ trước trận chiến chứ...
Tinh Lam nhíu mày, hơi nghi ngờ câu nói hiểu rõ của nàng.
Rõ ràng nàng đã hiểu lầm nàng ta và Trần Cảnh là...
không cầm lòng được.
nhé?
Cơ thể Tinh Lam cứng đờ, kinh ngạc vô cùng,
Tỷ biết cả rồi?
Hạ Sơ Thất chớp chớp mắt, cười nói với nàng ta,
Nếu không thì sao? Muội cho rằng ta ghét bỏ muội thật, chỉ mong sao gá muội đi chắc?
Nghĩ đến bản thân mình vẫn luôn giấu nàng chuyện này, trong lòng Tinh Lam có chút hổ thẹn, hơi rũ mắt xuống, muốn giải thích,
Vương phi, muội và Trần đại ca...
không phải thật lòng muốn che giấu, chỉ là khi đó, sự việc xảy ra quá đột ngột, bọn muội bất đắc dĩ...

Ta hiểu, ta hiểu mà.
Hạ Sơ Thất mỉm cười nháy mắt, sau đó liền chuyển chủ đề.

Chút chuyện vượt ranh giới giữa nam và nữ, ta nào có thể không rõ? Được rồi, muội không cần phải nghĩ nhiều, ngoan ngoãn ngồi xuống, bình tĩnh chờ Trần đại ca đến cưới muội đi.
Vương phi, nếu có thể, nô tỳ nguyện hầu hạ người cả đời, mãi mãi làm nô tỳ của người.


Này được rồi đấy!
Mũi Hạ Sơ Thất hơi cay cay, nàng lau mắt, mỉm cười qua đó đỡ nàng ta dậy,
Nếu ta nhận mấy cái dập đầu này của muội e là sẽ tổn thọ mất, nếu muội còn tiếp tục đau xót, sau này chẳng phải ta sẽ phải giảm mất mấy năm sống trên đời hay sao? Tinh Lam, muội nghe ta nói, không một ai sinh ra đã phải hầu hạ người khác, muội và ta đều như nhau, chúng ta cùng bình đẳng, nếu nói cảm ơn thì lẽ ra phải là ta nên nói cảm ơn muội mới đúng.
Mấy năm nay, muội hết lòng hết dạ chăm sóc ta, mặc y phục chỉ cần dang tay ra, ăn thức ăn cũng chỉ cần mở miệng, sắp thành con heo lười mất rồi...

Tinh Lam phải xuất giá rồi...
Nàng cảm thấy không giống như gả muội muội mà có một thứ cảm giác giống như gả con gái.
Ngoài cảm giác không nỡ thì còn...
Trong nhà Trần Cảnh đồng người, tuy rằng bọn họ tạm thời không sống cùng nhau, nhưng sau này vẫn không thể tránh khỏi việc sẽ phải chung sống với người nhà y.
Nếu lấy thân phận một nha đầu của nàng ta để gả cho Trần Cảnh thì người Trần gia nhất định sẽ cảm thấy nàng ta với cao, sẽ khinh thường gia thể của nàng ta, đến lúc đó, sao nàng ta có thể ngẩng đầu ở nhà chồng? Sở Thất trước giờ đều nói năng không dễ nghe.
Nhưng nàng lại thay nàng ta sắp xếp ổn thỏa tất cả mọi thứ.
Hơn nữa, nàng tổ chức hôn lễ thật sự chỉ để chơi thôi? Trời đông ngày ngắn đêm dài, giờ Dần đã qua, trời còn chưa sáng.
Nếu là ngày bình thường, Hạ Sơ Thất vẫn còn lười biếng
chôn vùi thanh xuân
trên giường, nhưng vì có quá nhiều việc, bận rộn suốt tối qua đến sáng nay nàng mới có thể lui từ chiến tuyến về.
Trở về phòng, nghe nhạc lễ đang gõ chiêng đánh trống thử giai điệu, nàng ngáp một cái thật dài, ngồi xuống chiếc ghế tựa cửa sổ chợp mắt.
Tinh Lam hơi sững sờ5,
Tỷ tỷ...?

Tất nhiên, ha ha! Muội đã có thêm một tỷ tỷ.
Đợi khi hiểu rõ chân tướng, đôi mắt Tinh Lam lại càng đỏ hơn.
Làm muội muội của Tấn vương phi, nàng ta sẽ trở thành em dâu của Tấn vương, thân phận này đối với một người không cha không mẹ như nàng ta mà nói chẳng khác nào bạn ơn.
Phải biết rằng, một người con gái không có nhà mẹ đẻ nâng đỡ, ở trong thời đại này sẽ rất khó tránh được sự ức hiếp của nhà chồng.

Vương phi...
Tỷ tỷ..
Vén vạt áo của bộ đồ cưới đỏ tươi, Tinh Lam đỡ Hạ Sơ Thất ngồi lên vị trí bên trên cùng, sau đó cung kính quỳ xuống, dập đầu vài cái với nàng.

Đời này Tinh Lam có thể hầu hạ người nhất định là kiếp trước đã làm chuyện rất rất tốt, tích được đức...
mệt muốn chết đi được! Lúc trời vừa rạng sáng, một lớp sương trắng phủ kín cửa giấy.
Khi Triệu Tôn trở về phủ từ doanh trại, rất nhiều tướng tá cấp cao cũng đến theo, đại tiệc được tổ chức ở tiền điện, không có tiệc lưu động như trong truyền thuyết nhưng Hạ Sơ Thất đã phái gia nổ trong phủ đứng trước cửa phủ Tấn vương phát kẹo hỷ cho người dân đến chúc mừng trước.
Triệu Tôn chào hỏi vào câu với đám tướng tá sau đó liền để Bính Nhất đi theo về hậu điện thay y phục.

Vương phi, đó đều là việc nô tỳ nên làm...

Được rồi.
Hạ Sơ Thất liếc nhìn bà mai bên cạnh đang lúng túng không biết làm sao một cái, nhẹ nhàng cầm khăn tay lau khuôn mặt nàng ta,
Muội xem, khóc lóc thế này chẳng thấy điềm đạm đáng yêu mà chỉ làm cho giống con
mèo vậy, còn phải mất thời gian trang điểm lại, tim gan bà mai đều giật đến đau cả rồi...

Ha ha.
Tinh Lam hết khóc lại cười.
Hạ Sơ Thất đỡ nàng ta đứng dậy, liếc xuống nhìn bụng của nàng ta, thẩm thì nói bên tai nàng ta,
Nếu muội thật sự có lòng biết ơn ta vậy thì phải thay ta chăm sóc cho cháu ta thật tốt...
Hắn vừa bước chân vào cửa phòng đã nhìn thấy Hạ Sơ Thất gục đầu ngồi trên ghế, ngủ khì khò.


A Thất...?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.