• 3,440

Chương 1044: Ngoài dự liệu (5)


Triệu Tôn là người nói một là một nói hai là hai, nói thả ông lão đi là là thật, hắn không muốn so do quá nhiều với một tiên sinh bình8 thường, khiến người khác chỉ trích.

Còn đã nói xử lý Vương Lão Bát thì dĩ nhiên là sẽ phải giết.

Triệu Thập Cửu, chàng thắng rồi.
Phụ nữ quả thật thích nghe lời bùi tai.
Cô nương này dễ dỗ dành, sẽ không tùy hứng nhõng nhẽo quá trớn.

Không.
Triệu Tôn nói,
Là A Thất đã dùng hành động của mình chứng minh tính chân thực của câu nói này và sự tồn tại tất yếu của nó cho bổn vương biết.
Hạ Sơ Thất trợn trắng mắt, câm nín.
Từ phủ Bắc Bình đánh đến huyện Vũ Ấp đã khoảng ba tháng trôi qua, hai người vẫn luôn chưa có cơ hội chung phòng, Triệu Tôn vẫn giữ nét
hà khắc
như ngày thường, tuy có chăm sóc nàng nhiều hơn nhưng vẫn bắt nàng ở một
mình, bình thường cũng giữ khoảng cách nữa.
Nhưng đông đến là nàng sợ lạnh, khi trời tối cứ thỉnh thoảng lại đến quấn lấy hắn.
Hắn bất đắc dĩ từ chối từ này đến lần khác, chỉ nói rằng trong doanh trại đây người đói khát, khí huyết dồi dào, muốn phụ nữ đến phát điên, sao có thể làm ra chuyện kích thích họ chứ?
Hạ Sơ Thất biết hắn nói có lý, nhưng thỉnh thoảng nàng cũng muốn trêu chọc hắn, sẽ cố ý quấn lấy, nhìn dáng vẻ nôn nóng, bất đắc dĩ và đấu tranh của hắn cực kỳ thú vị.

Coi như chàng biết điều.


Thật ra...
Triệu Tôn nhìn vào mắt nàng, ánh mắt hắn hơi lóe lên, dường như là cảm động,
Tổn thất lớn nhất của Triệu Miên Trạch là để mất đi nàng.
Hạ Sơ Thất hơi sửng sốt, nhìn vào ánh mắt chân thành của hắn.

Chàng muốn biết à?

Hử? Nói!

Khốn kiếp!
Hạ Sơ Thất hừ mũi,
Đừng hòng moi được nữa chữ từ chỗ thiếp.
Úi, sao câu này lại có cảm giác giống giống ông lão kia nhỉ? Nàng sửng sốt, quả nhiên nhìn thấy Triệu Tôn cười.

A Thất, nàng đã nói mười ba chữ.

Thiếp...
Hạ Sơ Thất ngoảnh mặt đi,
Giận rồi.
Triệu Tôn thấy nàng đỏ mặt, hình như hơi giận thật, thể là bèn bật cười, ôm lấy vai nàng, nâng cằm nàng lên, nói khẽ,
Không phải gia muốn hỏi nguyên do mà gia muốn nói may mà thê tử ta thông minh, chuẩn bị từ trước, không những không để gã thực hiện được ý đồ mà còn phản kích một đòn, đổ chuyện bị trời phạt lên đầu gã, làm hay lắm.
Nàng hừ mũi, trợn mắt.
Một người thả, một người giết, kết hợp giữa ân huệ và uy nghiêm khiến n6gười khác vừa cảm kích vừa lạnh lòng.
Nhưng chuyện vẫn chưa kết thúc, Triệu Tôn đã giết gà, tất nhiên phải dọa khỉ nữa.
<5br>Hắn nhìn thi thể Vương Lão Bát được khiêng xuống, sau đó lạnh mắt nhìn chúng tướng sĩ quân Tấn rồi giơ chiếc còi cá chép lên cao.
Nhưng nào ngờ lại bị nghiệp quật, hóa ra hắn luôn hiểu nhầm rằng nàng muốn à?.
Nàng nghiến răng căm phẫn.
Lão bách tính bỗng dưng được Tấn vương và Tấn vương phi giúp đỡ, họ cũng biết cảm kích, cộng thêm đã uống thuốc của Tấn vương, bệnh tình cũng đã đỡ hơn nên trong lòng càng yêu thích và sùng bái, tất nhiên sẽ không quên tuyên truyền đầu đuôi câu chuyện và ca tụng công đức của Tấn vương và Tấn vương phi rồi.
Thế là lại có một phiên bản khác về câu chuyện bệnh dịch ở huyện Vũ Ấp truyền vào dân gian.
Nàng xoay đầu ngồi vững trên đùi Triệu Tôn, hai tay quấn lấy cổ hắn, nhìn hắn với ánh mắt sáng rực, mỉm cười.

Xét thấy thái độ chàng thân thiện như thế, thiếp sẽ tha thứ cho chàng.
Lò lửa trong doanh trại nổ lách tách, bầu không khí ấm như mùa xuân, khác hẳn với thế gian buốt giá bên ngoài.
Hạ Sơ Thất ngồi bên Triệu Tôn, vừa cầm một quyển sách vừa ngáp, nhìn như đã ngủ nhưng lại không.
Trong sự im lặng đá3ng sợ của quần chúng, thanh đao sắc bén chém xuống cố gã, cơ thể cao lớn kia ngã thật mạnh xuống đất, máu tươi chảy ồ ạt, hòa vào lớp9 tuyết trắng tinh...

Khiêng xuống, chôn đi!

Hễ phát hiện có người bán đứng thì sẽ trừng trị theo quan pháp, chặt đầu không tha.
Sau một khoảng im lặng, bỗng có một binh sĩ bên giếng hô lên.

Điện hạ, vương phi, tìm được rồi, tìm được độc rồi...
Đã phát hiện ra chỗ độc được chôn bên giếng, một lần nữa chứng minh Hạ Sơ Thất không nói dối.

Không cần biết trước khi vào quân Tấn các ngươi là ai, là người của ai.
Chỉ cần các người thuộc quân Tấn một ngày thì sẽ do ta quản thúc.
Vả lại chuyện còn liên quan đến Bồ Tát hiển linh, thế là càng huyền ảo, cũng càng khiến người khác kính sợ hơn phiên bản trước nên không ai dám truyền sai.
Màn đêm lại buông xuống doanh trại quân Tẩn, gió tuyết ào ào, cỏ khô bay lả tả.
Triệu Tôn cúi đầu, chấm nhẹ lên mũi nàng,
A Thất, chuyên miếng đá kia, sao nàng làm được vậy?

Nói cho chàng biết thì có lợi ích gì không?

Tất nhiên là có.
Triệu Tôn ôm eo nàng, kéo nàng tới nằm sấp lên người mình, có một dòng nước ấm nào đó chảy qua trong đôi mắt sâu thẳm kia,
Ví dụ như chuyện mà nàng luôn mong muốn, đêm nay gia có thể cho nàng toại nguyện.
Chuyện mong muốn? Hạ Sơ Thất đỏ mặt, trách hắn,
Chàng có biết xấu hổ không hả?
Triệu Tôn nắm chặt tay nàng, chà lên mặt mình.

Người không biết xấu hổ, thiên hạ vô địch.

Hờ, chàng đổi tính rồi à?

Được, nói cho chàng biết vậy.

Thứ này á, bọn thiếp gọi là ảo thuật, đừng nói là biển ra một miếng đá trước mặt mọi người, muốn biển người sống còn được nữa là.

Chàng nhớ lại tình hình lúc đó đi, ngươi bên giếng đều là của ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.