Chương 1061: Đừng suy đoán tâm tư của kẻ say (1)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 1204 chữ
- 2022-02-08 08:42:58
Triệu Tôn hơi mím môi lại, dường như có điều cần cân nhắc.
Thấy hắn như vậy, ánh mắt Hạ Sơ Thất lóe lên, đột nhiên 8bật cười.
Đại sư, Triệu Thập Cửu, ta có một cách này.
Tuy Đạo Thường có chút ý kiến về sự tồn tại của nàng ảnh h3ưởng đến Triệu Tôn, nhưng chưa bao giờ coi thường bản lĩnh của nàng.
Không, phải nói là động đất mới đúng.
Vào buổi sáng ngày thứ hai khi Nguyệt Dục đến, Tấn vương và Tấn vương phi đã xảy ra chút xích mích, hai người tan rã không mấy vui vẻ trong phòng sưởi.
Tướng sĩ quân Tấn đều biết đối phu thê này thân mật, ngày nào cũng âu yếm tình tứ, còn không thấy đỏ mặt bao giờ, vì thế khi họ thấy tình hình này cũng không để ý, cho rằng chỉ qua hai ngày sau sẽ tốt ngay thôi.
Trong toàn bộ doanh trại toàn nam nhi qua lại, chỉ có một người phụ nữ tồn tại...
lại còn là Tấn vương phi.
Không động vào được, không ăn được, còn không dám liếc nhìn lấy một cái.
Cho dù họ không biết làm gì, nhưng nhìn những cô nương xinh đẹp cũng khiến trong lòng thấy thư thái hơn.
Có thể nói sự có mặt của Tinh Lam và Nguyệt Dục đã làm lòng quân ổn định.
Thế nhưng niềm vui này còn chưa duy trì được hai ngày, trong doanh bỗng nhiên phủ đầy mây đen.
Kể từ đó, Hạ Sơ Thất dường như sắp phát điên.
Nàng ngoan cố, không chịu cúi đầu, cũng không chịu để ý đến Triệu Tôn, ngoài việc thường xuyên đến doanh trại quân y thăm khám cho thương binh ra thì gần như không đặt chân vào những nơi có mặt Triệu Tôn.
Còn Nguyệt Dục lại càng chăm chỉ đến những nơi đó hơn, bưng trà, rót nước cho Triệu Tôn, hầu hạ còn chu đáo hơn bình thường.
Nhưng không ai ngờ, lần này lớn chuyện rồi.
Chỉ cần là nơi Nguyệt Dục có mặt, Hạ Sơ Thất tuyệt đối không đi đến.
Nhưng Nguyệt Dục đã hầu hạ Triệu Tôn quen rồi, không có chuyện gì cũng phải đến đợi, cũng không biết là có phải Triệu Tôn đang giận dỗi Hạ Sơ Thất hay không mà Nguyệt Dục đến thì đến, hắn không để ý, cũng không đuổi đi, nhưng điều đó lại khiến Nguyệt cô cô lên mặt, càng ngày càng vui sướng.
Nay không chỉ có thêm Tinh Lam mà còn có thêm Nguyệt Dục.
Tuy cũng vẫn không động vào được, không ăn được, nhưng rốt cuộc cũng có thể liếc nhìn thêm mấy cái, cho con mặt ăn no.
Bọn họ đã lâu không được gần gũi phụ nữ, trong lòng đều như mọc cỏ dại.
Bầu trời trong những ngày tháng nặng nề này dường như cũng nhanh tốt hơn.
Hạ Sơ Thất đấm bóp cánh tay tê nhức của mình, cùng với Tinh Lam vừa nói vừa cười đi ra từ doanh trại quân y, chưa đi được mấy bước đã gặp Nguyệt Dục xách giỏ từ nhà bếp tới.
Có lẽ là nhìn thấy hy vọng từ phía Triệu Tôn nên mặt mày Nguyệt đại tỷ vui vẻ, đôi mắt long lanh, y như thiếu nữ ôm mộng xuân mang theo một tia quyến rũ– đương nhiên, đó chỉ là suy nghĩ mang theo thành kiến của Hạ Sơ Thất.
Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền xa ngàn dặm, người bên trên có tí động tĩnh là bên dưới đã nổ tung rồi.
Tướng sĩ quân Tần đều âm thầm bàn luận sôi nổi.
Trong quân toàn là đàn ông, và gần như tất cả đều cho rằng phụ nữ lòng dạ hẹp hòi, cho dù là vị nữ anh hùng khí khái như Tấn vương phi cũng không thoát được khỏi chữ
ghen
.
Chỉ có sắc mặt Triệu Tôn là không được tốt cho lắm, cả ngày đều lạnh lùng, giống như có ai nợ hắn tiền vậy, khiến tướng sĩ quân Tấn sợ đến mức không dám thở mạnh, hành sự càng cẩn thận hơn.
Bầu trời Thương Châu âm u, dường như mưa gió sắp kéo tới.
Không ai ngờ được rằng khói lửa với quân Nam vẫn chưa nổi lên, chính quân Tấn đã tự đốt cháy mình rồi.
Thậm chí còn có người nghĩ xa, đợi Tấn vương tiến đến hoàng thành, chiếm lĩnh kinh sư làm hoàng đế, còn có thể chỉ có một người phụ nữ là nàng được không? Quân Tấn đều mỉm cười nói, tuyệt đối không thể được.
Thậm chí có người còn rảnh rỗi quá nên mang chuyện này ra đặt cược.
Đối với những lời đồn đại của các tướng sĩ, Hạ Sơ Thất không nghe thấy, chỉ coi như không biết, cả ngày nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ, dường như không hề để tâm đến.
Nghe vậy, ông ta còn hỏi nhanh hơn cả Triệu T9ôn:
Nữ thí chủ, cách gì vậy?
Hạ Sơ Thất không để ý đến ông ta, chỉ nhìn Triệu Tôn, mỉm cười nói,
Ly gián...
hay6 nói cách khác, là phản gián!
Trong đại doanh quân Tấn ở Thường Châu bỗng nhiên náo nhiệt cả lên.
Đối với các bin5h sĩ quân Tần, có một chuyện còn vui hơn cả đón năm mới.
Đại nha đầu của Tấn vương vốn dĩ chính là người trong phủ Tấn vương, đến chăm sóc cuộc sống của Tấn vương cũng là chuyện nên làm, huống hổ người ta còn bị mất lưỡi, cũng đáng thương lắm chứ, vậy mà vương phi đã vẻ vang lại còn làm trò, không để ý đến thể diện của Tấn vương.
Họ hiểu cho sự bất đắc dĩ của Tấn vương, song lại không hiểu nổi nỗi khổ của phụ nữ.
Họ đều nhất trí cho rằng Tấn vương phi được chiều sinh hư, hưởng thụ hết mọi sự sủng ái vẫn chưa đủ, còn muốn một mình độc chiếm Tấn vương, thực sự đã phạm vào đại kỵ của phụ đức.
Xem ra Nguyệt Dục vẫn chưa từ bỏ ý định với gia.
Tinh Lam phất tay áo, đè thấp giọng nói một câu, có vẻ lo lắng.
He he.
Hạ Sơ Thất liếc nhìn Nguyệt Dục, cười vô cùng kỳ quái.
Tỷ tỷ...
Tinh Lam cau mày lại,
Hằng ngày tỷ vẫn dạy muội làm thế nào để trị đàn ông, nói năng đâu ra đấy, nhưng sao mấy hôm nay chính bản thân tỷ lại hồ đồ như vậy?
Hạ Sơ Thất vẫn nhìn theo bóng lưng Nguyệt Dục, không nghe thấy Tinh Lam nói.
Tinh Lam bất đắc dĩ, lập tức kéo nàng một cái,
Tỷ tỷ...
Hạ Sơ Thất quay đầu nghe một lần nữa, rồi lại cười
he he
một cách quái dị.
Sao tỷ lại hồ đồ như vậy rồi?
Mấy ngày nay Tinh Lam và Trần Cảnh vô cùng ngọt ngào, đã có kinh nghiệm về chuyện nam nữ hơn,
Tỷ tỷ, theo muội thầy, phụ nữ tuy không thể thường xuyên dỗ dành, chiều chuộng đàn ông, nhưng cũng không thể thờ ở quá
lâu được, tránh cho đám phụ nữ bên cạnh nhân cơ hội chen vào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.