• 3,440

Chương 776: Nút thắt không thể gỡ (2)


Yên tĩnh, không có một âm thanh nào

Nếu đổi lại là người khác gặp phải đả kích này chắc không thiết sống từ lâu
Cuộc sống của họ cứ ngỡ như lại trở về quá khứ
Nhưng nếu để ý kĩ thì sẽ phát hiện có thêm vài điều khác biệt
tỷ không sao thật may quá!

Tuy chuyện của Hạ Sơ Thất đã được lan truyền khắp nơi, tin đồn nhiều vô số kể, nhưng sự thật ra sao thì không mấy người biết

Sở Thất...

Mai Tử nhìn thấy Hạ Sơ Thất thì nhào tới, nắm lấy tay nàng, quan sát từ trên xuống dưới.
Hạ Sơ Thất nhìn đôi mắt đỏ bừng vì khóc của Mai Tử, nàng kéo cổ tay nàng ta.

Này, còn khóc nữa? Khóc dữ dội thế kia? Đừng nói là Lan Đần bắt nạt muội đấy nhé?

Ta không bắt nạt nàng ta.
Lan Đần vừa vào tới, nghe thấy câu này liền lườm Mai Tư với vẻ không vui, sau đó tự rót trà tự uống, mặt mày khó chịu như thể ai thiếu nợ hắn vậy, trông khác hẳn với vẻ phấn khởi thường ngày
Ngày hôm nay, mới sáng sớm Tinh Lam đã vào phòng lay nàng dậy, nói rằng có người đến tìm
Hạ Sơ Thất có tính gắt gỏng sau khi ngủ dậy, ghét nhất bị ai làm phiền khi đang ngủ, cộng thêm nàng cũng chẳng nghe thấy Tinh Lam nói gì nên chỉ nhắm mắt tiếp tục ngủ nướng
Hạ Sơ Thất lập ra một quy tắc liên quan đến sức khỏe dành cho Triệu Tôn: tối đến tắt đèn đi ngủ, không được phép trò chuyện.
Nàng không muốn Triệu Tôn phát hiện ra lỗ tai nàng có vấn đề, không muốn đang trong giờ phút mấu chốt mà hắn vẫn phải phân tâm lo lắng cho nàng
Nhưng chỉ vài giây hắn lại xoay trở về, hừ mũi tiếp

Thì hắn đó, ta không thích hắn, hắn cũng không thích ta.

Hành trình lên phía Bắc càng ngày càng gần, hành trang cũng đã được thu xếp ổn thỏa, chỉ đợi đến ngày mười lăm tháng Giêng, hai người có thể ngồi thuyền lên phía Bắc, mang theo Tiểu Thập Cửu của họ, làm phiên vương Bắc Bình của hắn mà không cần phải lo nghĩ điều gì
Hạ Sơ Thất đếm ngày, chớp mắt đã đến ngày mùng mười tháng Giêng.
Nhưng sự an ủi này là sự an ủi thật
Sự quan tâm này cũng là sự quan tâm thật.
Người có thể làm Lan Đần tủi thân, chịu bó tay, Hạ Sơ Thất chỉ có thể nghĩ đến Triệu Thập Cửu
Nghĩ đến chuyện hắn và Lan Đần trước nay đã không hợp nhau, nàng cũng cảm thấy hơi bất lực, phải biết rằng, Tấn vương điện hạ là người quang minh lỗi lạc, đây là điều không cần phải bàn cãi, nhưng hắn lại cứ có chút
để ý
Lan Đần
Hạ Sơ Thất nheo mắt nhìn hắn.

Ai lại chọc huynh vậy?
Tên Ngốc hừ mũi,
Còn ai ngoài hắn.
Hạ Sơ Thất thấy kỳ lạ,
Hắn nào?
Tên Ngốc ngoảnh mặt đi, không thèm để ý đến
N8hưng nàng lại là một nữ nhân dễ
tự cháy

Sống sót sau kiếp nạn, sóng gió qua đi, nàng vẫn có thể được ở bên Triệu Tôn, 3không những thế mà chẳng bao lâu sau lại còn có thể nhìn thấy Tiểu Thập Cửu của họ, không cần biết có bao nhiêu chuyện không vui9, tất cả đều đã bị bản thân đốt cháy hết, ngoại trừ lén giấu Triệu Tôn uống một ít thuốc trị liệu ra, nàng cảm thấy chẳng có gì 6phải đáng lo.
Theo hắn thấy, là vì nàng
quan tâm
Lan Đần, nên hắn mới
để ý
.
Sự thù địch của nam nhân với nhau rất kỳ lạ, cũng rất khó hiểu, Hạ Sơ Thất không nghĩ nhiều, chỉ giữ Lan Đần và Mai Tử ở lại ăn bữa trưa
Nhưng Tinh Lam cũng là một người cố chấp, tất nhiên là có chiều riêng của nàng ta, sau khi cù vài cái, Hạ Sơ Thất đã tỉnh ngủ hơn phân nửa.
Xuống giường, mặc đồ, rửa ráy, đợi đến khi nàng xuất hiện ngoài phòng khách thì đã qua nửa chung trà
Trong những ngày tháng chờ lên Bắc Bình, hành trang không cần nàng thu xếp, tất cả mọi chuyện càng không c5ần nàng phải lo lắng, chuyện nàng cần làm là chờ đợi, vì thể nàng rảnh vô cùng
Hiếm khi có cơ hội có thể ở bên Triệu Tồn một cách
quang minh chính đại
, nên tâm trạng vẫn luôn duy trì trong trạng thái vô cùng phấn khởi

Tỷ không sao chứ? Muội nghe nói về chuyện của tỷ, từ lâu đã muốn xuất cũng tìm tỷ rồi, nhưng Lan Đần vô tích sự lắm, kêu hắn đi hỏi thăm rõ lâu mà vẫn không biết được tung tích của tỷ..
Bọn ta mới tìm đến phủ Tấn vương, may mà tỷ không sao, hức..
Nàng muốn giết chết mối lo của hắn từ trong trứng nước, đợi cho đến khi có một ngày hồi phục lại bình thường, nàng mới cười tủm tỉm nói với hắn rằng,
Ôi, chắc chàng không biết đâu nhỉ, thiếp từng là một kẻ điếc đấy.
Đến lúc đó, họ có thể thoải mái trò chuyện về những năm tháng
là kẻ điếc
, mà không cần phải gánh vác quá nhiều.
Thời gian vui vẻ trôi qua rất nhanh
Chuyện đầu tiên nàng làm sau mỗi buổi sáng thức giấc chính là sửa soạn cho thật xinh đẹp, sau đó quấn lấy Triệu Tôn
Hoặc là ở trong thư phòng, hoặc ngoài sân, hoặc hái hoa, hoặc đùa với chó, không suy đoán tương lai, không nghĩ về quá khứ, chỉ dính lấy hắn, lượm lặt một vài chuyện thú vị, tán gẫu vô số chủ đề

Nếu thật sự sợ chết khiếp thì muội làm gì còn đứng được ở đây? Thôi đừng khóc nữa, mất mặt lắm.
Hạ Sơ Thất nhìn nàng ta, cảm thấy buồn cười, trong lòng cảm thán
Hình như trong những năm quen biết Mai Tử, cô nương này luôn đảm nhiệm vai trò chuyện an ủi nàng sau mọi chuyện nhưng cuối cùng lại biến thành nàng đi an ủi ngược trở lại.
Chắc cô nàng nhiều chuyện Mai Tử đã nghe được một vài chuyện
mưa tạnh gió máu
, lo nàng
chết
rồi nên khóc rất dữ dội, hai mắt sưng to như quả đào, đến lúc này vẫn chưa bình tĩnh lại được, cứ khịt mũi liên tục.

Khóc gì chứ? Chẳng phải ta vẫn còn sống sờ sờ ra đây ư?

Hức, làm muội sợ chết khiếp...
Mũi của Mai Tử bị xoa tới đỏ bừng.
Trong vài canh giờ này, nàng lại nghe thêm một ít chuyện
trêu mèo ghẹo chó
thú vị trong Đông cung, nàng thấy được Mai Tử sống trong Đông cũng rất vui vẻ, Lan Đần cũng vậy, hai người họ như hai người bạn chơi cùng nhau, gặp nhau sẽ đấu võ mồm, nhưng lại không nỡ rời xa nhau.

Đây là một chuyện tốt.

Bị họ lây nhiễm, Hạ Sơ Thất cảm thấy tháng Giêng này không còn lạnh mấy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.