• 3,440

Chương 786: Từ biệt (3)


Triệu Tôn quan sát khuôn mặt
hiền hậu
giả tạo của nàng, hắn như cười như không,
Không cần

Lúc nãy A Thất hầu hạ gia 8rất chu đáo, giờ đến lượt gia hầu hạ nàng mới đúng.


Hức..
Chàng có bệnh!


Hạ Sơ Thất thở phào, tự nói mình có tật giật mình
, lo lắng vớ vẩn, nàng cười hì hì, dựa vào người hắn, nhưng ngón tay lại nhéo nhẹ cơ hông của đối phương,
Con người chàng đó, càng lúc càng hư
Rõ ràng chưa thỏa mãn mà cứ đổ thừa lên người thiếp
Rõ ràng là hắn nói rất nghiêm túc, nhưng trong đôi mắt lúc sáng l3úc tôi kia lại ẩn chứa một thứ cảm xúc xấu xa
Hạ Sơ Thất lườm hắn, bỗng thấy ớn lạnh, xuất hiện một dự cảm chẳng lành.9
Rõ ràng thiếp chịu thiệt thòi hơn.

Triệu Tôn thở dài, nói,
Chỉ có trâu mệt chết, làm gì có chuyện đất bị cày hư?

thỏa mãn chưa?

Vành tại Hạ Sơ Thất nóng bừng, nàng tung chăn, đạp hắn một cái.
Ta có bệnh.

..
Tha cho thiếp.

Không thể tha cho nàng.

Thiếp không muốn nữa...

Triệu Tôn vuốt tóc nàng, mồ hôi trên trán khiến hắn trông càng thêm cương nghị, mùi hormone tỏa ra khắp người.

A Thất..
Nhưng giờ đây, nàng khinh bỉ chính mình, căm hận bản thân mình, cũng ghét tên Triệu Thập Cửu này đã ép nàng phải thốt lên vô số chữ
muốn
.

Hức, tóm lại ai chữa bệnh cho ai đây?


Thiếp phải hỏi chàng mới đúng, nội thương đã khỏi chưa?
Triệu Tôn thấy nàng rõ ràng không thích bị trêu nhưng lại không chịu nhận thua, hắn cười kéo nàng vào lòng quấn chặt, tiện thể cũng nhét cánh tay của nàng lại vào chăn, cười khẽ:
Có tiểu thần y nhà chúng ta ở đây, sao có thể không khỏi được chứ? Gia đã nói, A Thất là thuốc hay.


Dẹp đi! Bây giờ chàng ngày càng biết ăn nói nhỉ!
Hạ Sơ Thất nhìn hắn chằm chằm, bỗng giật mình, dựng hết tóc gáy: Không đúng! Hiện tại khi Triệu Thập Cửu và nàng nói chuyện với nhau, hắn sẽ mặt đối mặt nhìn nàng
không muốn.

Sự giày vò thấu xương này cuối cùng đã xé nát lí trí của nàng, lớp mồ hôi lạnh dày trên trán cũng đã bán đứng suy nghĩ thật sự của nàng
Được rồi, giờ gia sẽ..
cho nàng.

khiến nàng khát khao được nhảy vào trong ngọn lửa rực cháy.
Bắt đầu từ lầu Hồi Quang Phản Chiếu, nàng chắc chắn mình là một phụ nữ trinh tiết, làm chuyện ấy chỉ vì để thăng hoa tình cảm với đối phương thôi, có hay không cũng chẳng sao
Hắn ôm nàng từ phía sau, cúi đầu kề bên tai nàng, khàn giọng hỏi,
Đã biết điều chưa?..
Ai kêu lúc nãy nàng trêu chọc gia? Nếu gia không chấn chỉnh phu cương, trừng trị nàng, thể nào sau này vẫn sẽ bị nàng ức hiếp
Ai nói chỉ có nữ tử mới quyến rũ chết người? Nam từ nhiều khi còn hơn cả thế

Triệu Thập Cửu...Triệu Thập Cửu...

Không những thế, hắn thường thích vỗ đầu nàng nhắc nhở, chuyện này dường như đã trở thành một sự ăn ý giữa hai người
Chỉ cần hắn vỗ đầu thì nàng sẽ biết hắn muốn nói chuyện.
Hắn nói cực kì dịu dàng, một sự dịu dàng chưa từng có, thậm chí còn mang theo một sự dụ dỗ hiếm thấy, chỉ đáng tiếc Hạ Sơ Thất không thể nghe thấy một chữ nào
Trong lúc nàng đang suy đoán, tưởng rằng lại sắp rơi vào ma chưởng của hắn, lại sắp bị hắn trêu đùa thì hắn lại tiến vào bất thình lình, nàng chỉ kịp kêu
a
một tiếng, cơ thể run lên, trợn trắng mắt, không ngờ hắn lại vào thẳng luôn.

Hử?


Không..

Chàng muốn làm gì?
Triệu Tôn cúi đầu, hôn chóp mũi của nàng

Ngoan ngoãn nhắm mắt lại.

Nàng la
ối
, kích động mở mắt ra,
Triệu Thập Cửu, chàng trả thù à?


Hử?
Hắn thắc mắc,
A Thất không thích?

Nàng thừa n6hận mình không có khí phách, lại dễ dàng rơi vào bẫy của Tấn vương điện hạ
Nàng chỉ

một tiếng, vừa mới nhắm mắt lạ5i thì cảm thấy chóp mũi đau nhói
Sau này từ Bắc Bình về, không biết khung cảnh sẽ thay đổi thế nào, nên phải trân trọng hiện tại, nếu A Thất vẫn chưa thỏa mãn, gia có thể liều mình tiếp quân tử.

Hắn nói nghiêm túc, nhưng lại chứa vẻ cợt nhả, dường như không hề phát hiện ra lỗ tai nàng có vấn đề
Sau một hồi mây mưa, mọi thứ trở lại yên tĩnh
Hạ Sơ Thất thở hổn hển, tựa đầu vào vai hắn, xõa mái tóc đen dài mềm mượt lên người hắn, ôm chặt lấy hắn hệt như một con bạch tuộc, thở dốc từng cơn, dáng vẻ trông vô cùng buồn cười
muốn..
muốn..

Chàng muốn làm gì?

Ngoan nào..
đừng cử động.

muốn hỏi không?

Hỏi gì?
Hắn nhíu mày

Ví dụ như..

Không sao
A Thất là thuốc dẫn của gia.

Sự trừng phạt quá tuyệt vời! Nàng không thể dùng ngôn ngữ để hình dung đó là một sự trải nghiệm thế nào, càng không thể nào tưởng tượng rằng kiểu người cao cao tại thượng như Tấn vương điện hạ cũng tinh thông mười tám loại võ nghệ
Hắn hiểu nàng còn hơn bản thân nàng, những nơi môi hắn chạm tới không hề đau mà chỉ thấy ngứa, ngứa đến tận trong xương tủy, ngứa khắp cơ thể
Nàng không muốn nhắm mắt, bởi vì sau khi nhắm mắt nàng sẽ không nghe thấy gì
Nhưng trong
sự trừng phạt
ngọt ngào kia, nàng lại nhắm mắt đi trong vô thức
hỏi thiếp về chuyện gì đó?
Nàng xoắn xuýt

Chẳng phải gia đã hỏi rồi ư?
Hắn nhìn nàng, tiện thể nhéo mặt nàng,
Hỏi nàng đã thỏa mãn chưa? Nàng biết đấy, đây là đêm cuối ở kinh sư

Thích?..
Mới lạ!

Ngoại trừ gọi tên hắn, kéo tóc hắn, nàng đã không thể thốt lên một câu hoàn chỉnh
Sự giày vò ngọt ngào đến cực điểm này đã thiêu cháy tứ chi xương cốt của nàng, cảm giác như có kiến bò đầy trong từng khớp xương, đó là một cảm giác khó chịu, bứt rứt, một thứ cảm giác nàng chưa từng trải qua..
Nàng cố gắng mở mắt, nhìn hắn, nghiến răng nghiến lợi,
Triệu Thập Cửu, thiếp chịu đựng hết nổi rồi..
Chàng giết chết thiếp đi cho rồi.


Lần này hầu hạ không tốt, gia thử cách khác xem.

Giọng nói của hắn ấm áp như gió xuân, nhưng Hạ Sơ Vẫn vẫn có thể nếm ra được chút ít xấu xa
Nàng giật mình, ôm chặt eo hắn, nhìn hắn với ánh mắt lấp lánh

Gia, chàng có gì..
Hạ Sơ Thất cảm thấy dục vọng của hắn lại nổi lên, nàng chỉ biết câm nín trợn mắt lên


Này! Điểm của chàng đã dùng hết, đừng hòng có suy nghĩ gì nữa!
Triệu Tôn nhìn dáng vẻ thoái lui của nàng dường như không muốn thật, hắn âm thầm cong môi, kéo nàng tới, cúi đầu nhìn nàng, không trêu đùa nữa, giọng nói cũng nghiêm túc hơn hẳn:


Đến Bắc Bình rồi, cuộc sống sẽ trở nên nhàn rỗi hơn, A Thất có nơi nào muốn đi không?
Nơi muốn đi thì nhiều lắm
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.