Chương 901: Quỷ dẫn đường ma đưa lối: phá! (4)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 961 chữ
- 2022-02-08 04:51:10
Được rồi, xuất phát…
Má!
Hạ Sơ Thất chửi thầm một tiếng, không sơ múi được gì nên rất bức xúc.
Những ánh mắt vui mừng, phấn khởi, rất muốn lấy thân báo đáp… đều hướng về phía Triệu Tôn.
Hạ Sơ Thất kéo cánh tay hắn, hai mắt sáng như sao.
Hạ Sơ Thất không nghe thấy lời hắn nói, tron6g ánh sáng mờ cũng không ai nhìn thấy sự mập mờ của họ.
Một đoàn mấy chục người lại bắt đầu chuyến đi dài.
Họ ra khỏi hành lang, lại vào một ngôi điện tháp xá lợi tương tự.
Hai trăm!
Năm trăm!
Triệu Tôn nói.
Vì để làm dịu bầu không khí căng thẳng, nàng ho khan, lườm Triệu Tôn,
Triệu Thập Cửu, chàng với Hoàng dược sư ai hơn ai?
Mặt mày Triệu Tôn vẫn không thay đổi, nhìn tháp xá lợi một cách lãnh đạm,
Hoàng dược sư là ai?
Mấy câu chuyện kiểu như
quỷ dẫn đường ma đưa lối
đã bị lão bách tính thêm thắt nhiều sắc thái thần bí trong những lời truyền tai suốt trăm ngàn năm qua, vừa nghe là đã có thể khiến người khác dựng tóc gáy. Hạ Sơ Thất khi bé cũng từng nghe người già kể, còn từng vì chuyện này mà thấy xoắn xuýt và sợ hãi rất lâu. Nhưng sau khi xem
Anh hùng xạ điêu
, nàng từng nhìn thấy một bài viết phân tích trên mạng, có người nói trận pháp của đảo chủ đảo Đào Hoa Hoàng dược sư là điển hình về
khoa học ma quỷ dẫn đường ma đưa lối
, nói dễ hiểu hơn đó là bố trí một vài vật kí hiệu dưới đất, tạo hiện tượng giả, làm người khác lẫn lộn, lạc đường. Bởi vì hướng đi của con người chủ yếu dựa vào vật kí hiệu.
Có khi những tòa tháp xá lợi này lại là vật kí hiệu.
Đồng ý!
Triệu Tôn thấy nàng nghiến răng nghiến lợi đồng ý, ánh mắt hắn lóe lên, dường như đã mỉm cười rồi mới thờ ơ nhìn lướt qua quần chúng đang cảm thấy rất tò mò. Nhưng cuối cùng ánh mắt của hắn lại dừng trên lão già điên đang nhìn phần đỉnh tháp, sau đó hắn thoáng cau mày lại.
Vì để điều hòa bầu không khí, Hạ Sơ Thất cười rất tự đắc,
Một thầy phong thủy, chàng không biết đâu.
Không biết mà còn so? Chẳng phải đang nói nhảm à? Nhưng Triệu Tôn vẫn bình tĩnh, chỉ nhếch khóe môi.
A Thất, ta có cách rồi.
Sau khi luẩn quẩn gần hai canh giờ ở các nơi giống nhau, người vừa đói vừa mệt sẽ có phản ứng thế nào khi nghe thấy câu vừa rồi?
Triệu Thập Cửu, thiếp sùng bái chàng quá đi mất, nói mau!
Triệu Tôn đặt tay lên mu bàn tay của nàng sau đó nắm lấy, hỏi trong im lặng,
Bao nhiêu điểm?
Không sao!
Trần Cảnh ngăn cản nàng ta, nhưng lại nhìn Hạ Sơ Thất,
Chẳng lẽ đây là quỷ dẫn đường ma đưa lối?
Quỷ dẫn đường ma đưa lối?
Hạ Sơ Thất bĩu môi.
Khi ngẩng đầu lên thì sắc mặt hắn khôi phục về vẻ bình tĩnh ban đầu, sau đó dắt tay nàng đi đ9ầu.
A Thất, gia đang giở trò lưu manh một cách nghiêm túc.
Tinh Lam nằm trên lưng Trần Cảnh, đau lòng vì sự vất vả của y nên đòi xuống.
Trần đại ca, huynh cho ta xuống đi.
Đã lúc nào rồi mà vẫn còn nghĩ đến điểm hả?
Hạ Sơ Thất nhìn hắn như đang nhìn quái vật, nàng bất đắc dĩ giơ hai ngón tay lên.
Nhưng rõ ràng Triệu Tôn đã đánh dấu phân biệt, vì sao vẫn không phá được?
Có nghĩa là… bà hoàng thái hậu Nguyên Chiêu này còn ghê gớm hơn đảo chủ đảo Đào Hoa.
Cứ tuần hoàn lặp đi lặp lại như thế, khoảng hơn một canh giờ sau, nhiều người đã thấm mệt, thậm chí còn có người đã cảm thấy tuyệt vọng. Đuốc gần như cháy cạn, thực phẩm mang theo cũng sắp hết. Quan trọng nhất là không có con đường rõ hướng, đi vòng quanh luẩn quẩn cộng với những điều chưa biết đều là thứ rất dễ làm hao mòn ý chí.
Cơ quan này không chỉ thử thách trí lực mà còn thử thách cả tính nhẫn nại, kiên trì và tâm thái.
Mọi người yên lặng ngay tức thì, cảm thấy không thể tin được.
Phải.
Triệu Tôn trả lời rất chắc chắn, rồi lại nhìn về phía Đông Phương Thanh Huyền,
Đại hãn dẫn ông ta vào lăng mộ, tất nhiên sẽ rõ hơn ta, ông cụ này chắc chắn đã từng vào hoàng lăng và từng đi qua những lối đi kia. Tuy đầu của ông ta… dường như có chút vấn đề, nhưng phản ứng theo bản năng vẫn còn. Bắt đầu từ lúc nhắc đến
màu sắc
, đến có rắn trong thông đạo... ta đã chú ý rồi.
Đánh g8iá kém!... Trừ năm mươi điểm.
Gia không đồng ý.
Triệu Tôn cười khẽ, nhân lúc nàng không phòng bị, hắn hôn lên3 môi nàng một cái.
Ta có thể nghĩ ra cách, cũng phải cảm ơn ông cụ này đây.
Cảm ơn ông ta? Cảm ơn lão già điên này?
Ôi!
Hạ Sơ Thất nói,
Thiếp mà có tâm thái như chàng thì hay rồi.
Khuôn mặt tuấn tú của Triệu Tôn hơi khựng lại, hắn mỉm cười.
Kỳ lạ quá! Đi tới đi lui đều đi vòng quanh chỗ này.
Sau khi Hạ Sơ Thất lại vào mộ thất, nhìn thấy tòa tháp xá lợi tương tự kia, nàng chống nạnh, cảm thán.
Ồ? Ông ta ra hiệu cho ngươi bằng cách nào?
Đông Phương Thanh Huyền cười hỏi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.