Chương 1155: Mạt thế, cua đổ giáo sư ngồi xe lăn (18)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 642 chữ
- 2022-02-09 03:40:13
Số lần Hệ thống chủ đáp lại Phong Quang càng ngày càng ít, cũng giống như giờ phút này, bất kể Phong Quang có gọi tên Hệ thống chủ bao nhiêu lần t8rong đầu chăng nữa, nó cũng chưa bao giờ đáp lại lời cô.
Hiện giờ cô chỉ có thể dựa vào cốt truyện không chắc chắn kia, nói là không chắc3 chắn bởi cô không thể biết được liệu thế giới này sẽ thay đổi đến thế nào vì sự xuất hiện của cô, nhưng cô lạc quan nghĩ, ít nhất là nhân vật mấ9u chốt Thư Bạch vẫn còn đây, vậy chứng minh rằng sớm hay muộn Thư Bạch cũng sẽ nghiên cứu ra thuốc chữa trị virus xác sống.
Anh và bọn họ không giống nhau! Anh là anh trai em, anh không phải những người khác!
Cũng chính vì anh không phải những người khác... nên anh mới muốn vĩnh viễn được là một con người ở trong lòng Phong Quang, chứ không phải một cái xác không hồn.
Hắn nhẹ nhàng nói:
Anh hiểu rõ, để Phong Quang động thủ là một chuyện rất tàn khốc, nếu Phong Quang không muốn động thủ cũng không sao, bây giờ em hãy rời khỏi căn nhà này, vĩnh viễn đừng trở lại đây nữa.
Cô cắn môi, vẫn lắc đầu, nắm chặt lấy tay hắn, tựa như bất kể hắn có nói gì, cô cũng sẽ không rời đi.
Hạ Phong Ảnh thở dài. Không thể phủ nhận, đối với sự cố chấp vào giờ phút này của cô, trong lòng hắn thầm có cảm giác vui mừng, nhưng hắn cũng hiểu rõ, đây không phải là lý do để có thể khiến cô ở lại.
Không đâu...
Hiện giờ cô cảm thấy bất lực với tất cả mọi thứ, cũng không thể làm được gì cả, nhưng dù hiểu rõ điều đó, cô vẫn không thể cứ thế mà rời đi,
Em không bỏ lại anh được... Trước nay em chưa từng nghĩ rằng khi gặp phải nguy hiểm thì sẽ bỏ lại anh...
Không cần phải cảm thấy tội lỗi.
Giọng hắn càng ngày càng nhẹ,
Tất cả đều do chính anh tự mình lựa chọn, trước nay Phong Quang chưa từng yêu cầu anh làm gì, cũng không hề xin anh điều gì cả... Cho nên bất kể có chuyện gì xảy ra với anh, đều không phải là lỗi của em. Em không cần cảm thấy áy náy.
Cô lắc đầu,
Em không làm được.
Phong Quang, nghe lời.
Hắn cảm thấy thân thể mình đang dần dần cứng đờ, mà cảm giác muốn cắn thiếu nữ trước mặt cũng ngày càng nghiêm trọng hơn. Hắn nở một nụ cười cứng đờ,
Em cũng đã thấy những xác sống kia rồi đó, rất đáng ghê tởm, có đúng không? Hẳn em sẽ không muốn thấy anh trở nên giống như bọn họ.
Thời gian của6 Hạ Phong Ảnh đã không còn lại đáng bao nhiêu, hắn để xe dừng lại trước một căn nhà bỏ trống. Thừa dịp bản thân vẫn còn lý trí, hắn bảo Phong Qua5ng nhắm mắt lại, sau đó hắn nổ súng giải quyết hai xác sống trong phòng, lại đá hai thi thể kia ra ngoài rồi đóng cửa lại. Hắn đưa súng trong tay cho Phong Quang.
Thời gian của anh không còn nhiều lắm.
Màu da của Hạ Phong Ảnh bắt đầu biến đổi, trở nên đặc biệt tái nhợt, giống như một bệnh nhân vừa được trị liệu bằng hoá chất. Hắn đặt tay lên bả vai Phong Quang, cúi đầu nói với cô:
Một khi anh mất đi lý trí, em hãy nổ súng giết anh. Bắn thẳng vào đầu, có biết không?
Hắn cách xa cô một bước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.