• 6,566

Chương 1266: Cua đổ đại ca sơn trại (17)


Vì thế, Mạc Khanh đun nước nóng lên, lại đổ nước ấm vào thau tắm, hắn định thử cởi đai lưng của mình, nhưng cô không hề bỏ đi vì ngượn8g, mà ngược lại còn mở to hai mắt, càng thêm hưng phấn.

Mạc Khanh cảm thấy tức giận, là tức giận với chính mình, hắn không nê3n có suy nghĩ muốn khơi dậy sự thẹn thùng rụt rè của nữ tử trong cô, bởi cô vốn không hề có những thứ này.
Thấy hắn không cởi9 tiếp, ngược lại còn im lặng nhìn chằm chằm vào mình, Phong Quang nhíu mày, dùng ánh mắt hỏi hắn sao lại không cởi?
Có một nữ6 nhân giống như chết đói ở đó, hắn có thể cởi tiếp mới là gặp quỷ.

Ta chỉ là thôn phu sơn dã, không đáng để Hạ tiểu thư quan tâm như vậy.


Huynh muốn làm thôn phu sơn dã, vậy về sau ta cũng làm thôn phu... Không đúng, là vợ của thôn phu sơn dã...
Cô cười thành tiếng, hết sức dễ nghe lại động lòng người,
Tuy ta còn chưa biết làm nhiều thứ, nhưng ta sẽ từ từ học được.

Mắt Phong Quang dán chặt vào người hắn, vẻ chờ mong trên m5ặt khiến cô thoạt nhìn có chút đáng thương.
Mạc Khanh bỗng nhiên cảm thấy quá yên lặng, lúc có cô ở đây, hẳn phải rất ồn ào mới đúng. Một lát sau, hắn nhận ra hắn còn chưa giải huyệt cho cô, ngón tay lại điểm lên cổ cô một cái, hắn nói với vẻ như đang thuận miệng:
Cô có thể nói chuyện.

Mạc Khanh nói:
Nếu cô nguyện ý im lặng một chút, ta cũng sẽ không để cô làm người câm.


Nhưng mà ta thích nói chuyện với huynh mà.
Phong Quang nghiêm túc chớp mắt, nói với vẻ nghiêm túc cực kỳ,
Vì huynh có vẻ không thích nói chuyện, lại còn thích yên tĩnh, nhưng quá yên tĩnh sẽ giống như người chết vậy, có ta nói chuyện với huynh không tốt à? Huynh không thích nói cũng không sao cả, cứ nghe ta nói là được rồi.


Có thể...
Cô lập tức phát ra hai chữ, yết hầu hơi khô khốc, nhưng rất nhanh, cô liền kích động,
Ta có thể nói chuyện! Không đúng, là huynh để ta nói chuyện!

Cô còn tưởng hắn ngại cô phiền, muốn khiến cô câm luôn từ đây chứ.
Khóe mắt Mạc Khanh hơi nheo lại, hắn hơi khom lưng, nhìn chằm chằm gương mặt cô, không hề thấy vẻ mặt cô có chút thay đổi nào,
Cô đường đường là tiểu thư phủ Thừa tướng, đã trải qua cuộc sống của thiên kim đại tiểu thư, mà cuộc sống tầm thường của dân chúng cũng không hề tốt đẹp như cô tưởng tượng. Cô biết đó, củi gạo mắm muối tương giấm trà, chỉ đơn giản như vậy đã có thể làm khó rất nhiều người.



Huynh yên tâm, ta sẽ tiết kiệm tiền.
Cô lại giật nhẹ ống tay áo hắn, nở nụ cười đáng yêu,
Ta không cần ăn ngon mặc đẹp, chỉ cần chúng ta có thể sống được là tốt rồi. Trang sức của ta cũng có thể bán hết, cho dù ta nuôi huynh cũng không sao cả.


Hắn dừng một chút, lại hỏi:
Cô có từng nghĩ tới cha mẹ cô không?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.