Chương 1285: Cua đổ đại ca sơn trại (36)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 632 chữ
- 2022-02-10 03:58:49
Lệ quỷ? Lệ quỷ gì cơ?
Phong Quang nghe mà không hiểu nổi, cô luống cuống chân tay đứng dậy,
Ngươi nói cái gì? Nơi này8 có quỷ sao?
Phong Quang nhìn về phía Nhị sư huynh kia,
Ngươi là Trư Bát Giới?
Ta là đệ tử đời thứ ba mươi hai của Tiên môn, Xích Huyền!
Hắn nắm trường kiếm trong tay, lớn tiếng nói:
Nữ quỷ, dù hôm nay chúng ta không thắng được ngươi thì cũng phải thay trời hành đạo! Biến trận!
Các ngươi vừa dùng trận đồ đuổi quỷ với ta sao?
Cô ngừng lại một chút, nói với vẻ có lỗi:
Rất xin lỗi, ta không biết.
Một nam nhân áo trắng nóng nảy nói:
Nhị sư huynh, nữ quỷ này đang khinh bỉ chúng ta!
Đoan Mộc vương triều sớm đã diệt quốc từ một trăm năm 6trước rồi, phủ Thừa tướng họ Hạ cũng đã bị diệt môn vào 300 năm trước. Lời ngươi nói đều là vô căn cứ cả.
Thân mình 5Phong Quang cứng đờ, cô ngơ ngẩn hỏi:
Ngươi nói cái gì... cái gì mà Hạ gia đã bị diệt môn?
Tiếng nói vừa dứt, năm nam nhân này liền phi thân lên, vây Phong Quang ở giữa. Chiêu thức của bọn họ biến hóa, bấm tay niệm thần chú, trận pháp màu vàng kim không ngừng hiện lên. Phong Quang chỉ hoang mang đứng tại chỗ, nhìn bọn họ ném ra các loại thuật pháp khác nhau, còn cô lại không có chút phản ứng nào.
Nam nhân mặt lạnh kia sửng sốt, ngay sau đó cắn răng nói:
Không ngờ tu vi của ngươi lại mạnh như vậy, ngay cả trận đồ đuổi quỷ cũng không sợ nữa.
300 năm trước, Giao Long tác loạn, người của Hạ gia đã hết chết dưới tay Giao Long. Ngươi là đại tiểu thư Hạ gia đã chết đi nhiều năm, lại nấn ná ở nhân gian không muốn đầu thai, ngược lại còn chiếm lĩnh núi Hắc Phong mấy trăm năm, hấp thụ linh khí dưới lòng đất, khiến vạn vật trên núi Hắc Phong khô kiệt, còn bày ra trận pháp đả thương người. Ngươi làm hại nhân gian như thế, sao có thể giữ lại được?
Nam nhân áo trắng lạnh nhạt nói:
Các vị sư đệ, con quỷ này pháp lực cao cường, cần bày trận tróc nã!
Mấy nam nhân phía sau hắn nói:
Dạ!
Nam nhân áo trắng cầm đầu lạnh lùng nói:
Ngươi chiếm cứ núi Hắc Phong này đã mấy trăm năm, sao phải gi3ả ngu chứ?
Ngươi đang nói gì vậy...
Cô nắm chặt con thỏ khắc gỗ trong tay,
Ta là người, là đại tiểu thư phủ Thừa 9tướng của Đoan Mộc vương triều, chứ không phải là quỷ gì đó!
Vì thế, Phong Quang lại nhìn vị trí bọn họ quay xung quanh mình biến đổi, cô nhìn ánh sáng của thuật pháp màu vàng kim không ngừng chiếu về phía mình, nhưng cô cũng không hề cảm thấy có gì không khoẻ, ngược lại còn nhìn bọn họ dịch chuyển mà có chút chóng mặt. Đứng quá lâu nên cảm thấy hơi mệt, Phong Quang liền ngồi lại trên ghế đá lần nữa. Cô nghĩ lại lời của Xích Huyền về chuyện 300 năm trước Hạ gia bị diệt môn... Nếu thật sự như thế, vậy cha mẹ cô chẳng phải... Nhưng mà ngay trước khi tới Hắc Phong Trại, cô vẫn ở cùng phụ thân cô đó thôi.
Nếu cô thật sự là nữ quỷ, vậy tại sao những người khác lại có thể nhìn thấy cô? Vì sao cô có thể ở bên Mạc Khanh được? Có lẽ, nhóm người này đã nhầm lẫn rồi...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.