• 6,565

Chương 1289: Cua đổ đại ca sơn trại (40)



Ta là Tri Vi, quyền chưởng môn thứ mười ba của Tiên môn, cũng là sư phụ của Xích Huyền.
Lão nhân thân thiện cười nói:
Ta chỉ tới 8để nói cho ngươi, về việc xử trí ngươi như thế nào, Tiên môn đã có quyết định.



Vậy muốn để ta hồn phi phách tán hay nhốt 3ta lại thế này?
Phong Quang bình thản, dường như bất kể bọn họ có xử trí thế nào, đối với cô cũng không sao hết.

Tri Vi nó9i:
Ta sẽ sắp xếp để ngươi tới Linh Lung trì, đó là nơi tràn đầy linh lực nhất ở Tiên môn, trước nay cũng chỉ có chưởng môn các đời6 mới có thể vào Linh Lung trì tu luyện. Linh lực ở đó có thể hỗ trợ làm tiêu bớt đi quỷ khí và oán khí trên người ngươi, giúp ngươi5 một lần nữa chuyển thế làm người.

Trong quang cảnh này, một mình bóng dáng cô màu đỏ, hoàn toàn không hợp với trời đất trắng mênh mông.
Tri Vi nhìn bóng dáng cô một lúc lâu, rốt cuộc cũng xoay người rời đi khi mặt trời lặn phía tây dãy núi.
Trên đỉnh núi gió lạnh gào thét chỉ còn một người đứng lặng. Sau nửa canh giờ, có lẽ cảm thấy phong cách u buồn này thật sự không thích hợp với bản thân, Phong Quang buồn rầu gãi tóc. Cô trở lại bên cạnh hồ, nhìn đóa sen băng tinh khiết trong đó, và cả lá sen trông giống như tinh thể băng kia. Cô nâng chân lên đá một chút, đá chán rồi, cô lại
Hừ
một tiếng,
Ta là quỷ thì làm sao? Cho dù là quỷ, ta cũng là quỷ xinh đẹp nhất.


Mấy ngày này mà ngươi nói... là bao lâu cơ?


Ta không cách nào trả lời chính xác được, điều này phải xem chính ngươi.
Tri Vi ngừng lại một chút, nói:
Có lẽ sẽ không quá lâu, có lẽ...


Ta hiểu được.
Phong Quang xoay người, nhìn tuyết bay đầy núi, nhưng lại không có một bông tuyết nào rơi trên người cô. Cô thở ra một hơi, ngây người nhìn cảnh tuyết bay trước mắt.

Nếu là nơi chỉ chưởng môn các đời mới có thể tới... Vì sao ngươi lại để ta đi vào?


Cơ duyên nên thế nào, thì chính là như vậy.
Tri Vi lại nói:
Ngươi không cần cảm thấy bất an, đối với ngươi mà nói, Tiên môn tuyệt đối là nơi an toàn nhất.

Cô khẽ chớp mắt, vẫn không hiểu lắm. Thiện ý của lão nhân này thì cô có thể cảm nhận được, nhưng cũng vì ông ta quá mức hữu hảo, nên cô mới càng thêm bất an,
Ta vẫn luôn không rõ... Ngươi và Xích Huyền kia đều nói trong lòng ta có oán khí, nhưng ta lại không hề cảm thấy mình có thứ gọi là oán khí này, ta không có ai để oán, cũng không có chuyện gì để hận...


Nếu không có, vậy thì không thể tốt hơn.
Ánh mắt của Tri Vi vẫn luôn hòa ái, hiện giờ lại ẩn giấu thêm một phần thương hại,
Chờ đến khi ngươi có thể một lần nữa chuyển thế thành người, tất cả sẽ coi như viên mãn.

Lão nhân dường như rất xúc động, Phong Quang lại càng thấy khó hiểu. Chạng vạng cùng ngày, lão nhân đã đưa cô đến Linh Lung trì. Cái gọi là Linh Lung trì chính là một hồ băng trên đỉnh núi cao nhất của Tiên môn. Trên vách núi còn có một cây mai ngạo nghễ nở hoa, gió lạnh quét tới nhưng cô lại không hề cảm thấy lạnh, vì thế cô càng thêm nhận thức rõ rằng mình là quỷ. Cảm giác bản thân là người dần dần rời khỏi tiềm thức cô, chẳng qua mới chỉ một ngày một đêm mà thôi, cô đã chấp nhận sự thật mình là quỷ.
Ngón tay lão nhân khẽ động, một tầng kết giới vô hình liền bao phủ đỉnh núi. Ông ta nói với Phong Quang:
Mấy ngày này, ngươi không thể rời khỏi Linh Lung trì, người khác cũng không lên được tới đây. Ngươi cần tĩnh tâm tĩnh trí, dần dần tiêu bớt quỷ khí đi.

Phía sau cô bỗng nhiên truyền đến một tiếng cười khẽ, Phong Quang lập tức xoay người, chỉ thấy giữa gió tuyết đầy trời, một nam nhân áo trắng đang bước tới đây.

Nam nhân tóc dài chưa buộc, áo trắng hơn tuyết, mặt đẹp như ngọc, lại tuấn dật xuất trần, khí chất sạch sẽ trên người kia không thua gì tuyết trắng, dù là
tiên phong đạo cốt
hay
phong lưu tiêu sái
dường như cũng không đủ để hình dung.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.