Chương 1302: Cua đổ đại ca sơn trại (53)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 687 chữ
- 2022-02-10 03:59:20
Phong Quang cười,
Nhìn ngươi đáng yêu như vậy, đương nhiên phải nhắc đến ngươi rồi.
Tri Vi bỗng nhiên không biết phải nói sao,8 hơn nữa mặt còn hơi đỏ.
Mặc Khanh buồn cười nói:
Hạ tiểu thư có vẻ rất thích trêu chọc Tri Vi?
Ta không cách nào trả lời được.
Ánh chiều tà chiếu trên khuôn mặt hắn, khiến vẻ mặt hắn càng thêm ôn nhu lại mê người,
Ta không tưởng tượng ra sẽ có một ngày như thế.
Phong Quang nghe xong, cảm xúc liền khó tránh khỏi mà hơi trầm xuống.
Hắn nói:
Nếu quỷ ở Hạ phủ đã trừ xong, vậy ta cũng nên dẫn theo Tri Vi mà rời khỏi.
Phong 5Quang nhìn mà sinh lòng cảm khái,
Chờ đến khi đầu thai chuyển thế, cũng liền không nhớ được đời trước mình đã từng gặp những người nào, hay đã từng thích ai.
Chỉ khi quên đi chuyện đời trước thì kiếp sau mới có thể bắt đầu tốt hơn.
Đối với sinh tử, Mặc Khanh thân là Đại đệ tử Tiên môn vẫn luôn có cái nhìn rất cởi mở.
Phong Quang ngẩng đầu, cười hì hì mà hỏi:
Vậy nếu chàng thật sự có người mình thích, nàng ấy lại vì chuyện ngoài ý muốn xảy ra mà phải chuyển thế, chàng sẽ cam tâm tình nguyện để nàng ấy quên chàng sao?
Đi gấp như vậy sao?
Ta còn muốn đi tìm Giao Long. Giao Long một ngày không trừ, dân chúng sẽ thêm phần nguy hiểm.
Vậy ta sẽ đi cùng chàng.
Đương nhiên rồi, dù 3sao hắn cũng là đồ đệ của chàng mà.
Cô cười hì hì mà nói:
Về sau ta còn là sư nương của hắn đó.
Hạ tiểu thư...
Không đợi M9ặc Khanh nói gì, cô đã buông tay hắn ra, tung tăng nhảy nhót đi tới Túy Minh Phường phía trước.
Lão tửu quỷ uống được rượu Trầm6 Hương, tâm nguyện liền được thỏa mãn, nói xong một tiếng đa tạ, thân mình liền hóa thành hư vô, đi đầu thai chuyển thế.
Hắn hơi khựng lại,
Hạ tiểu thư, đây là một chuyện rất nguy hiểm.
Tri Vi có thể, vậy ta cũng có thể nha.
Cô chắp tay sau lưng đi trên bờ sông, ngay cả dáng vẻ vênh váo tự đắc cũng có chút đáng yêu,
Dù sao đế đô cũng là địa bàn của ta, nếu chàng không muốn dẫn theo ta, lúc nào ta cũng có thể tìm được chàng mà đi theo đó. Còn nếu chàng dẫn theo ta, ít ra ta có thể ở dưới mí mắt chàng, bớt vì chàng mà gây ra phiền toái. Chàng nói đi? Mặc Khanh.
Cô quay đầu lại tươi cười rực rỡ, ngay cả ánh nắng chiều cũng không so sánh được với cô.
Một lát sau, hắn hỏi:
Hạ tiểu thư tội gì mà phải đi theo ta?
Đó đương nhiên là bởi ta thích chàng.
Cô khẽ nháy mắt, nghịch ngợm nói:
Đúng là thích chết đi được.
Dứt lời, cô lại quay đầu, nhảy nhót dọc theo bờ sông mà đi về phía trước.
Sư phụ?
Thấy Mặc Khanh bất động thật lâu, Tri Vi không nhịn được mà tiến lên kêu một tiếng.
Một lúc lâu sau, Mặc Khanh mới khẽ xoa đỉnh đầu Tri Vi,
Không có gì.
Tri Vi nhìn vành tai đỏ ửng của sư phụ mình, thông minh mà không hỏi thêm điều gì cả.
Tất cả những việc sau đó đều thuận lý thành chương, chỉ cần Hạ đại tiểu thư muốn bám lấy một người, cô liền có một trăm loại phương pháp khiến người ta không thể nào bỏ rơi cô được, ngay cả mấy chiêu giả bệnh, bị thương cũng đều không đáng kể. Thậm chí sau đó, ngay cả Tri Vi cũng học theo cô mà cùng giả bệnh, bị thương.
() Thuận lý thành chương: Tiếp diễn thuận lợi, cứ thế mà thành.
Mặc Khanh đã từng gọi một mình Tri Vi ra, hỏi hắn:
Sao lại cùng Hạ tiểu thư bày trò lừa gạt ta vậy?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.