Chương 1388: Cua đổ hoàng đế bệnh tật (8)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 722 chữ
- 2022-02-10 04:04:12
Tân Dã đã mất đi tất cả kiên nhẫn, hắn nhìn về phía Phong Quang:
Lựa chọn của ngươi là gì?
Lựa chọn của ta sao..8.
Phong Quang chưa nói xong, bên kia đã truyền đến giọng nói hoảng loạn,
Có thích khách! Hộ giá!
Bệ hạ...
Phong Quang chạy đến bên cạnh Thẩm Ước, hỏi:
Ngài không sao chứ?
Không có việc gì.
Thẩm Ước lắc đầu, lại nói:
Nơi này nguy hiểm, Thần Nữ sao lại đến đây?
Ta không yên tâm về ngài.
Phong Quang dùng khóe mắt liếc thấy Tân Dã đánh nhau với thích khách túi bụi thì có cảm giác hơi kỳ quái. Theo lý mà nói, nếu có thích khách ám sát Thẩm Ước, vậy cũng nên là nhân tài thuộc phe Thẩm Ước ra chiến đấu chứ, vì sao Tân Dã lại muốn tới bảo vệ Thẩm Ước đây?
Tân Dã3 nhíu mày, giọng nói kia đến từ chính tẩm cung của bệ hạ, mà Thẩm Ước hiện tại còn chưa thể xảy ra chuyện gì. Tân Dã giơ t9ay lên, nói với thuộc hạ:
Đi theo ta!
Ngay cả chuyện uy hiếp Phong Quang cũng không rảnh lo, một đám người dồn v6ề phía tẩm cung của bệ hạ.
Phong Quang đứng tại chỗ một lát, cũng quyết định đi tham gia náo nhiệt. Cô chạy không 5nhanh như Tân Dã, chờ đến khi cô đuổi tới thì hai đám người đã đánh nhau, cô liếc mắt một cái liền thấy Thẩm Ước đang được cấm vệ quân bảo vệ sau người .
Phong Quang đau đến nhíu mày, sau đó... Cô lại mở to mắt, chớp mắt một cái, cô mặt không cảm xúc rút dao trên thân thể mình ra, một giọt máu cũng không hề chảy, cô lại càng không cảm nhận được chút cảm giác đau nào. Trước khi tới thế giới này... cô đã dùng một điểm tích lũy để đổi lấy thân xác bất tử, hóa ra là thật sự hữu dụng!
Thẩm Ước lại hỏi:
Thần Nữ, ngươi không sao chứ?
Phong Quang ném con dao lên người thích khách đang ngang ngây ra, cô vỗ ngực mà nói:
Ta đương nhiên không có việc gì, da dày lắm!
Nhưng rất nhanh Phong Quang liền biết vì sao, ngay khi hai đám người đang đánh nhau đến mức khó hoà giải, lại có một đám thích khách nhảy tới, cấm vệ quân chắn trước người Thẩm Ước vội vàng ứng chiến, tuy nhiên đối phương nhân số đông đảo, người bên kia lại khó có thể phân thân, nên liền có thích khách tiếp cận Thẩm Ước ngày càng gần.
Mắt thấy lưỡi đao đánh úp lại, Phong Quang vội kéo Thẩm Ước ra sau mình, trên vai cô liền trúng một dao.
Thẩm Ước vội nói:
Thần Nữ!
Hiện tại thân mình cô không hỏng được, dù sao cô có thân xác bất tử, dù có bị người khác thọc bao nhiêu dao, cô vẫn sẽ không chết, cũng sẽ không cảm thấy đau, đổi lại mà nói, cô chính là tấm lá chắn bằng thịt có thể giúp tránh được vết thương nha!
Phong Quang có chút vui vẻ, lại có chút buồn bực, bởi vì nói chung, đối tượng làm lá chắn chẳng phải đều là nam sao?
Thấy tấn công lâu không có hiệu quả, lại xuất hiện thêm một nữ nhân không bao giờ bị thương, tất cả thích khách cũng không ham chiến nữa, một tiếng huýt sáo vang lên, mọi người cùng nhau phi thân rời khỏi chỗ này.
Tân Dã nhét kiếm vào vỏ, vội đến đây hỏi:
Bệ hạ có bị thương không?
Ta không có việc gì.
Thẩm Ước lại nhìn về phía Phong Quang,
Thần Nữ, thương thế của ngươi... Thật sự không có việc gì chứ?
Không có việc gì nha.
Phong Quang cúi đầu nhìn bả vai mình, ngoại trừ quần áo bị chọc ra một lỗ, thì cô chẳng chảy chút máu nào.
Vừa rồi Tân Dã tuy bận rộn chiến đấu, nhưng cũng không phải không chú ý đến tình huống bên này, hắn thấy rõ ràng Phong Quang đã trúng một dao, vậy mà lại giống như chẳng hề hấn gì, hắn không nhịn được mà hỏi:
Vì sao ngươi không bị thương?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.