• 6,565

Chương 1585: Cua đổ đại thần game đối kháng (63)



Ừm... Hẳn là sáu tiếng đồng hồ.
Nhan Phi nhìn đồng hồ rồi nói:
Bởi vì hôm nay là ngày kết hôn, nên Phong Quang vẫn không ngủ ngon 8giấc.


Phong Quang lúc này mới chú ý tới, đồ Nhan Phi đang mặc chính là một bộ âu phục màu đen, bên trong là áo sơ mi trắng,3 thoạt nhìn rất trang trọng lại mê người. Nhìn sang gian phòng này, xung quanh tràn đầy hoa tươi và bóng bay, cô thậm chí còn thấy m9ột bộ váy cưới trắng tinh trên giá áo.
Nhưng bước chân Nhan Phi chợt khựng lại, hắn hỏi:
Phong Quang đang nói gì vậy? Nhan Sách đã chết rất nhiều năm.


Đã chết... Không, sao lại thế này...
Phong Quang đang nói đột nhiên im bặt.

Ba mẹ... thôi rồi, nếu như vì em mà chúng ta cùng nhau đến muộn, ấn tượng của họ đối với anh đã không tốt lại càng tệ hơn.
Phong Quang kéo tay Nhan Phi đi ra ngoài, vừa đi vừa hỏi:
Hôm nay có những khách nào tới?


Họ hàng của Phong Quang dĩ nhiên là không thể thiếu, Tống Diệp cũng dẫn theo Tề Phương Phương tới đây. Đúng rồi, tôi còn mời đồng nghiệp của tôi lúc trước ở Trung học Phổ thông Thụ Hỏa.

Ánh mắt lạnh băng của người đàn ông lướt tới, người đứng ở cửa đồng tử co lại, khủng hoảng mở to hai mắt.
...
Phong Quang mơ mơ màng màng tiếp nhận áo cưới, tạm thời hồi phục tinh thần mà nói:
Được...


Anh ở ngoài cửa chờ em.
Nhan Phi cúi đầu, hôn lên trán Phong Quang, lúc này mới đi ra ngoài, còn thuận tiện đóng cửa cẩn thận.
Cô gái an ổn ngủ say kia... là Phong Quang.
Người hắn ôm chính là Phong Quang... vậy còn cô là ai?
Phong Quang nghe Nhan Phi nhắc đến một đống người, nghĩ một chút, cô vẫn hỏi một câu:
Không mời Nhan Sách sao?

Dù sao hắn cũng là em trai Nhan Phi.
Thi thể không còn nguyên vẹn, máu tươi nhiễm đỏ thảm trải sàn.
Chỉ có ở một góc sạch sẽ kia, người đàn ông dính máu trên mặt, ôm thiếu nữ hôn mê trong lòng mình. Ở thế giới tràn ngập máu tanh này, cũng chỉ có thiếu nữ trong lòng hắn mới là sạch sẽ.
Có lẽ là vì đang hoang mang luống cuống, Phong Quang chỉ có thể hành động theo lời của Nhan Phi. Cô mặc vào áo cưới trắng tinh, trên áo cưới đó là cả bầu trời sao, vừa thấy đã biết là do Nhan Phi tự mình thiết kế.
Cô nhìn mình trong gương, lúc này mới bỗng nhiên ý thức được, mình thật sự sắp làm cô dâu. Cô sắp gả cho Nhan Phi, trở thành vợ của anh ấy, sau đó... cô sẽ trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này.
Giống như...
Giống như ai?
Nhan Phi đã cầm áo cưới đi tới nói:
Khách khứa bên ngoài đều đang đợi chúng ta, Phong Quang nhanh chóng thay quần áo, rồi chúng ta cùng đi ra ngoài.

Đúng vậy, kết hôn thì làm sao có thể để những người khác phải chờ?

Anh biết, Phong Quang mặc áo cưới vào nhất định cực kỳ xinh đẹp.
Nhan Phi lại hơi khom lưng, hắn nói:
Anh trang điểm cho Phong Quang, được chứ?


Được.
Cô ngọt ngào nói ra một chữ. Đối với kỹ thuật trang điểm của Nhan Phi, cô vẫn rất có lòng tin. Cho dù cô mới là con gái, nhưng cô cũng tin chắc, kỹ thuật trang điểm của Nhan Phi tuyệt đối có thể thắng được cô.
Nhan Phi nói không sai, đây là ngày bọn họ kết hôn.
Nhưng thần trí cô lại hoả6ng hốt, còn chưa hiểu rõ rốt cuộc lúc trước là ảo giác, hay hiện tại là ảo giác. Nếu là ảo giác, thì bất luận cái nào cũng đều có vẻ5 quá mức chân thật rồi.
Đối đãi với khuôn mặt của Phong Quang, Nhan Phi hết sức nghiêm túc, bất luận là trang điểm mắt hay môi cũng đều phải thích hợp nhất với Phong Quang. Mà động tác của Nhan Phi lại cực kỳ thuần thục, chẳng qua mới chỉ ước chừng bốn mươi phút, gương mặt xinh đẹp này của Phong Quang đã càng thêm mỹ diễm phi thường.
Nhan Phi ôm cô từ sau lưng,
Phong Quang có vừa lòng không?

Cô bỗng nhiên ngây ngẩn cả người, câu nói trong đầu cô như bỗng nhiên chững lại, cái gì cũng không nhớ rõ. Lúc này, bên ngoài truyền đến giọng của Nhan Phi,
Phong Quang, xong chưa?

Phong Quang trở về từ suy nghĩ lúc nãy, cô đi đến mở cửa ra, nhìn thấy Nhan Phi, lúc này mới rốt cuộc cười một tiếng,
Em mặc xong rồi.


Vừa lòng...
Cô nhìn qua gương ngắm hắn đang ở phía sau mình, lại không nhịn được mà bật cười.
Nhan Phi nói:
Vậy chúng ta mau đi ra ngoài nhanh một chút, cha mẹ Phong Quang đã đợi lâu rồi.

Cô chậm rãi rút tay mình ra khỏi tay Nhan Phi, bước từng bước lui về phía sau, cô giơ tay ôm đầu, đầu chợt đau như muốn nứt, hình ảnh trước mắt không ngừng thoáng hiện, cuối cùng như ngừng lại trong nháy mắt cô mở cửa kia.
Trong căn phòng tối tăm, là một cảnh tượng đầy máu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.